Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1954: Sau này còn gặp lại

Triệu Hựu Bình được thả.
Về phần thả đi nơi nào, Diệp Thiên Dật không biết, dù sao bọn họ sẽ không động thủ giết người này! Sống hay chết, tùy vào số mệnh của hắn.
Diệp Thiên Dật cũng không tất yếu phải giết hắn, hoặc dồn hắn vào tử lộ, cái này không cần thiết.
Hơn nữa, chỉ cần hơn 10 tỷ Minh Thần điểm trước đó, Diệp Thiên Dật cảm thấy cũng đủ mua nửa cái mạng của hắn.
Hắn cũng chẳng thể gây nên chuyện gì.
Đáng tiếc, hắn không có cuộn giấy da dê.
Vậy hẳn là không có cách nào đi tìm được Linh Hồn Pháp Tắc.
Vậy có thể làm sao?
Không quan trọng!
Thời gian còn thừa lại nửa tháng thôi, không kịp!
Hắn đi Cửu Trọng Thiên xem thử có thể tìm được lượng lớn bảo vật để tăng lên linh hồn lực không, đồng thời xem thử trong nửa tháng có thể giúp Lâm Nhược Nhược tìm được cha mẹ ruột hay không.
Ngày hôm sau...
Ngoài thành, Diệp Thiên Dật mang theo Lâm Nhược Nhược đi ra phía ngoài.
“Chờ chút!”
Phía sau, truyền đến một âm thanh, Thượng Quan Vũ mang theo rất nhiều người đi ra.
Diệp Thiên Dật đã chào tạm biệt với Thượng Quan Vũ rồi, không ngờ nàng còn mang theo nhiều người đi ra như vậy.
“Diệp ca, đi mà cũng không nói với chúng ta một tiếng.”
Hùng Bá đi qua sau đó ôm Diệp Thiên Dật một cái thật chặt.
Diệp Thiên Dật cười cười, nói: “Không biết nên nói thế nào.”
“Ta cũng không biết nên nói gì, Diệp ca, Nhược Nhược, chỉ có thể chúc các ngươi thuận buồm xuôi gió!”
Nói xong bọn họ lui xuống.
Tuổi của bọn họ lớn hơn Diệp Thiên Dật, nhưng mà trong mắt bọn họ, cực kỳ tôn trọng Diệp Thiên Dật, cho nên bọn họ cam tâm gọi tiếng ca này.
Thượng Quan Vũ đi tới, trong tay cầm một chiếc nhẫn không gian.
“Đây là bệ hạ để cho ta chuyển giao cho ngươi, xem như bệ hạ cho ngươi một chút tạ lễ!”
Diệp Thiên Dật đưa tay tiếp nhận.
“Vậy thay ta nói lời cảm ơn với hắn.”
Thượng Quan Vũ khẽ gật đầu.
Nàng nghĩ nghĩ, sau đó hỏi: “Đi Cửu Trọng Thiên sao?”
“Đúng vậy!”
“Vậy ngươi cẩn thận một chút, Bát Trọng Thiên khả năng còn tốt, Cửu Trọng Thiên mà nói quá nguy hiểm.”
“Ta biết, ta tự có tính toán.”
“Được.”
Sau đó Thượng Quan Vũ nói: “Trong bóng tối có người đang nhằm vào ngươi, có mấy người bị ta giết rồi, hẳn là còn có nữa, nhưng mà có người đang bảo vệ ngươi.”
Diệp Thiên Dật nhíu mày lại.
Thượng Quan Vũ giết mấy người, bảo vệ hắn... Có thể là người của Lam Băng Tâm.
Mà người trong bóng tối muốn động thủ với Diệp Thiên Dật, hiển nhiên là người của Thiên Hoàng cung!
Thiên Hoàng cung này khả năng cũng không muốn làm to chuyện, cho nên bọn họ còn không có chân chính động thủ! Bởi vì có lẽ bọn họ cũng biết Diệp Thiên Dật nhất định sẽ rời đi.
Vậy chủ yếu là bởi vì Hoàng Trường An tính cách bùng nổ, một mình hắn núp ở một chỗ, ai cũng không liên lạc được hắn, nếu không mà nói, hắn đã sớm cưỡng ép động thủ.
“Ta biết rồi.”
Sau đó Diệp Thiên Dật hỏi: “Ngươi thì sao? Có tính toán gì không?”
“Không biết, nói sau đi.”
Thượng Quan Vũ lắc đầu.
“Nên suy nghĩ cho bản thân mình, còn trẻ như vậy, cảnh giới cao như vậy, ngươi nên đi thăm dò cảnh giới mạnh hơn, đó mới là nơi thuộc về ngươi, nói thật, ta không biết ngươi đã trải qua cái gì, nhưng mà ta chỉ biết rõ, thiếu chủ Thiên Hoàng cung, cảnh giới của hắn cũng mới chỉ bước vào Thái Cổ Thần Vương cảnh mà thôi, mà ngươi, tuổi thậm chí còn không lớn bằng hắn, ngươi đã có tu vi Thái Cổ Thần Vương cảnh nhị giai rồi.”
Nói thật ra, Diệp Thiên Dật vô cùng chấn động!
Thượng Quan Vũ này thật ra mới hai mươi mấy tuổi, nàng cũng không phải kiểu nhìn ngoại hình thì trẻ nhưng đã mấy trăm tuổi, nàng mới chỉ ngoài hai mươi mà thôi!
Đây là khái niệm gì chứ?
Minh Giới tình huống gì Diệp Thiên Dật không rõ ràng, nhưng mà chí ít Diệp Thiên Dật biết rõ, đại lục này, cảnh giới của đỉnh cấp thiên tài như Hoàng Trường An nên đại biểu cho đỉnh của thế giới này, hẳn là tồn tại lợi hại nhất của mấy người kia cũng là lợi hại nhất của mấy thế lực bên ngoài Thần Vực kia!
Mà Thần Vực, lợi hại hơn nữa, Nguyệt Thần cung cũng tốt, Thần Cung cũng được, dù sao thế hệ này của bọn họ không khả năng có thiên tài hai mươi mấy tuổi đạt Thái Cổ Thần Vương cảnh chứ? Không thể nào! Coi như thế hệ này phổ biến tất cả mọi người đều rất lợi hại, nhưng mà cũng không khả năng!
Mà Thượng Quan Vũ, dưới tình huống gần như không có quá nhiều tài nguyên tu luyện, nàng có thể có cảnh giới này, khoa trương đến cực điểm! Vậy nếu nàng ở thế lực đỉnh cấp như kiểu Thiên Hoàng cung thì sao?
Chắc phải là Bán Thần rồi?
Bán Thần hơn hai mươi tuổi?
Khoa trương chết rồi.
Thượng Quan Vũ ở đó trầm tư.
“Ta biết ở chỗ này có tám vị Thần Minh, bọn họ đại biểu cho tồn tại mạnh nhất của Minh Giới, mà ngươi cũng tuyệt đối có thể được phong thần! Đồng thời cũng không cần thời gian quá lâu! Chí ít ta cảm thấy ngươi có thể coi nó là một mục tiêu, say này khi ngươi làm được, ngươi muốn thế giới hòa bình có lẽ sẽ trở thành một việc càng đơn giản hơn.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Đa tạ.”
Nàng ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên Dật nói.
“Ta chỉ là đề nghị, ta cảm giác ngươi ở lại đây rất mai một!”
“Ta sẽ cân nhắc.”
Thượng Quan Vũ nói.
Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
“Cho ngươi cái này.”
Nàng vươn tay, đưa cho Diệp Thiên Dật một tấm cuộn giấy da dê.
“Đây là gì vậy?”
Diệp Thiên Dật nhận lấy.
Có một loại cảm giác quen thuộc.
“Một mảnh địa đồ cuối cùng của Linh Hồn Pháp Tắc.”
Diệp Thiên Dật: “...”
Trời đ-?
Sau đó Thượng Quan Vũ nói: “Đây là bà nội ta truyền xuống, cũng là bà nội ta nói với ta như vậy, nàng nói toàn bộ Minh Giới trân quý nhất chính là Pháp Tắc kia, nếu như sinh thời có cơ hội, có lẽ có thể đi thử một lần! Nhưng mà ta cảm thấy ngươi càng thích hợp có được nó.”
Chuyện ở Ngũ Trọng Thiên đương nhiên nàng cũng nghe nói. Diệp Thiên Dật âm thầm líu lưỡi.
Cmn!
Đây cũng chính là nói...
Bốn tấm hắn đều biết rõ ở nơi nào!
Hơn nữa, chỉ có một mình hắn biết rõ!
“Ngươi không đi cùng?”
“Nếu như tới kịp, có lẽ ta cũng sẽ suy tính một chút, tùy duyên.”
Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
Xoát ——
Ngay lúc này, sáu chuôi lưỡi dao sắc bén xuất hiện ở bên người Thượng Quan Vũ, quanh quẩn xoay tròn quanh nàng, sau đó, nàng vươn tay, hai thanh rơi vào lòng bàn tay của nàng.
Ong ong ——
Lưỡi dao sắc bén đang xao động bất an.
Nàng đưa cho Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật:???
Diệp Thiên Dật nhướng mày nghi ngờ nhìn nàng.
“Cho ngươi.”
Nàng nói một câu.
“Thượng Quan Tướng quân...”
Thượng Quan Vũ nhìn lưỡi dao sắc bén trong tay, nói:
“Hai thanh này tên gọi là Linh Độ và Nguyệt Hoa, bọn nó là lưỡi dao sắc bén nhất thế gian này, có thể đâm rách tất cả kết giới, ngươi giữ lại, sẽ mang đến trợ giúp rất lớn cho ngươi.”
“Đây là của ngươi.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Còn có bốn thanh, không quan trọng, đây là bà nội lưu lại, nếu không thì ta sẽ cho ngươi toàn bộ, cầm đi, bọn nó đi theo ngươi có thể phóng xuất ra lực lượng mạnh hơn, liền xem như là ta cảm ơn ngươi.”
Nàng không phải đặc biệt hiểu Diệp Thiên Dật, nhưng mà nàng tin tưởng!
Trực giác!
Diệp Thiên Dật vươn tay, hai thanh lưỡi dao sắc bén kia rơi vào trong tay của hắn.
Nói thật, lúc ấy lần thứ nhất nhìn thấy, Diệp Thiên Dật đã yêu muốn chết.
Thứ nhất, xinh đẹp! Thứ hai, cao quý!
Sáu thanh này quanh quẩn xoay tròn quanh Thượng Quan Vũ, theo nàng chiến đấu, hình ảnh kia thật sự quá đẹp!
Diệp Thiên Dật không biết đây là Linh Khí gì, nhưng mà dựa theo kinh nghiệm của Diệp Thiên Dật, đây tuyệt đối là cấp bậc Huyền Thiên Thánh Khí, thậm chí Diệp Thiên Dật cảm giác, nếu như đặt ở bên ngoài, có khi sáu thanh này chung vào một chỗ có thể là xếp hạng thứ ba trong Huyền Thiên Thánh Khí!
“Đa tạ!”
Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
“Cho ngươi.”
Diệp Thiên Dật đưa viên Huyết Thần Thạch kia cho nàng.
Thượng Quan Vũ hơi nhíu mày nhận lấy.
“Coi như là đáp lễ cho ngươi.”
Thượng Quan Vũ gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Thiên Dật: “Tạ ơn.”
“Sau này còn gặp lại.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Sau này còn gặp lại.”
Sau đó Diệp Thiên Dật quay người mang theo Lâm Nhược Nhược rời đi.
Thượng Quan Vũ đứng ở phía sau nhìn bóng lưng bọn họ dần dần biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận