Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1923: Đế quốc Lâm Phong

Trương Nhị Sơn nhìn Diệp Thiên Dật nói:
“Nhìn bộ dạng của thiếu hiệp không phải là người đơn giản, Lão phu có ý tốt nhắc nhở thiếu hiệp một tiếng, nếu ngươi nhất định muốn đi, thì nên đi Đế quốc Lâm Phong, không nên đến Đế quốc Thần Phong”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Ta đã rõ, bởi vì Đế quốc Thần Phong một năm tới có thể sẽ bị tấn công, Còn Đế quốc Lâm Phong là khoảng 3-5 năm”
“Không không không, không chỉ là nguyên nhân này.”
“Hả?” Diệp Thiên Dật cau mày.
“Vốn dĩ hai đế quốc này là một, chỉ là sụt đổ trở thành hai Đế quốc, mà hiện tại Đế Vương của Đế quốc Lâm Phong là em trai ruột của Đế Vương Đế quốc Thần Phong.”
“Vậy thì sao?” Diệp Thiên Dật hỏi.
“Ba mươi năm trước, Tiên Đế băng hà, bọn họ tranh giành ngôi vị Đế Vương của Đế quốc Thần Phong, vị trí Đế Vương cuối cùng rơi vào tay huynh trưởng, kể từ đó thực lực của Đế quốc Thần Phong không ngừng giảm sút, năng lực của tân Đế Vương không ổn, sau đó cũng không biết vì nguyên nhân gì, em trai của hắn mang theo các cận thần, Tướng quân rời khỏi Đế quốc Thần Phong, cũng từ đó Đế quốc Thần Phong bị chia cắt, lập nên Bắc Quốc cũng chính là Đế quốc Lâm Phong.”
“Những vị cận thần đó thậm chí có rất nhiều người hiện tại là Tướng quân bên cạnh Đế Vương, chẳng qua sự thật chứng minh, Đế quốc Lâm Phong chính xác ngày một lớn mạnh, nếu tiếp tục như này thì thực sự có thể trở nên rất mạnh, Đế quốc Thần Phong nhất định sẽ ngày càng sụp đổ, do đó vẫn là chọn Đế quốc Lâm Phong tốt hơn một chút, ít nhất là ổn định.”
“Đa tạ” Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Haizzz, người trẻ tuổi à, qua ngang bướng đi.”
Trương Nhị Sơn thở dài lắc lắc đầu sau đó đi khỏi
“Cậu chủ...” Lâm Nhược Nhược ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên Dật.
“Hả?”
Sau đó, Lâm Nhược Nhược nhỏ giọng nói: “Cậu chủ, ông lão kia cũng nói rồi, vị Tướng quân của Đế quốc Lâm Phong vô cùng vô cùng lợi hại, nàng chỉ có một người, thậm chí có thể khiến Đế quốc Lâm Phong vài năm chưa bị đánh bại, quá lợi hại rồi, cậu chủ thật sự muốn làm như vậy sao? Quá nguy hiểm.”
“Xem tình hình đã rồi nói.” Diệp Thiên Dật nói.
Hắn cũng không phải là rất khẳng định! Thế nhưng tấm gia dê kia, Linh Hồn Pháp Tắc, hắn thật sự rất muốn có được!
Lần này chính ông trời đã cho Diệp Thiên Dật cơ hội rồi!
Chất độc...
Không sao!
Độc lần này dù rất lợi hại, thế nhưng Diệp Thiên Dật có lẽ đã biết hiệu quả của loại độc này, chỉ cần mất một thời gian là có thể giải độc được.
Ăn xong bọn họ đi ra ngoài.
Lúc đi ra, tuỳ tiện xoay một cái, bọn họ đã nhìn thấy đại sự quán của Đế quốc Lâm Phong.
Đây là Đế quốc Trung Anh, ở trong này, những đế quốc lớn khác lôi kéo rất nhiều người chẳng khác nào mấy người môi giới, cò mồi.
“Hai vị có chuyện gì sao? Mời ngồi mời ngồi.”
Bọn họ vừa bước vào, lão giả ở phía trong đã như nhìn thấy khách VIP cười ha ha đón tiếp.
“Nhanh rót trà cho hai vị khách quý.”
Diệp Thiên Dật và Lâm Nhược Nhược ngồi bên cạnh.
“Thiếu hiệp và cô đây trông thật xứng đôi, trai tài gái sắc, trời đất tác hợp.”
Lão giả tán dương nói.
“... không phải... không phải...” Lâm Nhược Nhược đỏ mặt.
“Hai vị, mời uống trà.”
Diệp Thiên Dật nhận lấy, sau đó hỏi: “Đế quốc Lâm Phong đang chiêu mộ binh lính sao?”
Lần này Diệp Thiên Dật không để ý, hắn nghĩ một chút, nếu muốn tiếp cận vị tướng quân kia thì tòng quân là biện pháp tốt nhất! Không đúng, không phải là Tướng quân, mà là Võ Thần!
Thật vô lý!
Người ta đều là Tướng quân, mà người kia bị gọi là Tướng quân, lợi hại như vậy mới có thể được người ta xưng hô như vậy.
“Thiếu hiệp muốn tòng quân? Vậy thì tự nhiên đi, phúc lợi tòng quân Đế quốc Lâm Phong có thể nói là tốt nhất! Lại đây, mời ngươi xem xem, đây là phúc lợi khi tòng quân Đế quốc Lâm Phong đó!” Mắt Lão giả sáng lên
Diệp Thiên Dật nhìn một cái.
Mỗi ngày...... một vạn Minh Thần điểm!
Ồ...
Có chút lợi hại nha!
Ngoại trừ điều này, tham gia tòng quân một tháng được tặng linh khí, ba tháng thì được tặng đồ cao cấp hơn, nửa năm còn có đan dược gì đó, một năm sau được thưởng một căn nhà...
Phúc lợi quả thực là quá tốt rồi!
Thế nhưng nghĩ lại một chút...
Một năm? Một năm như vậy ở trên chiếng trường, hắn có thể sống được một năm sao? Một tháng có lẽ đã rất may mắn rồi?
“Ý của thiếu hiệp như thế nào?” Lão giả cười hỏi.
Diệp Thiên Dật hơi do dự: “Nghe nói tình hình của Đế quốc Lâm Phong không phải là rất tốt?”
“À à…”
Lão giả gật đầu, “Không giấu gì, quả thực là vậy, có khá nhiều thế lực nhằm vàp Đế quốc Lâm Phong, mà những tông môn đồng minh nên trong lãnh thổ của Đế quốc Lâm Phong tương đối ít... nhưng mà, thiếu hiệp nghĩ mà xem, chính là do có nhưng người sợ hãi về quyền lực trong tương lai của Đế quốc Lâm Phong, do đó bọn họ mới hy vọng có được Đế quốc Lâm Phong, muốn nhanh chóng diệt trừ chúng ta.”
“Không phải có vị Võ Thần rất lợi hại sao?” Diệp Thiên Dật hỏi.
“Đúng, Nhưng... nàng cũng chỉ là của một người, Tướng quân cũng đủ mệt rồi, chúng ta cũng muốn thay nàng chia sẻ áp lực, đặc biệt là trong việc chiêu binh mãi mã, thế nhưng thiếu hiệp yên tâm, thiếu hiệp có thực lực, đến lúc đó nhất định không thể chỉ đơn thuần là một binh sĩ đâu.”
“Đi như thế nào?” Diệp Thiên Dật hỏi.
“Hướng Bắc cách chỗ này 5800 km chính là sát biên giới phía Nam của Đế quốc Lâm Phong rồi”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Được”
“Thiếu hiệp, để lão phu tiễn các người.”
“Ta tự đi được.”
“Thế nhưng....”
“Không cần đâu, ta tự đi là được rồi.”
.......
Phóng thích Thuộc tính Không gian, gần 6000km, kỳ thực đối với Diệp Thiên Dật cũng không cần bao nhiêu thời gian!
Rất nhanh, bọn họ đã tới được một sơn cốc rất to lớn.
Sơn cốc này có chút thú vị, phía trước giống như một thành trì vậy, để đánh chiếm thành trì này, sơn cốc này dễ thủ khó công, quả thực không tồi!
“Cậu chủ, chúng ta đến rồi”
Lâm Nhược Nhược lau mồ hôi trên đầu nói
Diệp Thiên Dật gật gật đầu: “Phía trước khoảng mười mấy km.”
“Đứng lại.”
Vào lúc này có một thanh âm truyền đến.
Có một nhóm vài trăm người bao vây quanh Diệp Thiên Dật và Lâm Nhược Nhược
“Người nào?”
Một người mặc áo giáp cầm đao đi tới, những người khác cũng cầm giáo chĩa thẳng vào hai người.
“Chúng ta đến đây tòng quân.”
“Tòng quân? Không có người dẫn đường sao? Các người tự mình đến sao?” Người đàn ông vạm vỡ nói với người bên cạnh: “Đi tìm một nữ binh đến đây, lục soát cô nương này.”
“Rõ.”
Sau đó hắn hướng Diệp Thiên Dật nói: “Ta phải kiểm tra người các ngươi.”
Diệp Thiên Dật gật đầu.
Sau đó, một người tiến lên lục soát người Diệp Thiên Dật xong.
“Mở nhẫn không gian ra.”
Diệp Thiên Dật nhún vai.
Trong nhẫn không gian của hắn không có gì cả, ngược lại có một thứ rất lợi hại, đó chính là... nhẫn không gian của Hoàng Trường An.
“Trình độ không tê nha.” Hắn nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật.
“Cũng được, vừa từ Lục Trọng Thiên qua đấy, cũng không biết nên làm gì, sớm đã nghe Võ Thần của Đế quốc Lâm Phong rất lợi hại, bọn họ bảo ta chọn đi Đế quốc nào, ta liền nghĩ đến qua đây xem sao, chính là như vậy.” Diệp Thiên Dật nói.
“Mở cái nhẫn không gian này ra.” Tên thủ lĩnh nói.
Diệp Thiên Dật nói: “Trong nhẫn không gian này có gì ta cũng không biết.”
“Hả?”
“Đây là chiếc nhẫn của người ở Cửu Trọng Thiên ta lấy được khi giết hắn, ta vẫn chưa kịp xem trong đấy có cái gì.”
Tên thủ lĩnh: “......”
Cửa Trọng Thiên.....??
Bạn cần đăng nhập để bình luận