Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1460: A, nàng là chị gái của ta, chị gái ruột

An Vũ Sương rất bất lực.
Sau đó Diệp Thiên Dật gọi cho An Vũ Sương một cuộc điện thoại.
“Ngươi với Nữ hoàng Thần Mộng có quan hệ gì?”
Dù sao chuyện này đã như vậy rồi, nàng cũng không hỏi mấy chuyện này nữa, nàng càng tò mò hơn chính là Diệp Thiên Dật và Thường Hy.
An Vũ Sương trực tiếp hỏi.
“Khụ khụ.”
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng: “A, việc này, nàng ấy là chị của ta, chị ruột, ngươi nói xem, chị ruột của ta sao ta có thể không giúp, đúng không?”
“Nàng ấy họ Thường.”
“Ta…… nàng ta…. nàng mang họ của mẹ, còn ta mang họ của cha.”
An Vũ Sương: “........”
“Nói thật đi.”
“y da, là bạn, là bạn thôi, chính là lúc trước ta tham gia bữa tiệc do Thiên Tông Hội và Chúng Thần Minh bên kia tổ chức, là tuyển chọn Minh Chủ cho tông môn ở Đế quốc Thần Mộng thôi, ta cũng đi”
“Nghe nói qua, ngươi từ chối rồi.”
Diệp Thiên Dật gật đầu lia lịa: “Ừm, đúng vậy đúng vậy, chúng ta tới trò chuyện.”
“Nói đến chuyện trên giường rồi?”
Diệp Thiên Dật:???
“Này này này vợ à, đây không phải là lời thoại của ngươi, hơn nữa ngươi làm sao biết nói chuyện đến trên giường?”
An Vũ Sương chỉ tùy ý nói thôi.
Nhưng hiển nhiên không có khả năng nàng hoàn toàn tin vào lời của Diệp Thiên Dật.
Thật ra đại khái như nào trong lòng nàng cũng có chút hiểu rồi.
“Còn chuyện gì không?”
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng, nói: “Vợ à, chuyện này ngươi không định giải thích một chút sao?”
“Ừm.”
“Này, nếu ngươi sớm chút nói cho ta biết ngươi là Nữ hoàng bệ hạ của Đế quốc Thiên Tuyết không phải là được rồi sao, cái này trách ngươi, hơn nữa ngươi không phải là Nữ hoàng của Đế quốc Thiên Tuyết sao, có gì mà không thể nói cùng ta.”
Diệp Thiên Dật thực sự không hiểu lắm.
“Ngươi không hiểu.”
“Ngươi không nói với ta làm sao ta hiểu được? Mau mau mau, ta muốn biết rõ, còn nữa, vì sao ngươi luôn muốn đi chinh phục các thế lực khác? Dựa theo hiểu biết của ta về ngươi, ngươi không có dã tâm lớn đến như vậy, ngươi được lắm, An Vũ Sương, ngươi vậy mà trong thời gian chung sống với ta dùng bộ mặt không phải là bản thân ngươi!Ý đồ của người ở đâu! Ta chán ghét ngươi!”
An Vũ Sương: “........”
Đồ dở hơi!
Được thôi! Đã quen rồi.
“Đều đã như vậy rồi, nói cho ngươi cũng không sao”
Chủ yếu là Diệp Thiên Dật quả thật làm cho nàng tin tưởng, lúc ở Hoang Cổ Thương Khung dù sao vẫn có một chút không tin tưởng, mặc kệ như thế nào, mặc kệ Diệp Thiên Dật giúp nàng bao nhiêu, bởi vì điều này không chỉ liên quan đến nàng, chủ yếu còn liên quan đến sự an nguy của An Vũ Tình.
Ở đó, mặc kệ Diệp Thiên Dật lại nói ba hoa chích chòe như thế nào, An Vũ Sương có chút nhận thức mơ hồ về Diệp Thiên Dật, nhưng sau khi trở về, nàng biết Diệp Thiên Dật là ai rồi, hình dáng này đã được bổ sung hoàn toàn.
Sau đó An Vũ Sương nói cho Diệp Thiên Dật một chút về cảnh ngộ của nàng.
Diệp Thiên Dật có chút trầm ngâm.
“Điều này cũng là vì sao, ta không muốn cho ngươi giết những cường giả từng là người của hoàng thất Nữ hoàng Thần Mộng, vì bây giờ họ đã gia nhập vào thế lực của ta, đó cũng là vì sao ta phải bảo vệ bọn họ.”
An Vũ Sương nói
“Hóa ra là như vậy, còn tra nữ tỷ tỷ thì sao?”
“Tra nữ?”
“Chính là em gái của ngươi An Vũ Tình”
An Vũ Sương: “........”
“Từ ngày Vũ Tình sinh ra, cha mẹ đã bảo vệ nàng rất tốt, trừ người thân cận nhất trong nhà ra, không ai biết ta và Vũ Tình là thai song sinh, tất cả mọi người chỉ biết cha mẹ ta chỉ có một người con gái, mấy năm nay ta với Vũ Tình không ngừng hoán đổi thân phận cho nhau, thứ nhất có thể bảo vệ nàng, thứ hai ta cũng có thể thuận tiện đi làm một số việc, không một ai phát hiện được.”
Điều này Diệp Thiên Dật có thể hiểu được, An Vũ Sương đi làm một số việc, An Vũ Tình thay thế nàng ngồi lên Đế Vị, không ai biết được An Vũ Sương thật đi làm việc gì, càng không thể theo dõi nàng, còn tưởng rằng nàng ở Đế Cung.
Nói thật, Diệp Thiên Dật vẫn rất thông cảm cho bọn họ, mấy năm nay mỗi ngày bọn họ đều sống trong lo âu thấp thỏm.
“Ngươi yên tâm, việc của bác cả ngươi cứ giao cho ta, ta sẽ bảo Tô Kỳ Băng đi giúp ngươi giải quyết những người đó.”
“Không cần.”
An Vũ Sương từ chối nói.
“Hả?”
Diệp Thiên Dật gãi gãi đầu
“Việc nhà ta, ta tự mình làm, ta không muốn dựa vào người khác.”
“Nhiều năm như vậy rồi ngươi vẫn còn chưa thành công.”
“Ngươi yên tâm đi, nhiều năm vậy rồi hắn cũng chưa thành công, cũng định trước hắn không thể thành công.”
Thật ra điều này Diệp Thiên Dật có thể hiểu được.
Nàng không phải không nghĩ đến báo thù?
Nhưng loại đại thù này, nàng dựa vào người khác để báo, chung quy là có chút không thoải mái.
Nếu nàng không phải hoàn toàn không có năng lực này, vậy nàng liền nghĩ tới tự mình làm! Không muốn dựa vào người khác, đại thù của cha mẹ nàng tự mình báo!
Đây không phải là ngốc, đây là một loại chấp niệm!
Có năng lực và không có năng lực đó là hai khái niệm.
Nàng đã có năng lực, chỉ là cần thời gian mà thôi, vì vậy nàng phải tự mình lựa chọn!
Diệp Thiên Dật có thể hiểu, nếu như hắn cũng gặp phải loại chuyện này, nếu như hắn có năng lực, hắn cho dù hiện tại không đủ năng lực, hắn cũng hy vọng có thể tự tay giết chết kẻ thù.
“Ngươi cẩn thận một chút”
Diệp Thiên Dật nhắc nhở
“Không cần ngươi nhắc nhở”
“Này này này, vợ, giọng điệu này của ngươi là không đúng rồi”
An Vũ Sương không nói gì.
“Vậy ta cần phải làm gì?”
Nàng lắc đầu: “Không cần, ngươi cứ yên tâm làm việc của ngươi cho tốt là được rồi.”
“Ha, được rồi, có thời gian rảnh ta sẽ đến đó tìm ngươi chơi.”
“Ừm.”
An Vũ Sương gật đầu.
“Cúp đây, yêu ngươi.”
An Vũ Sương sau đó cúp điện thoại.
Nàng ngồi ở mép giường cũng không biết đang nghĩ gì
Có phải nàng quá mềm lòng trước khi làm việc?
Bây giờ, nàng dường như không có gì phải kiêng dè nữa, An Vũ Tình cũng hoàn toàn bình phục, chỉ có điều chờ đợi vẫn là ổn thỏa nhất!
“Ngươi đi đâu?”
Thường Hy nhìn thấy Diệp Thiên Dật vội vã rời đi.
“A, quay về…...quay về Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông.”
Diệp Thiên Dật nói
Đôi mắt đẹp của Thường Hy nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Dật.
Nàng dám chắc hắn không phải quay về Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông.
Dựa vào hiểu biết của nàng đối với Diệp Thiên Dật, tuyệt đối không phải!
Bộ dạng hắn như vậy, nhất định là vì đi tìm gái.
“Việc hôm nay cảm ơn ngươi.”
“Ôi dào, ngươi còn nói cảm ơn gì với ta, khách khí rồi, sau này trên giường ngươi chủ động một chút là được, đừng luôn là ta, kiệt sức chết mất.”
Thường Hy:”........”
“Đi đâu ta có thể tiễn ngươi, trong Đế quốc có Truyền Tống Trận, ngươi nếu như muốn đến Đế quốc Thiên Tuyết, không cần phải lãng phí nhiều thời gian nữa.”
Thường Hy thản nhiên nói một tiếng.
Diệp Thiên Dật: “.......”
“Khụ khụ khụ”
Diệp Thiên Dật xấu hổ ho một tiếng.
“Đi theo ta.”
Thường Hy sau đó xoay người rời đi.
Điều này quá khó xử rồi.
Không sai, Diệp Thiên Dật chính là muốn đi Đế quốc Thiên Tuyết.
Định mệnh!
Diệp Thiên Dật khẳng định phải sang nói chút chuyện với An Vũ Sương, chắc chắn là cô nàng này đang cảm thấy khó chịu trong lòng.
Hơn nữa, chết tiệt!
Cô vợ này thế mà lại là Nữ hoàng của Đế quốc Thiên Tuyết, hắn đi Đế quốc Thiên Tuyết để làm gì? Hắn đi tìm Cấm Ma Thư, mà An Vũ Sương là Nữ hoàng, Cấm Ma Thư ở Đế quốc Thiên Tuyết, ngộ nhỡ ở chỗ nàng có tin tức thì sao!
Lý Bang bên kia cũng không nhận được tin tức gì, Diệp Thiên Dật vừa trở về đã liên lạc qua, là Nữ hoàng của Đế quốc Thiên Tuyết, ngộ nhỡ biết? Hoặc một chút tin tức nhỏ cũng được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận