Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 2142: Chất vấn

Yêu đương bên trong tông môn, đây chính là một chuyện không được cho phép!
Đương nhiên là không cấm tuyệt đối, chỉ là tốt nhất thì ngươi đừng nên yêu đương.
Là trưởng lão, đạo sư hay nữ đệ tử vân vân, loại chuyện này tuyệt đối không được cho phép!
Cho dù ngươi là người của tông môn nào cũng không được!
Một khi xảy ra chuyện thế này, vậy đó quả thực là một chuyện lăng nhục toàn bộ tông môn.
Cho nên, vào lúc Thẩm Thiên Luyện biết Diệp Thiên Dật mờ ám không rõ cùng với trăm vị, không sai, hơn trăm vị nữ đệ tử, hắn biết cơ hội đã tới rồi!
Chuyện này rốt cuộc cũng tạo ra lí do để đuổi hắn ra khỏi Vạn Độc Tông.
Ba ngày này, tuy là đã bảo mấy ngày này để hắn làm quen sơ với tông môn, không cần quan tâm gì cả, nhưng đm, ngươi thật sự không quan tâm gì cả cũng được à?
Trong lòng hắn cũng thấy bực bội.
Những người này, chuyện duy nhất khiến trong lòng hắn thoải mái chính là Thất Tinh Lưu Vân Đan.
“Cụ thể là tình huống như thế nào?”
Thẩm Thiên Luyện hỏi.
“Còn chẳng phải là vì Thập tứ trưởng lão kia có diện mạo tuấn tú, lại có bản lĩnh, đánh bại Tam trưởng lão sao.”
Người nói chuyện là một lão giả, hắn nói những lời này đích thời điểm còn nhìn sang Tam trưởng lão Thạch Dần Thành.
Sau đó hắn tiếp tục nói: “Đám nữ đệ tử này sùng bái hắn vô cùng, hắn có thể nhân cơ hội này mà thực hiện xâm phạm.”
“Có khẳng định là thực hiện xâm phạm không?”
“Không có, nhưng có đệ tử ở Nhạc Vương Phong nhìn thấy bộ dạng một tên đàn ông hắn cùng đám nữ đệ tử cười nói vui vẻ, đúng thật là loạn rồi, làm nhục phẩm cách trưởng lão, tông chủ, chuyện này ngươi xử lí đi.”
Thẩm Thiên Luyện đứng lên: “Theo bản tông chủ cùng đến Nhạc Vương Phong xem xem!”
“Vâng!”
Ở phía bên kia, Đàm Thiên Sinh nhìn thấy cảnh tượng hùng hổ này, cũng dâng trào cảm xúc.
Tin tức này là do hắn tạo ra, vì nó mà tốn không ít công phu đâu.
Chuyện Diệp Thiên Dật trừng phạt hắn, ban đầu hắn cảm thấy rằng đáng phải thế, nhưng sau đi rời đi lại nghe nói đến chuyện đó, hắn liền hiểu rõ, đm, dựa vào cái gì?
Cũng chỉ là một tên hề có chút may mắn thôi, mới Thiên Tôn cảnh, có tính là gì đâu?
“Thiên Sinh, ngươi cũng cùng đi đi.”
Nhị trưởng lão Thẩm Xuân Thu nói với Đàm Thiên Sinh.
“Vâng, sư tôn!”
Sau đó bọn họ cùng đi đến Nhạc Vương Phong.
Khi bọn họ đến trên Nhạc Vương Phong, cảnh tượng trước mắt quả thật khiến bọn họ tức nổ phổi.
Chỉ thấy Diệp Thiên Dật ngả người trên ghế dựa, mặt sau có một cô gái bóp vai cho hắn, hai bên có hai cô gái bóp chân cho hắn, sau đó còn có hai cô gái ở đó lột trái cây cho Diệp Thiên Dật, đút hắn ăn trái cây.
Còn có mấy chục cô gái khác đang luyện tập gì đó ở bãi đất trống.
Thậm chí bọn họ đã đến rồi mà những người này cũng không phát hiện, bởi vì tất cả dường như đều đắm chìm trong tiếng cười hân hoan.
“Hừ!”
Thẩm Thiên Luyện phẫn nộ hừ lạnh một tiếng.
Một tiếng này cũng thu hút sự chú ý của mọi người, bọn họ đồng thời nhìn sang.
“Tông chủ! Các vị trưởng lão!”
Sau đó mọi người lập tức dừng tất cả mọi hành động khi đó, ào ào hành lễ!
“Được rồi.”
Vẻ mặt Thẩm Thiên Luyện đầy tức giận, hắn chậm rãi bước từng bước đầy thong thả, thuận tiện nhìn sang những đệ tử đang cúi đầu hai bên trái phải.
“Các ngươi cũng được lắm, không quan tâm gì đến thời gian tu luyện mà chạy đến Nhạc Vương Phong này chơi đùa? Được lắm! Đúng là không tồi mà!”
“Tông chủ, bọn ta không có chơi đùa.”
Có một nữ đệ tử nhanh chóng lên tiếng giải thích.
“Im miệng!”
Thạch Dần Thành hét lên một tiếng, thân thể mềm mại của nàng run lên, nhanh chóng cúi đầu.
Sau đó Thạch Dần Thành nhìn về phía Diệp Thiên Dật, cả giận nói: “Thập tứ trưởng lão, ngươi cũng lợi hại lắm đấy, ngươi cho rằng chức vị trưởng lão này là hoàng đế thời xưa à? Ngươi muốn làm gì? Ngươi muốn lên trời hay sao? Thân là trưởng lão, điều kiện tiên quyết để đứng ở vị trí cao này, có được quyền lợi cao hơn chính là cống hiến cho tông môn, dạy dỗ thêm nhiều đệ tử lợi hại, còn ngươi thì sao? Ngươi đang làm gì đây? Để nữ đệ tử bóp vai bóp chân, bưng trà bưng nước cho ngươi, có phải mỗi tối cũng hầu hạ ngươi luôn không? Có phải có nhiều hơn một vị hay không?”
Diệp Thiên Dật đứng lên, nhìn về phía bọn họ.
“Bái kiến tông chủ!”
Diệp Thiên Dật cũng thi lễ đàng hoàng.
Thẩm Thiên Luyện không có biểu hiện gì.
Sau đó Diệp Thiên Dật tiếp tục nói: “Tam trưởng lão, lời này ngươi nói không đúng chút nào, ngươi nói buổi tối có nữ đệ tử hầu hạ ta, còn có thể là có nhiều hơn một vị nữ đệ tử, cho dù Diệp Thiên Dật ta có là con người như thế, thì chẳng lẽ trong mắt của Tam trưởng lão, những nữ đệ tử Vạn Độc Tông đều là những người bất trị, không màng danh tiết sao?”
“Ngươi!”
Một câu Diệp Thiên Dật khiến hắn nghẹn không phản bác được.
“Vạn Độc Tông, dù thế nào thì cũng là thế lực Đế cấp, thế lực cao nhất đại lục, đệ tử có thể gia nhập Vạn Độc Tông, cho dù là đệ tử ngoại môn thì cũng không phải là hạng người bình thường không có gì đặc biệt! Huống chi là nữ, chẳng lẽ Tam trưởng lão không cảm thấy lời nói khi nãy của ngươi có vấn đề rất lớn sao? Ta và những nữ đệ tử đều không hề nghĩ đến chuyện này, không hề, nhưng sao Tam trưởng lão lại nghĩ đến những chuyện đó? Rốt cuộc thì có phải là tư tưởng của Tam trưởng lão ngươi có vấn đề hay không?”
“Thập tứ trưởng lão.”
Nhị trưởng lão Thẩm Xuân Thu vuốt vuốt râu mình, sau đó nhàn nhạt nói: “Chẳng lẽ Thập tứ trưởng lão không cần phải giải thích gì về chuyện vừa nãy hết sao?”
Thẩm Thiên Luyện ở phía sau nói: “Thập tứ trưởng lão, có người báo cáo ngươi thân là trưởng lão, mượn nhờ chức vị mà có quan hệ mờ ám, thậm chí là hư hỏng với hơn một trăm nữ đệ tử Vạn Độc Tông, bản tông chủ vốn không tin, thế nhưng cảnh tượng khi nãy khiến bản tông chủ không thể không hoài nghi, ngươi giải thích một chút đi.”
Diệp Thiên Dật gãi gãi đầu, thuận tay cầm lấy một quả quýt trên bàn, vừa lột vừa nói: “Giải thích? Ta lại không nghĩ chuyện này cần giải thích gì hết, rõ ràng là một việc rất bình thường, tại sao còn cần phải giải thích chứ?”
“Rất bình thường? Ngươi nói với bọn ta đó là rất bình thường à?”
Thạch Dần Thành chỉ vào Diệp Thiên Dật.
“Đúng vậy, ba ngày trước, Nhị trưởng lão đến Nhạc Vương Phong, đã thuận tiện dẫn theo một đám nữ đệ tử nhỉ?”
Diệp Thiên Dật nhìn về phía Thẩm Xuân Thu.
“Phải!”
Thẩm Xuân Thu không phản bác.
“Lúc ấy ta còn hỏi, đệ tử bình thường không có sự cho phép của bản trưởng lão thì không được đến đây, lúc ấy Nhị trưởng lão bảo rằng ngươi muốn ta chỉ dạy bọn họ, bởi vì bản trưởng lão mới tới Vạn Độc Tông làm trưởng lão, cũng cần phải tạo chút cảm tình, xây dựng danh tiếng đúng không?”
Thẩm Xuân Thu vẫn gật đầu: “Phải, nhưng lão phu cũng không ngờ lại phát sinh thành tình trạng hiện tại như thế này.”
“Tình trạng hiện tại gì? Ta thân là trưởng lão, cho dù bọn họ là đệ tử ngoại môn thì ta cũng có tư cách để bọn họ ở lại Nhạc Vương Phong, đúng không?”
Bọn họ không phản bác.
“Điểm thứ hai, ngay từ đầu cũng là Nhị trưởng lão nói thuận tiện dẫn bọn họ tới, ta đây cho Nhị trưởng lão mặt mũi, thuận tiện vì tông môn nên ta mới dạy thêm đệ tử, mệt chút khổ chút cũng không sao, thậm chí ban đầu có bốn năm mươi vị, về sau bọn họ lại gọi bạn tốt trong tông môn của mình tới, thành ra bây giờ có hơn một trăm năm mươi vị.”
“Thập tứ trưởng lão nói như vậy thì không có vấn đề gì, tạm thời không nhắc đến cảnh tượng khi nãy chúng ta vừa thấy, vậy vì sao Thập tứ trưởng lão chỉ tìm nữ đệ tử?”
Thẩm Thiên Luyện hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận