Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 634: Tiểu Anh Vũ vẫn chỉ là một đứa trẻ.

Dịch: Cỏ Dại Team
Tiểu Anh Vũ vẫn chưa tỉnh?
Diệp Thiên Dật thực sự lo lắng, chẳng lẽ đã có chuyện gì đã xảy ra với nàng sau khi hôn mê? Nàng đã bị ai tấn công?
Đừng thấy Diệp Thiên Dật ngày thường tỏ ra ghét bỏ nhỏ ngốc nghếch này, những hắn thật sự rất thích nàng. Hắn thích nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của nàng. Rốt cuộc là ai hại nàng, Diệp Thiên Dật tự sự muốn nổi điên lên!
“Không có.”
Mộ Thiên Tuyết nói những chuyện của tiểu Anh Vũ mà Mộ Thủy Ngưng kể với nàng cho Diệp Thiên Dật nghe.
Lúc mới nghe xong, Mộ Thiên Tuyết cũng khá bất ngờ!
Nàng luôn mang theo tiểu Anh Vũ bên mình, coi nàng như em gái. Mộ Thiên Tuyết chưa bao giờ nhìn thấy tiểu Anh Vũ thể hiện bất kỳ sức mạnh đặc biệt nào. Mộ Thiên Tuyết vốn cho rằng tiểu Anh Vũ không phải người thường, quả là như vậy! Đây không chỉ là không bình thường mà chính là nghịch thiên!
Đôi mắt của Diệp Thiên Dật lóe lên tia sáng!
Haha!
Hắn đã biết cô bé ngốc nghếch đó không đơn giản, khi nhìn thấy nàng biến thành thành võ thần tỷ tỷ chân dài thì đã chắc chắn! Hóa ra nàng còn có năng lực này nữa à!
“Cô bé này cũng giúp Thiên Hồ Sơn rất nhiều, nếu không chúng ta cũng không trụ được thời gian lâu như thế, cũng không chống đỡ được đến khi cậu Diệp từ Thông Thiên Triện đi ra giúp đỡ. Thậm chí nếu không có nàng, người Thiên Hồ Sơn có lẽ sẽ phải chết nhiều hơn nữa.”
Mộ Thủy Ngưng nói.
“Vậy tình huống của nàng bây giờ như thế nào rồi?” Diệp Thiên Dật hỏi.
“Vẫn đang suy yếu. Nhưng ngươi không cần phải lo lắng, nàng cũng bị hôn mê giống ngươi, không phải vấn đề gì quá lớn. Chắc qua mấy ngày nữa sẽ tỉnh lại thôi.”
Nói xong Mộ Thiên Tuyết đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nàng nhìn Diệp Thiên Dật hỏi: “Hay là ta cũng cho nàng một bát canh đại bổ giống ngươi, có lẽ nàng sẽ mau chóng tỉnh dậy. ”
Diệp Thiên Dật: “...”
“Đừng, đừng, đừng. Nàng còn nhỏ, không có làm gì sai, vẫn là đứa nhỏ chưa hiểu chuyện.”
Diệp Thiên Dật vội nói.
“Chẳng lẽ canh ta nấu không ngon sao?”
Mộ Thiên Tuyết cau mày suy nghĩ.
“Đáng lẽ phải ngon chứ, ta đã hầm rất lâu cơ mà.”
“Ngon ngon, nhưng không thích hợp cho nàng uống.”
“Vậy à.” Mộ Thiên Tuyết gật đầu.
……
Uông Thiên Thành, Long Minh, Tần Hạo và Thiên Phi Hằng đều không rời khỏi Thiên Hồ Sơn.
Không ai biết ông nội của Tần Hạo là Tần Hải, cả Thiên Hồ Sơn cũng không có ai biết, người ở Thiên Hồ Sơn chỉ biết hắn có người nhà ở Tội Ác Chi Đô, nhưng cụ thể là ai thì người Thiên Hồ Sơn cũng không muốn tìm hiểu!
Tần Hạo cực kỳ hận Diệp Thiên Dật, ông nội của hắn là người thân duy nhất trên đời này, lại bị Diệp Thiên Dật giết chết! Chỗ dựa duy nhất của hắn đã không còn nữa rồi!
Hắn tiếp tục ở lại Thiên Hồ Sơn, rất luyến tiếc cái thân phận đại sư huynh này, hiện tại đã không còn chỗ dựa, chỉ có thể dựa vào Thiên Hồ Sơn. Cái thân phận đại sư huynh này vẫn rất hữu dụng, hắn nhất định phải tận dụng thời cơ để tìm cơ hội báo thù!
Về phần Long Minh và Thiên Phi Hằng, bọn họ chỉ là hai hoàng tử phế vật, biểu hiện của Diệp Thiên Dật ngày hôm đó, cộng thêm việc bọn họ biết Diệp Thiên Dật là người đến từ Đế quốc Cửu Châu làm bọn họ kính sợ. Bọn họ thật ngốc mà!!
Ngay cả hoàng đế của hai đế quốc, cha bọn họ, cũng trực tiếp gọi điện cảnh cáo bọn họ, nếu bọn họ dám khiêu khích Diệp Thiên Dật liền phế bỏ thân phận thái tử, trực tiếp cắt đứt quan hệ với bọn họ!
Hai vị hoàng tử ngệt ra!
Còn bắt hai bọn họ đi xin lỗi Diệp Thiên Dật!
Họ có thể làm gì? Không xin lỗi Diệp Thiên Dật bọn họ liền xong đời!
Đó là những gì cha bọn họ nói!
Không còn cách nào khác! Cha của bọn họ rất sợ Diệp Thiên Dật!
Bởi vì có vết xe đổ lần trước, Đế quốc Lôi Lăng so với bọn họ cũng không yếu hơn bao nhiêu, vậy mà sau đó nó đã biến mất như chưa hề tồn tại!
Ngươi nói thử xem, nếu như họ nghe thấy con trai của họ khiêu khích Diệp Thiên Dật, họ có sợ vãi tè ra không? Mọe nó sợ chết khiếp luôn ấy chứ!
Diệp Thiên Dật ngồi ở đó. Thi Gia Nhất ngồi bên cạnh hắn. Họa Thủy cũng ở đó. Ba người đang tán gẫu còn Lý Băng ở cách đó không xa nhưng không dám đi tới!
Hắn không biết phải xưng hô với Thi Gia Nhất như thế nào. Hắn sợ mình sẽ bị nàng đánh nữa.
“Trời sắp tối rồi mà tiểu Hàn Tuyết vẫn chưa ra khỏi phòng sao? Diệp Thiên Dật, ngươi đúng là tên súc sinh!“
Thi Gia Nhất đá Diệp Thiên Dật một cái.
Diệp Thiên Dật: “...”
“Có thể trách ta sao? Thần tiên tỷ tỷ lấy bốn mươi chín yêu thú Thiên tôn hầm thành canh thập toàn đại bổ cho ta uống, ta mẹ nó đến bây giờ vẫn còn choáng!”
“Đệt! Vậy ngươi đúng ra phải bị bổ chết rồi chứ?”
Thi Gia Nhất há miệng, Họa Thủy cũng ngốc luôn rồi.
“Tội nghiệp tiểu Hàn Tuyết! Cũng không biết nhà ngươi phúc khí từ đâu đến, aaaa!”
Nghĩ đến đây, đột nhiên Thi Gia Nhất cảm thấy không thoải mái.
Những người khác ở Thiên Hồ Sơn này, nam đệ tử nhìn Diệp Thiên Dật thì hâm mộ kính nể, nhưng bọn họ còn có thể làm gì? Họ không thể sánh được với hắn! Còn các nữ đệ tử thì muốn tìm hắn tán gẫu, nhưng thấy có hai cô gái xinh đẹp bên cạnh Diệp Thiên Dật thì có chút tự ti, không dám đi qua!
Rất nhiều cô gái là Cửu Vĩ Thiên Hồ ở Thiên Hồ Sơn đều đem lòng mến mộ Diệp Thiên Dật! Hắn quá đẹp trai, lại ưu tú. Tuy Cửu Vĩ Thiên Hồ là một tộc khá lạnh lùng, nhưng họ thực sự không thể chịu nổi sự hấp dẫn của người đàn ông như vậy! Thật là quyến rũ!
Lúc này, Long Tường và Thiên Phi Hằng chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Thiên Dật.
“Ồ, các ngươi lại tới kiếm chuyện sao?”
Diệp Thiên Dật nhìn họ cười mỉa mai.
Phịch một tiếng.
Bọn họ quỳ xuống trước mặt Diệp Thiên Dật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận