Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 533: Ngươi có phục hay không?

Mặc dù thời gian tiếp xúc với Diệp Thiên Dật vô cùng ngắn ngủi, nhưng chẳng hiểu vì sao bây giờ nàng lại không nỡ giết hắn, mà thậm chí Vạn Đạo Tà Hảo cũng không muốn lấy lại nữa, vì vậy liền cho hắn đi, còn nàng thì yên tâm làm sư phụ bồi dưỡng hắn thật tốt là được rồi.
Không sai, thật sự không thể nào lý giải được suy nghĩ hiện tại của nàng.
Sự thay đổi này thực sự quá lớn, nó chỉ vỏn vẹn trong vài câu nói giữa bọn họ đã làm suy nghĩ của nàng thay đổi ngoặt một trăm tám mươi độ rồi.
Nói như thế nào đây? Đơn giản mà nói, bây giờ ở trong mắt Tô Mị Nhi, Diệp Thiên Dật đều đặc biệt hơn so với bất kỳ người đàn ông nào khác, hắn không chỉ khác về ngoại hình mà về cả tâm hồn cũng khác, rất đặc biệt, cảm giác rất thú vị!
Tô Mị Nhi kéo cánh tay Diệp Thiên Dật, sau đó mỉm cười nói: “Đi thôi, mang bản cô nương đi xem khả năng đặc biệt của ngươi nào.”
“Ngươi vẫn chưa nói nếu ta thua thì phải làm sao?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Nếu ngươi thua…. thì….”
Tô Mị Nhi hơi suy nghĩ, nói: “Cho ta hút dương khí của ngươi.”
Diệp Thiên Dật: “.......”
“Không được, không được, sẽ chết đó.”
“Sẽ không hút chết ngươi.”
Tô Mị Nhi nói.
Hmmmm... cũng có chút không nỡ giết hắn.
“Vậy không được, ngộ nhỡ ta đồng ý với ngươi, ngươi hút dương khí của ta, hứa rằng sẽ không hút chết ta, nhưng đột nhiên lại dùng sức hút sạch dương khí của ta mà ta lại không phản kháng được thì có mà ta chết ngoéo à?”
Diệp Thiên Dật nhún vai nói.
Tô Mị Nhi: “........”
“Từ trước đến nay bản cô nương nói được làm được, nói không giết ngươi thì chính là không giết ngươi!”
“Nói thế có nghĩa là, trước đó ngươi thực sự đã muốn giết ta rồi?”
“Làm sao có thể thế được! Cho tới bây giờ bản cô nương chỉ chơi đùa với đàn ông chứ không giết chết họ.”
Tô Mị Nhi nói.
Sau đó Diệp Thiên Dật nhún vai nói: “Được rồi, nhưng mà ta cảm thấy ta rất thua thiệt, nếu không ngươi tìm trọng tài đi.”
“Được rồi, nếu như ngươi làm được, bổn cô nương ta sẽ tùy tiện để ngươi chơi đùa.”
Diệp Thiên Dật: “........”
“Vừa nãy ta đã nói là không đánh cược như vậy rồi.”
“Thế nhưng người ta lại muốn được ngươi chơi đùa mà.”
Tô Mị Nhi lắc lắc cánh tay Diệp Thiên Dật õng à õng ẹo làm nũng nói.
Diệp Thiên Dật: “...........”
Thành thật mà nói, trong đời hắn chưa từng gặp cô gái nào chỉ mới ôm lấy tay hắn làm nũng, truyền ra chút âm thanh đã khiến hắn trực tiếp có cảm giác, ‘thằng nhỏ’ đã ngóc đầu lên hóng chuyện rồi.
Người phụ nữ này, thế mà lại làm được.
“Được rồi được rồi!”
Diệp Thiên Dật nhún vai, sau đó hai người liền đi tới Chủ phong.
Những người đệ tử kia sau khi nhìn thấy hai người đi tới vẫn như cũ là ánh mắt tiếc hận nhìn hắn.
“Cửu trưởng lão…..”
“Xin chào Cửu trưởng lão.”
“Bái kiến Cửu trưởng lão.”
“.....”
Tô Mị Nhi gật đầu nhẹ.
Sau đó, nàng chỉ vào một cô gái, hỏi Diệp Thiên Dật: “Nàng?”
Diệp Thiên Dật nhìn thoáng qua.
“Không còn.”
Sau đó bóng dáng Tô Mị Nhi biến mất ngay tại chỗ, ngay lập tức xuất hiện ở trước mắt cô gái kia.
“Cửu….Cửu trưởng lão.”
Cô gái nhìn Tô Mị Nhi đột nhiên xuất hiện thì có chút sợ hãi.
“Bản cô nương hỏi ngươi, có phải ngươi đã bị đàn ông làm chuyện ấy rồi đúng không, nói thật đi, nếu không thì ngươi sẽ phải chết.”
Tô Mị Nhi cười càng quyến rũ thì cô gái kia lại càng sợ hãi.
“Dạ… dạ…. Có tất cả tám người.”
Tô Mị Nhi: “........”
Sau đó, nàng đi tới bên cạnh Diệp Thiên Dật.
“Như thế nào, mỹ nữ sư tôn của ta?”
Diệp Thiên Dật cười hỏi.
“May mắn mà thôi, vậy còn người này thì sao?”
Tô Mị Nhi lại chỉ một cô gái đi ngang qua.
Diệp Thiên Dật nhìn thoáng qua nói: “Ừm…. Cũng không còn đâu, có thể vừa mới trải qua đêm qua, hmmmm, không sai, hoặc là do một người đàn ông rất lợi hại, hoặc cũng có thể không phải chỉ một người.”
Tô Mị Nhi: “.........”
“Ha ha ----”
Nàng bật cười một tiếng sau đó lại đi đến trước mặt cô gái kia.
“Cửu trưởng lão.”
Cô gái nhanh chóng hành lễ.
“Có phải tối qua ngươi đã cùng đàn ông làm chuyện kia không? Nói thật.”
Dưới áp lực của khí thế mạnh mẽ của Tô Mị Nhi, cô gái kia vội vàng nói: “Dạ…”
“Mấy người?”
“Năm... năm người.”
Tô Mị Nhi : “........”
“Được rồi.”
Tô Mị Nhi nói xong lại lắc người đến bên cạnh Diệp Thiên Dật.
“Như thế nào?”
“May mắn mà thôi.”
Tô Mị Nhi sợ ngây người.
Điều này cũng quá đáng sợ, không phải sao?
Không được, không được, nhất định không được.
Sau đó nàng nhìn thấy một cô gái Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Người này nàng biết, rất thuần khiến, cơ bản là do Cửu Vĩ Thiên Hồ khá lạnh lùng, lãnh đạm, trên cơ bản rất khó thích một người đàn ông, nhưng nàng là ngoại lệ. Lần trước nàng vừa vặn phát hiện nàng ta hẹn hò với một người đàn ông ở Tội Ác Chi Đô.
“Nàng thì sao?”
Sau đó Tô Mị Nhi chỉ cô gái Cửu Vĩ Thiên Hồ kia.
“Cũng không còn.”
Tô Mị Nhi: “.......”
“Tại sao ngươi lại không tới hỏi?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Bản cô nương không tin!”
Sau đó tiếp tục đoán đúng hai mươi lăm người, Tô Mị Nhi là triệt để phục luôn rồi!
Ngươi nói ngươi có thể nhìn ra được một cô gái còn trong trắng hay không, được, vậy ngươi lợi hại, nhưng mà định mệnh, tối hôm qua có làm chuyện ấy hay không, hoặc là cùng mấy người...
Đm cả chuyện này mà ngươi cũng có thể biết được?
"Ngươi phục chưa?"
Diệp Thiên Dật chắp hai tay sau lưng, một bộ cao ngạo.
"Ting... làm màu thành công, giá trị cuồng ngạo +1000000."
"Cái này là làm sao mà nhìn ra được thế?"
Tô Mị Nhi hỏi.
"Đây chính là kỹ năng ta luyện ra được sau khi duyệt qua vô số phụ nữ nha, haizzz, người nào đó còn nói duyệt qua vô số đàn ông nữa chứ, đáng tiếc, người đó chắc là cũng chỉ biết là nam nữ khác nhau chỗ nào thôi chứ gì, còn những chuyện khác đoán chừng chẳng biết gì đâu, ha ha."
Diệp Thiên Dật cười nói.
Tô Mị Nhi; "..."
"Nhận thua chưa?"
Diệp Thiên Dật khẽ nhếch khóe miệng hỏi.
Tô Mị Nhi nhún vai: "Ta cũng không phải thua không nổi, ngươi rất lợi hại!"
"Cho nên, người nào đó đừng có mà ở đó giả vờ như thể mình đã duyệt qua vô số đàn ông nữa nha, nhìn là biết ngay rồi, đoán chừng còn chưa từng bị người đàn ông nào chạm tay ấy chứ."
Diệp Thiên Dật giễu cợt nói.
"Nếu ngươi dám nói ra ngoài, ta sẽ từng đao từng đao cắt thịt trên người ngươi xuống rồi nướng ăn."
Tô Mị Nhi liếm môi một cái vừa cười vừa nói.
Diệp Thiên Dật: "..."
Nói thật, giọng điệu và cách nói chuyện này của nàng khiến cho Diệp Thiên Dật sợ hãi hơn nhiều khi nghe những cường giả kia chỉ vào hắn nói "Ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ".
"Không nói không nói, trời biết đất biết ngươi biết ta biết."
"Thế còn tạm được."
Thật là khó chịu!
Bí mật lớn nhất của mình, chỉ có bà chị lạnh lùng kia biết, bây giờ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận