Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1353: Thất Trùng Thiên

Khói bụi tan ra, Tùng Lâm Lang tộc đó kể cả thủ lĩnh và mấy mươi võ giả bên trong đang sống trơ trơ thì bị nổ chết!
Phải, cảnh giới của bọn họ rất mạnh, nhưng mà… hệ thống của Diệp Thiên Dật càng biến thái hơn.
Coca Cola này thật sự rất lợi hại.
Ực ực.
Khói bụi tản hết, những cường giả của Tùng Lâm Lang bên ngoài phạm vi oanh tạc của Coca Cola nuốt nước bọt, nhìn trân trân cảnh tượng này không nói nên lời.
Chết rồi? Cứ vậy mà chết rồi? Thậm chí đều không phải trực tiếp bị trọng thương, đến cả cơ hội để ngấp ngóe cũng không có, mà đã… chết rồi?
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người vô cùng kinh hoàng, bọn họ nuốt nước bọt nhìn hình bóng Diệp Thiên Dật đi xa, đi đến trong chỗ vận chuyển, sau đó biến mất khỏi đấy.
Đáng sợ! Thật sự đáng sợ!
Người không biết cứ tưởng hắn ở Cửu Trùng Thiên xuống đây.
Sau khi đến Nhị Trùng Thiên, Diệp Thiên Dật cũng chẳng có gì mà phải ở lại cho lâu, nghe ngóng một chút rồi đi thẳng đến nơi của lão đại Nhị Trùng Thiên!
Sau bảy ngày… Diệp Thiên Dật đến được Thất Trùng Thiên!
Ngược lại lại rất nhanh! Từ trước đến giờ chưa một ai dùng thời gian một tuần mà đi được từ Nhất Trùng Thiên lên đến Thất Trùng Thiên!
Nhưng Diệp Thiên Dật có mục tiêu rõ ràng, có vốn!
“Phù!”
Diệp Thiên Dật thở ra một hơi.
Ánh mắt hắn lướt qua tất cả mọi thứ ở Thất Trùng Thiên!
Hoàn toàn không giống, cảnh sắc so với sáu Trùng Thiên lúc trước hoàn toàn không giống.
Nói sao nhỉ? Thất Trùng Thiên này, ngươi mới nhìn đã có cảm giác khác biệt rất lớn với thế giới bên ngoài rồi.
Lúc trước cô gái kia nói, Hoang Cổ Thương Khung Cửu Trùng Thiên, từ Thất Trùng Thiên trở lên mới thật sự thay đổi!
Nhân tộc đại khái có khoảng mấy triệu người ở Hoang Cổ Thương Khung, vạn năm trước vào đây khoảng chừng mấy trăm nghìn người, bởi vì địa phận này rất lớn, thậm chí năm ấy ở Chúng Thần Chi Vực, trong Hoang Cổ Thương Khung còn có đến mấy thành trì, có đến mấy thế lực trong đó!
Sau khi những người này vào, trải qua vạn năm phát triển, bọn họ sinh sôi nảy nở, chết đi rồi sinh thêm, thậm chí có lẽ có không ít người kết hôn với yêu tộc, dùng thời gian vạn năm, nhân tộc từ mấy trăm nghìn người lên đến mấy triệu người, kì thực… đã chậm hơn bình thường rồi!
Mà chín mươi lăm phần trăm đều tập trung ở Thất Trùng Thiên, Bát Trùng Thiên và Cửu Trùng Thiên, bao gồm chín mươi phần trăm là yêu tộc, đủ loại tà tông cơ bản cũng tập trung ở ba Trùng Thiên này, một là ở đây mạnh hơn, nhiều người hơn, đất rộng hơn, tài nguyên dồi dào hơn, cơ hội cũng nhiều hơn, hai là bởi vì Thất Trùng Thiên, Bát Trùng Thiên và Cửu Trùng Thiên tương đối mà nói không loạn giống bên dưới.
Loạn vẫn cứ hoài loạn, nhưng ở đây, có vài nơi ngươi chỉ cần ở đó chi ít cũng có thể đảm bảo bản thân được an toàn, đây cũng là một nguyên nhân quan trọng mà rất nhiều người liều mạng đến đây!
Vậy nên, sau khi Diệp Thiên Dật đến đây, sẽ phát hiện, tất cả mọi thứ trước mắt, tuy vẫn là những thứ trông có vẻ rất hoang vắng, rừng cây không ai hít thở, nơi hoang địa kiểu vậy, nhưng rõ ràng ngươi có thể thấy, ngôi thành ở phía đằng xa. Ngôi thành này vừa nhìn đã thấy không phải là thành trì hoang phế! Thậm chí ngươi còn có thể thấy, bên cạnh còn có những người thong thả bước đi, còn đi cùng nhau nữa!
Đây là trường hợp hoàn toàn khác so với ở dưới.
Diệp Thiên Dật đi đến.
“Vương thành?”
Diệp Thiên Dật nhìn qua một lượt bảng hiệu to lớn của thành trì, cửa lớn đang mở, có cường giả gác ở đó, xem ra có chút cảm giác đã không còn giống Hoang Cổ Thương Khung nữa rồi! Sau đó Diệp Thiên Dật đi vào.
Thuận theo cổng lớn Vương thành đi vào, người trong thành trì thật sự không hề ít, nhưng mà tất cả đề là nhà ở, về cơ bản không có bao nhiêu nơi là quán rượu, nhà nghỉ, người bên đường không ít, đều đang bày sạp hàng, nhưng mà dùng đầu suy nghĩ một chút sẽ biết ngay, nơi đây có vẻ như đều là tiểu thương, nhưng thật ra mỗi một người đều là cường giả giỏi giang! Nhất Trùng Thiên đã ghê gớm vậy rồi, ngươi nói xem, ở đây không phải là một đám Tam Hồn Cảnh, Thất Phách cảnh, Chân Thần cảnh sao?
Nói thật thì, sức chiến đấu của những cường giả ở Hoang Cổ Thương Khung này cộng lại, thật sự vô cùng khoa trương! Có thể nói, nơi đây là một Chúng Thần Chi Vực nhỏ, thậm chí chất lượng tuyệt đối cũng bằng Chúng Thần Chi Vực, đáng tiếc, cũng không thể để bọn họ tập hợp lại cùng nhau!
Diệp Thiên Dật lại muốn xem thử xem, Thất Trùng Thiên này là thứ quái gì?
“Đứng lại!”
Mấy người kia kéo Diệp Thiên Dật lại.
“Mời xuất trình phù hiệu thân phận ra!”
Diệp Thiên Dật lắc đầu: “Ta mới đến, chưa có phù hiệu thân phận.”
“Vậy dễ rồi, vào trong làm đi!”
Diệp Thiên Dật gật đầu sau đó theo bọn họ vào trong một tòa nhà lớn.
“Trương hội trưởng, ở đây có một vị võ giả loài người mới đến, phải làm thủ tục sống ở Vương Thành.”
Diệp Thiên Dật nhìn vị lão giả đang ngồi phía trước mặt, lưng hướng về mình.
“Ừm, lui xuống trước đi!”
“Vâng!”
Sau đó vị lão giả kia xoay người lại nhìn Diệp Thiên Dật.
“Người mới đến à?”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Vừa từ Lục Trùng Thiên đến.”
“Viết chút thông tin, sau đó giao nộp vật phẩm là một linh khí cấp Thánh Đạo. Thiên địa linh vật, hoặc bảo vật có giá trị đạt đến mức đó, là có thể lãnh phù hiệu thân phận sống ở Vương Thành rồi.”
Lão giả hờ hững nói.
Diệp Thiên Dật cau mày.
“Còn cần phải vậy sao?”
“Ha ha ha.”
Lão giả cười to một tiếng: “Nếu không thì sao? Nếu không thì tại sao Vương Thành lại có thể trở thành nơi ẩn nấu vô điều kiện cho ngươi được? Ngươi không cho chút lợi ích gì, Vương thành còn che chở ngươi à? Có phải có chút không hợp logic rồi không?”
Diệp Thiên Dật cười nói: “Nói cũng phải.”
Sau đó Diệp Thiên Dật lấy ra một tấm Thần ̉n Phù.
“Giá trị của tấm Thần ̉n Phù này đủ chứ?”
Lão giả nhìn qua một lượt.
“Thần ̉n Phù? Thứ này đã nhiều năm không thấy rồi.”
Hắn nhìn Diệp Thiên Dật thêm một cái rồi cất đi: “Đủ rồi!”
Sau đó Diệp Thiên Dật lại lấy ra một tấm nữa đưa cho lão giả đó.
“Ý gì đây?”
Diệp Thiên Dật nói: “Muốn thỉnh giáo các hạ một chút.”
“Ha ha ha.”
Lão giả đương nhiên là vui vẻ cất đi rồi.
Tấm thứ nhất cũng không phải của hắn, Vương thành này không phải của hắn, hắn cũng chỉ là một người làm công cho Vương Thành mà thôi, bảo bối phải giao cho người ở trên, nhưng tấm thứ hai này có thể tính là… tham ô. Chuyện này cũng rất bình thường, nhưng rất khó gặp được người liều lĩnh thế này! Bởi vì bảo vật ở nơi này quá quan trọng, ở đây không có tiền bạc, cho dù ngươi làm gì, thứ cần có đều là bảo vật.
“Nói đi!”
Diệp Thiên Dật nói: “Thật ra rất đơn giản, ta là lần đầu tiên đến đây, đối với chuyện ở đây vốn không được hiểu cho lắm, nghe nói Thất Trùng Thiên hoàn toàn không giống với sáu Trùng Thiên ở dưới, bây giờ đến xem ra đúng như vậy, vậy nên muốn được hiểu hơn một chút!”
Lão giả gật đầu, sau đó vung tay lên, rót cho Diệp Thiên Dật một tách trà.
Chỉ là hỏi một câu mà thôi, lại có thể có được loại Thần ̉n Phù này, quả thật là lời to! Rót tách trà cũng là cam tâm tình nguyện.
“Thất Trùng Thiên này quả là khác biệt, ví dụ như tòa Vương thành này dưới chân ngươi bây giờ, là một trong số tám thành lớn của Thất Trùng Thiên, tám tòa thành lớn này là thành trì của nhân tộc, không, có thể nói là thế lực! Phụ trách quản lí Vương thành này là Thủy đại nhân, những bảo vật ngươi giao ra, kể cả những thứ tất cả mọi người giao, đều sẽ nằm trong tay của nàng.”
Diệp Thiên Dật thầm kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận