Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1387: Người này.... có biết xấu hổ không, có chút tố chất được không?

Diệp Thiên Dật kinh ngạc!
Trước đó hệ thống là cái gì? Trước đó Diệp Thiên Dật tùy tiện tăng mấy nghìn vạn giá trị cuồng ngạo, lúc đó đánh bại một Thiên Tôn cảnh có thể thêm bao nhiêu bao nhiêu giá trị cuồng ngạo, Diệp Thiên Dật diễn trò đánh bại Thần Tiên tỷ tỷ, trực tiếp tăng thêm năm mươi triệu, ngươi bây giờ, giết một người tăng ba trăm nghìn? Bủn xỉn quá!
“Ting... Tiểu ca ca thân ái, bởi vì tiểu ca ca không muốn quá ỷ lại vào bản hệ thống, cho nên bản hệ thống tận lực giảm thấp trị số giá trị cuồng ngạo nhận được, nếu như tiểu ca ca cảm thấy khó chịu, vậy ai bắt ngươi làm chứ? Thân, hơn nữa tiểu ca ca thân ái quá lãng phí giá trị cuồng ngạo, luyện chế Huyền Thiên Độc Khí, đan dược, giá trị cuồng ngạo ra sức đổi thẻ Vô Hạn Linh Lực, thẻ Vô Địch các loại đạo cụ trong thương thành của hệ thống, bản hệ thống cảm thấy tiểu ca ca không trân trọng giá trị cuồng ngạo, thân.”
Diệp Thiên Dật: ???
Nghe thấy hệ thống trong đầu nhắc nhở, Diệp Thiên Dật ngơ luôn rồi.
Đm!
“Ngươi vẫn chưa lộ mặt cho ta, khi nào đồng ý ta lộ mặt? Bây giờ ngươi còn không lộ! Ngươi bây giờ còn... ”
Hả? Được thôi, nhưng mà... Diệp Thiên Dật thật sự cũng nghĩ như vậy.
Hắn không thường xuyên khởi động hệ thống, nhưng giá trị cuồng ngạo phải có! Cái đồ chơi này không thể ít.
“Ting... Mời đối xử với bản hệ thống tốt một chút, bản hệ thống cũng có thể đối xử với tiểu ca ca đẹp trai tốt một chút đó, cần thường xuyên khởi động hệ thống nha.”
Diệp Thiên Dật: ???
“Ngươi là đồ cô đơn lạnh lẽo.”
Hệ thống không trả lời.
“Được, vậy ta thường xuyên khởi động hệ thống, về sau ngươi có thể cho ta nhiều giá trị cuồng ngạo một chút.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Ting... Xem tâm trạng.”
Diệp Thiên Dật: “.... .”
Đm!
Hệ thống này mà có bản thể, Diệp Thiên Dật nhất định phải túm nó ra sau đó đánh một trận!
Sau đó Diệp Thiên Dật nghĩ.
“Hệ thống này khá lợi hại, từ xưa đến nay, trận pháp là một loại tồn tại vô cùng đáng sợ, hơn nữa người hiểu trận pháp cũng không nhiều, đặc biệt là một vài trận pháp khá đỉnh cấp, càng có thể khiến cho Thái Cổ Thần Vương cảnh không biết làm thế nào thậm chí là giết Thái Cổ Thần Vương cảnh! Mà nói như vậy, chống đỡ trận pháp cường đại đỉnh cấp tồn tại còn cần lực lượng cường đại, ví dụ như Cửu Thiên Thần Lôi trận cần lực lượng Thiên Phạt Chi Lôi chống đỡ, hơn nữa có trận pháp thậm chí cần bày trận mấy ngày một tháng, nhưng bây giờ đối với mình mà nói, trong nháy mắt là triển khai được rồi... xác thực là lợi hại, đến lúc đó nếu như về Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, mình lại một lần nữa khởi động hệ thống này, bố trí các loại trận pháp ở Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, chẳng phải vô địch sao?”
“Ừm... Chuẩn bị bắt đầu làm việc thôi!”
Trong đầu Diệp Thiên Dật đã có một vài ý tưởng rồi.
Cái được gọi là người đứng đầu khảo hạch, hắn muốn lấy! Hắn muốn xem thử, cảnh giới có thể thăng cấp bao nhiêu, có thể đạt được thứ gì! Diệp Thiên Dật đương nhiên để ý tới thăng cấp cảnh giới của mình rồi, bây giờ Diệp Thiên Dật muốn thăng cấp cũng không dễ dàng mấy, có thể luyện hóa Linh Vật Thiên Địa, nhưng mà có rất nhiều Linh Vật Thiên Địa không phù hợp, Linh Vật Thiên Địa hắn luyện hóa ra sau đó thật sự không có quá nhiều chỗ tốt, phải gặp được thật sự phù hợp với ngươi mới được.
“Trước đi xả van đã.”
Diệp Thiên Dật uống cola có hơi nhiều, uống hơn hai mươi lon, tuy rằng bây giờ cũng không cần đi tiểu làm gì, nhưng có lúc Diệp Thiên Dật vẫn hơi có chút cảm giác, chính như bây giờ, uống nhiều như vậy, đệt, có cảm giác rồi.
Sau đó Diệp Thiên Dật đứng ở đó, vén lên tiểu... đại huynh đệ của mình.
Hí___
Thật sảng khoái, thật kích thích.
Hí___
Thoải mái.
Lúc này, đối diện phía trước một người đi đến.
An Vũ Sương nhìn thoáng qua thiết bị trên cổ tay mình, thiết bị hiển thị, ở trước mặt mình năm mươi mét có một người.
Nhưng nơi điểm đỏ này hiển thị, nó không thể nói cho ngươi người rốt cuộc ở trong phòng hay là dưới đất hay là trên trời, dù sao chính là ở vị trí này.
Bọn họ cách nhau một con đường, An Vũ Sương thả người nhảy qua, đạp lên hư không mà đi qua, sau đó...
Nàng sững sờ ở trên hư không.
Đơ người luôn rồi!
ở trước mặt có một người đàn ông, hắn đứng ở mái nhà ở đó đi tè.
ĐM?
An Vũ Sương nhìn thấy rồi! Nàng thật sự nhìn thấy rồi! Nàng cả người choáng váng.
“Vô liêm sỉ!”
Nàng cảm thấy bản thân trở nên ô uế rồi!
Nàng đến đây chính là vì giết người, giết người này không chỉ là vì sống tiếp, bởi vì ngươi sống sót, người giết nhiều rồi mới có thể đạt được đồ, cũng là đối với nhân tố quyết định có thể sống sót về sau, cũng là bởi vì, đây chính là quy tắc, đây chính là pháp tắc, lúc này ngươi lại nói ngươi không chọc ta là liền không chọc ngươi, vậy chính là ngu ngôc rồi.
Đặc biệt là An Vũ Sương nhìn thấy một màn này, nàng càng muốn giết người này rồi!
Nhưng mà...
Nàng tập trung nhìn vào, đây không phải là cái tên Diệp Thiên Dật kia sao?
Tuy rằng còn mang mặt nạ, nhưng mặt nạ vẫn là cái kia, đồng thời quần áo cũng thế...
Cái nàng không chịu được nhất là, cơ thể người này run lên là có ý gì?
Nàng vội vàng quay mặt đi.
Đáng ghét!
“Ai đó?”
Ánh mắt Diệp Thiên Dật nhìn thấy An Vũ Sương đứng đối diện với mình ở trên hư không trước mặt.
“Đệt! Ngươi nhìn trộm ta đi tiểu!? Ngươi có biết xấu hổ không?”
An Vũ Sương: ???
Nàng không chịu nổi nữa rồi, thật sự không chịu nổi nữa rồi.
Sau đó An Vũ Sương chuẩn bị rời đi.
“Này này này, đến cũng đến rồi, thành trì lớn như này, hai chúng ta lại gặp được nhau, hợp tác không?”
Diệp Thiên Dật suy nghĩ, hợp tác với người khác hắn không tin tưởng, nhưng nếu như là An Vũ Sương này... hắn vẫn khá là tin tưởng.
An Vũ Sương muốn từ chối, nàng từ chối ở cùng một chỗ với người này, đặc biệt là vừa nãy còn nhìn thấy thứ không nên nhìn.
Người này làm sao không biết ngại còn gọi muốn hợp tác với nàng?
“Không cần.”
An Vũ Sương nói một câu muốn rời đi, chính vào lúc này, sau lưng một cỗ lực lượng trực tiếp xông về phía nàng.
An Vũ Sương đôi mắt đẹp vừa ngưng lại, lực lượng bùng phát.
Diệp Thiên Dật nhìn thấy hai người ở trước mặt mình đại chiến.
Người công kích An Vũ Sương kia sau khi cảm nhận được lực lượng của An Vũ Sương thì hoảng hốt.
Thái Cổ Thần Vương cảnh!
Hơn hai vạn người, Thái Cổ Thần Vương cảnh không đến một ngàn người đi? Năm trăm người sợ rằng không đến! Làm sao lại cứ như vậy gặp phải Thái Cổ Thần Vương cảnh chứ! Còn là một cô gái!
Sau đó hắn chạy cũng chạy không nổi, bị An Vũ Sương giết chết.
Sưu___
Một bóng dáng chớp lóe đi qua, An Vũ Sương theo bản năng muốn công kích, nhưng lại phát hiện là tên Diệp Thiên Dật kia.
Diệp Thiên Dật chớp lóe đến bên thi thể người kia, lấy xuống nhẫn không gian của hắn, sau đó bản thân lặng lẽ cất đi.
An Vũ Sương: “ ..”
Người này... ngươi không biết nên làm sao đi nói hắn, thật sự là...
“Ngươi bị thương rồi?”
Diệp Thiên Dật ngoảnh đầu nhìn về phía nàng, nhìn thấy ngực nàng có một vết máu, vết máu này có lẽ là do nàng thổ huyết lưu lại.
“Vết thương nhỏ.”
“Haizzz, vậy ngươi còn nói cái gì, hợp tác đi, ta có thuộc tính không gian, lúc mấu chốt có thể bảo mạng.”
An Vũ Sương do dự một chút vẫn là gật đầu.
Cưởng giả ở đây quá nhiều cũng quá nguy hiểm, hơn nữa nàng quả thực bị thương rồi!
Bị thương ở trong này, vậy thật sự là tai họa không thể tưởng tượng nổi, bởi vì ngươi căn bản không có bất kỳ cơ hôi trị thương nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận