Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 2068: Tâm tư của Đỗ gia

Đỗ Văn uống một ngụm trà.
“Tiểu Khải, Thần Sáng Thế đã tạo ra thế giới này, cũng cho phép chúng ta sinh sống ở đây, tất nhiên sẽ tồn tại một số đạo lý, bao gồm, người ngoài có thể vào, chúng ta có mạnh hơn cũng không thể ra ngoài, bọn họ có thể nhìn thấy quái vật, chúng ta lại không thể nhìn thấy, đám quái vật kia thậm chí làm trái với lẽ thường rơi ra một vài thứ tương tự như linh khí, võ kỹ và một vài thứ khác, vậy cũng tồn tại một số đạo lý.”
Đỗ Khải gật đầu.
Đương nhiên hắn hiểu!
Mặc dù là một bí mật, nhưng mọi người đều chấp nhận sự thật này.
Đỗ Văn tiếp tục nói: “Trên thế gian đã tồn tại hàng chục nghìn năm của chúng ta, nếu chúng ta không ở đây, hiện tại đám người mạo hiểm đang tiến vào có lẽ chính là vị diện của bọn họ, nhưng sự thực chính là như vậy! Mà trong mấy năm gần đây, ta rút ra được một quy luật, cũng không tính là điều gì bí mật, nhưng hễ là đám người ngoại giới vào đây, cảnh giới của bọn họ sẽ tạm thời bị biến mất, bọn họ ở đây để tu luyện lại từ đầu!”
“Điều này mọi người đều biết.”
Đỗ Văn sau đó lại gật đầu: “Mà đám người bọn họ đến tiểu trấn Bắc Phong của chúng ta, cảnh giới của Diệp tiểu huynh đệ kia áp chế tất cả những người vào lần này, ta có lý do để tin rằng, ở thế giới của bọn họ, hắn chắc là người vô cùng xuất sắc, ở cả thân thể, địa vị, thiên phú đều là người xuất sắc, hơn nữa theo thông tin mà ta nhận được, hắn còn có không gian, lôi, phong, ba thuộc tính hiếm có, ta càng có lý do tin tưởng sức mạnh lớn mạnh của hắn!”
Đỗ Khải lộ ra biểu cảm kinh ngạc.
“Cái gì?”
Vốn dĩ bọn họ nằm ở tầng thấp nhất của đại lục này, nơi bình thường nhất, những gì mà bọn họ hiểu đều là những thứ đơn giản nhất trên thế gian này.
Toàn bộ tiểu trấn Bắc Phong, Minh Khiếu cảnh đã được coi là những cao thủ mạnh nhất rồi!
Mà bọn họ cũng hiểu rất rõ mấy thứ thuộc tính này, vốn dĩ thuộc tính lôi đơn thuần nhất, thuộc tính phong hiếm có đều sẽ khiến bọn họ kinh ngạc không thôi!
Nhưng do vài năm gần dây, mỗi năm đều có một vài người đến tiểu trấn Bắc Phong của bọn họ, bọn họ có thời gian, không gian và các thuộc tính lớn mạnh, mấy năm nay cũng nhìn quen rồi.
Thậm chí bọn họ còn từng gặp qua song thuộc tính, thậm chí là tam thuộc tính!
Nhưng, ba thuộc tính hiếm có thì....
Quá khoa trương rồi?
“Cho nên, ta có lý do tin rằng, Diệp tiểu huynh đệ này có thể trong một thời gian ngắn sẽ trở thành một sự tồn tại vô cùng lớn mạnh, còn nhớ ta từng nói với con về Gia Cát Văn tiểu huynh đệ trước đây đã từng ở tiểu trấn Bắc Phong không? Khi đó hắn mới có mấy tuổi chứ? Từ tiểu trấn Bắc Phong đi ra, chỉ vỏn vẹn 5 năm, hắn đã trở thành một cường giả, tin tức thậm chí đều truyền đi khắp tiểu trấn Bắc Phong.”
“Con còn nhớ, phụ thân đã từng nói qua rất nhiều lần!”
Đỗ Văn gật đầu: “Đúng vậy, chỉ đáng tiếc, bọn họ vốn thuộc về một thế giới khác, đa số đều đã trở về thế giới của bọn họ rồi, mà Diệp tiểu huynh đệ này khiến ta cảm thấy hắn cũng có khả năng sẽ trở về thế giới của hắn, chúng ta đừng có mơ sẽ một bước lên trời, dẫu sao thiên phú của chúng ta cũng hiện ra tại đây, nhưng con người dù sao vẫn có một chút dã tâm, khi đó Diệp tiểu huynh đệ định ở đây vài năm và đạt được một vài thành tựu, sau đó hắn bỏ đi mất thì toi, nhưng nếu hắn tùy ý đưa cho chúng ta một vài thứ, chúng ta cũng có thể một bước lên trời, thăng quan tiến chức, thậm chí rời khỏi tiểu trấn Bắc Phong để đến những nơi lớn hơn.”
Sau đó Đỗ Văn tiếp tục nói: “Mà hiện tại, chúng ta đối xử với hắn tốt một chút, khiến hắn nhớ đến chúng ta, thường xuyên liên lạc với chúng ta, vài năm sau, khi hắn trở về thế giới của hắn, trước khi trở về nếu có nhớ đến chúng ta, tự ý sẽ để lại cho chúng ta một vài thứ, những thứ đó thực sự có thể làm thay đổi toàn bộ Đỗ gia chúng ta!”
“Con hiểu tâm tư của phụ thân, nhưng.....”
Đỗ Khải cau mày, do dự nói: “Phụ thân, việc này nói thì dễ làm mới khó, đám người này, con đoán, bọn họ đều không hề đơn giản, cho dù chúng ta cho hắn ăn, cho hắn ở, thậm chí cho hắn tiền, con đoán đối với hắn cũng không đáng gì cả.”
“Không! Mấy năm gần đây ta cũng rút ra một điều, bọn họ đều không có tiền, mà cảnh giới của bọn họ đều chỉ tạm thời mất đi, không có tiền không có cảnh giới, tất nhiên trước đây bọn họ là thiên tài, ở đây bọn họ cũng khó mà tiến lên phía trước, điều này giúp rất nhiều cho chúng ta! Cho nên, ta định đưa ra 10 vạn kim tệ tặng hắn.”
Đỗ Khải không nói gì cả.
Sau đó Đỗ Văn tiếp tục nói: “Tốt nhất hắn nên ở đây một khoảng thời gian, theo kinh nghiệm nhiều năm trước đây, không chừng hắn sẽ ở lại tiểu trấn Bắc Phong vài tuần hoặc vài tháng, hơn nữa, nếu làm tốt thì ta vẫn còn cách khác khiến hắn phải nợ chúng ta một ân tình!”
“Phụ thân, ý người là.....”
Đỗ Khải dường như hiểu được điều gì đó.
“Đúng vậy! Lần đó chúng ta ra ngoài chơi vô tình nhìn thấy nơi đó! Chúng ta không có tư cách và bản lĩnh đi qua, nhưng hắn thì không chắc! Nhỡ là một cơ duyên lớn thì sao, vậy hắn há chẳng phải sẽ tạ ơn cho chúng ta sao?”
......
Diệp Thiên Dật vẫn chưa biết bọn họ đang bàn bạc chuyện gì, dù sao Diệp Thiên Dật cũng cảm thấy bọn họ có lẽ có việc gì đó muốn nhờ hắn giúp đỡ.
Hắn cũng bằng lòng giúp đỡ, vì nói thật, Diệp Thiên Dật muốn làm gì, muốn đi đâu hắn cũng chưa biết, hắn trong một thời gian ngắn cần phải nâng cao cảnh giới, thuận tiện, gia tộc này cũng không tính là quá lớn, hắn muốn xem xem có thể làm ra linh khí hay không!
Cấp bậc thấp cũng không sao, dẫu sao linh khí chính là linh khí, đơn giản mà nói ở phương diện rắn chắc, cũng không phải những thứ khác có thể đọ được.
“Hahaha, Diệp tiểu huynh đệ! Để ngươi đợi lâu rồi, bữa tối đã chuẩn bị xong, mời!”
Đỗ Văn cười và đi tới chào hỏi Diệp Thiên Dật.
“Đỗ gia chủ khách sáo quá rồi, nhưng bữa tối thì không cần đâu, ta chỉ là một người ngoài, mọi người làm ta ngại quá.”
“Hahaha, Diệp tiểu huynh đệ lo lắng quá rồi, nhà chỉ có mỗi ta với con trai ta Đỗ Khải mà thôi.”
Diệp Thiên Dật cau mày.
“Chúng ta uống với nhau vài ly.”
“Vậy được.”
Diệp Thiên Dật gật đầu, sau đó cùng hắn đi vào phòng.
Một bàn đồ ăn cực kỳ phong phú.
“Diệp huynh!”
Đỗ Khải chắp tay với Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật cũng chắp tay lại: “Đỗ huynh khách sáo rồi.”
“Mời ngồi.”
Sau đó Đỗ Văn cười, cầm ra một bình rượu, nói: “Diệp tiểu huynh đệ, đây là rượu ngon được cất giữ 30 năm, ngươi nếm thử xem.”
“Đỗ gia chủ khách sáo quá.”
Diệp Thiên Dật đẩy cốc qua, sau đó ngửi một hơi.”
“Đúng là rượu ngon.”
“Hahaha! Ngươi nếm thử xem!”
Đỗ Văn cười và nhìn Diệp Thiên Dật.
Sau đó Diệp Thiên Dật nhấp một ngụm.
Đương nhiên, Diệp Thiên Dật chắc chắn sẽ dùng cách của bản thân để phán đoán xem rượu này có độc hay không.
“Thật sự không tồi!”
Diệp Thiên Dật cau mày khen ngợi.
“Hahaha, đúng vậy.”
Đỗ Văn cười lớn.
“Ăn đi ăn đi.”
Sau đó bọn họ cũng tùy ý nói chuyện với nhau vài chuyện.
“Diệp tiểu huynh đệ, bên ngoài có gì khác so với thế giới này không?”
Đỗ Văn hỏi.
“Cũng không có gì khác, chỉ là hơn về mặt khoa học kỹ thuật mà thôi, có thể so với nơi đây phát triển hơn rất nhiều, còn những cái khác, trước mắt ta thấy cũng không có gì khác cả, ngược lại Đỗ gia chủ, về Đồ Đằng Chi Địa, quy tắc này, bao gồm đám quái vật chỉ bọn ta mới nhìn thấy kia, các ngươi cảm thấy có nơi nào đặc biệt không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận