Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 455: Hắn đã là tân đế rồi!

Ở nơi đây, trên cơ bản là ngoại trừ những người đã thề sống chết đứng sau Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử, những người khác trên cơ bản đều biết ai là người họ nên ủng hộ để ngồi lên ngôi vị đế vương này! Bởi vì Thái Hậu cũng vô cùng hài lòng với cách hành xử của Diệp Thiên Dật!
Quốc Sư cũng hài lòng gật đầu.
Thông minh, đủ thâm sâu, biết linh hoạt biến hóa, đủ tài năng và đủ tiềm lực! Hắn chắc chắn sẽ là một vị đế vương rất tốt! Hắn tin rằng dưới sự lãnh đạo của hắn, đừng nói chuyện hạ gục Đế quốc Cửu Châu, e rằng bọn họ sẽ có thể thống nhất tất cả các quốc gia trên đại lục này!
"Cám ơn Hoàng tử điện hạ."
Người tì thiếp khóc lóc ôm chầm lấy Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật đẩy nàng ra.
Chết tiệt! Đừng chạm vào ta!! Ông đây phải thủ thân như ngọc nghe chưa!
Cô gái kia: ???!
Diệp Thiên Dật có một loại phản ứng cực kì mãnh liệt với người phụ nữ của người khác! Đây không phải là người phụ nữ của hắn.
Cứu nàng chỉ là do lương tâm của hắn không cho phép hắn làm điều xấu xa đó.
Haizz, qua nhiên hắn vẫn thực sự là một Diệp Thiên Dật ngây thơ.
Gì cơ? Hắn thích tặng cho người khác một cặp sừng á!
Vớ va vớ vẩn! Đó chỉ là Diệp Thiên Dật trước đây mà thôi. Hắn bây giờ giữ thân như ngọc ấy.
Sau đó Diệp Thiên Dật chắp tay: "Cũng cảm ơn mọi người đã hiểu cho ta, bổn hoàng tử chỉ cảm thấy làm như vậy mới đúng mà thôi!"
"Hừ!"
Lúc này, Lôi Lăng Diệc đã hoàn toàn không thể nhịn được nữa!
Thật sự hắn không thể ngờ đến chuyện này, vốn dĩ hôm nay sẽ là cuộc chiến giữa hắn và Nhị hoàng tử, hoặc có thể là công chúa, nhưng bỗng dưng giữa đường đột nhiên nhảy ra một Tứ hoàng tử!
Một trong những thứ rác rưởi nhất nhưng lại chói mắt nhất! Nhận được nhiều sự công nhận nhất!
Không, nếu cứ tiếp tục như vậy, ngôi vị đế vương này nhất định sẽ thuộc về Tứ hoàng tử!
Lôi Lăng Diệc nhìn Diệp Thiên Dật nói: “Tứ đệ, đệ cứ luôn mồm nói như vậy, rồi lại làm như vậy, đừng để mọi người hiểu lầm, đúng vậy, thân là anh cả, ta nghĩ rằng tứ đệ nói rất đúng. Làm cũng không sai. Nhưng ngày thường đệ cũng sẽ làm như vậy sao? Bình thường không phải tứ đệ cũng luôn tùy ý giết hại những người bên cạnh mình, thậm chí là cả người không hề quen biết sao?"
Nghe xong điều này, mọi người cũng bắt đầu hồi tưởng lại chuyện trước kia!
Xem ra, Tứ hoàng tử này quả nhiên là như vậy!
Diệp Thiên Dật cảm thấy vô cùng bất lực!
Hắn phải làm sao để giải thích điều này? Không thể nào giải thích được! Đương nhiên, nếu như hắn có thể giải thích tốt, hắn căn bản đã có thể ngồi ở trên nửa ngai vàng rồi, thậm chí nếu không thể giải thích rõ ràng, thật ra hắn cũng đã ngồi không ít rồi.
Lúc này Độc Tôn giả mới đứng lên, cảm tình của hắn đối với Tứ hoàng tử thật sự không thể tưởng tượng nổi, hơn nữa hắn còn nói có thể giúp hắn giải độc trong người!
Mà theo hắn suy đoán, Tứ hoàng tử này căn bản là có thể ngồi trên ngai vàng này rồi, lúc này hắn đứng về phía Tứ hoàng tử là đúng đắn nhất.
Tất nhiên là nếu không có tự tin, con người nhất định sẽ không đứng dậy!
Bởi vì nhỡ đâu cuối cùng Tứ hoàng tử không thể trở thành hoàng đế thì sao? Vậy thì hắn nhất định chết chắc.
"Đại hoàng tử, ta có thể cần phải giải thích chuyện này một chút. Chuyện Tứ hoàng tử có tốt hay không trong lòng mỗi người chúng ta đều rõ. Chúng ta đều biết Tứ hoàng tử bây giờ và Tứ hoàng tử trước đây khác nhau như thế nào, giết người thật ra là một chuyện hết sức bình thường. Giết bách tính, thuộc hạ... nói như thế nào nhỉ? Là sai rồi, nhưng ở đây làm gì có ai chưa hề giết mạng người nào bao giờ? Chỉ khác nhau ở điều là những gì Tứ hoàng tử đã làm mọi người đều biết thôi. "
Trương Tôn giả cũng đứng dậy nói: "Đúng vậy, bổn tôn cho rằng không có chuyện gì to tát cả, không thể phủ nhận rằng Tứ hoàng tử đã cứu thần thiếp của hắn. Thân là một đế vương, tàn nhẫn một chút cũng không có vấn đề gì, nhưng chuyện này cũng vừa vặn có thể chứng mình rằng chuyện Tứ hoàng tử cứu tiểu thiếp không có nghĩa là hắn là người thiếu quyết đoán? Bổn tôn cho rằng đây là hai việc khác nhau."
Diệp Thiên Dật mỉm cười.
Được đó! Có thể đây là nét hấp dẫn của nhân cách hắn.
Đại hoàng tử cười nói: “Thật ra ta không hề có ý tứ gì khác, chỉ là ta nghe thấy tứ đệ nói rằng dân mạnh thì nước mới mạnh, phải yêu thương người dân, nhưng mà hắn lại giết người bừa bãi, hoàn toàn trái ngược với những gì hắn nói.!"
Thái Hậu nói: "Việc này không quan trọng lắm."
“Ta hiểu rồi!” Đại hoàng tử hành lễ rồi ngồi xuống.
Quan trọng hay không thì hắn không biết, hắn chỉ biết rằng hắn cứ nói ra, mặc kệ rằng đối phương giải thích như thế nào, ít ra lời nói đó của hắn vẫn sẽ có một chút ảnh hưởng nhất định nào đó!
Tiếp theo, hắn phải đè bẹp tất cả mọi người mới có thể ngồi vào ngôi vị này!
Nhị hoàng tử cũng nghĩ như vậy!
"Chị Tuyết, ngươi đi hỗ trợ Tứ hoàng tử đi."
Lôi Vũ m liếc nhìn Diệp Thiên Dật, sau đó nói nhỏ với Chu Tử Tuyết ở phía sau.
"Công chúa cũng nghĩ rằng Tứ hoàng tử có thể ngồi lên ngai vàng sao?"
"Không nhất định. Vòng thi tiếp theo không cần đoán cũng biết là thi cái gì rồi, mà vòng này lại đặc biệt quan trọng. Nếu ở vòng tiếp theo Tứ hoàng tử chỉ thể hiện một cách bình thường, vậy thì nguồi có thể tiến tới ngôi vị có thể vẫn là Đại hoàng tử hoặc Nhị hoàng tử. Nhưng ta cảm thấy vị Tứ hoàng tử này quá kinh khủng, long dạ hắn quá sâu không thể tưởng tượng nổi, không thể nhìn thấu, nhưng lại khiến ta nghĩ rằng hắn... có thể! "
Lôi Vũ m lên tiếng.
Chu Tử Tuyết nhìn Diệp Thiên Dật.
Quả thực, nàng cũng nghĩ vậy!!
Haizz, cũng không còn cách nào! Nếu không được thì nàng đành bỏ trốn thôi, cùng lắm thì bị đuổi giết, cứ tìm nơi nào yên ổn ẩn thân đã rồi tính.
"Vậy bây giờ, bắt đầu vòng thi đánh giá cuối cùng, cũng là vòng thi đánh giá quan trọng nhất! Mời tất cả mọi người cùng chứng kiến!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận