Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1131: Chuẩn bị mở hệ thống mới

Sương hoa là cái gì?
Nó chính là sương sớm, những giọt sương sớm đọng trên cánh hoa tươi, còn đọng lại hương thơm của hoa.
Diệp Thiên Dật nhìn kỹ nàng thêm một chút.
Không ăn thịt, thích ăn chay, còn thích uống sương hoa!
Đây là chủng tộc gì vậy? Tinh linh? Tinh linh hẳn là cũng ăn thịt chứ, nhưng ngoài thói quen ăn thịt, những đặc điểm khác cũng khá giống điều Diệp Thiên Dật biết về tinh linh.
Nhưng không phải lỗ tai của tinh linh có hình nhọn sao? Lỗ tai nàng không giống.
“Thứ đó hả, ngươi chờ một chút.”
Diệp Thiên Dật phóng thích ra phép tạo hóa, tạo ra một chén nước đặt ở trước mắt nàng.
Mộc Linh Nhi chớp chớp đôi mắt to, nghi hoặc nhìn chén nước. Nàng bị mùi hương trong chén nước hấp dẫn, cái mũi nhỏ ngửi ngửi, sau khi xác định được đây là nước thật thì hai mắt đột nhiên mở to sáng ngời.
Xì xụp xì xụp ——
Nàng uống từng ngụm từng ngụm nước.
“Đây là cái gì?”
Cái đầu nhỏ của nàng nghiêng nghiêng, nghi hoặc nhìn Diệp Thiên Dật hỏi.
Diệp Thiên Dật đương nhiên biết nàng hỏi hắn làm sao tay không lại biến ra được sương hoa.
“Ngươi đoán đi.”
Diệp Thiên Dật cười nhìn.
Cô bé này rất đơn thuần, ít kinh nghiệm xã hội, vẫn còn ngây thơ chưa hiểu chuyện. Nàng rất cẩn thận, cảnh giác người lạ, cố gắng tự bảo vệ bản thân. Hình như nàng sợ người lạ, giả vờ bản thân thật kiên cường.
Thật ra nàng chỉ xem như một cô bé mười tuổi, trải qua một ít chuyện xưa, chính xác là kiểu bé gái từ nhỏ đã làm chủ gia đình.
“Cảm ơn.”
Mộc Linh Nhi lại nói như vậy.
“Được rồi, không cần nói cảm ơn với ta. Ngươi là võ giả sao?”
Diệp Thiên Dật hỏi Mộc Linh Nhi.
“Ta……”
Mộc Linh Nhi cắn môi nói: “Bây giờ không phải.”
“Hả?”
Diệp Thiên Dật có chút sửng sốt.
Bây giờ không phải? Có nghĩa là sao?
“Ngươi chưa tu luyện?”
“Không phải.”
Mộc Linh Nhi lắc đầu không nói nữa.
“Được rồi.”
Diệp Thiên Dật bất lực nhún vai!
Bây giờ cô bé này vẫn cảnh giác đề phòng mình, nhưng Diệp Thiên Dật nhìn ra hình như nàng không tin những người khác nên chỉ chọn đi theo mình.
“Đưa tay cho ta.”
“Hả?”
Mộc Linh Nhi chớp đôi mắt to mang vẻ mê mang.
“Đưa tay cho ta.”
“Ồ.”
Nàng do dự rồi cũng đưa tay cho Diệp Thiên Dật. Diệp Thiên Dật cầm lấy tay nàng rồi dò đến mạch đập.
Cứng cáp hữu lực!
Trong cơ thể nhỏ bé này giống Tiểu Anh Vũ, dường như cũng ẩn chứa một cổ lực lượng cường đại. Nhưng cũng giống Tiểu Anh Vũ, sức mạnh này hình như đã bị ức chế!
Là phong ấn sao?
Diệp Thiên Dật không hiểu biết nhiều về phong ấn, nhưng hắn có cảm giác giống.
Không chỉ vậy……
Khi Diệp Thiên Dật dò xét mạch đập của nàng phát hiện ra được một điều, nàng không phải người. Bởi vì cấu tạo kinh mạch của nàng và của người khác nhau!
Tuy nhiên Diệp Thiên Dật không xác định được nàng thuộc tộc gì.
Nếu là Yêu tộc hay tộc khác dù hóa thành hình người thì cấu tạo kinh mạch cũng không thể giống người được.
Cô bé thú vị!
Mộc Linh Nhi nhìn thấy vẻ trầm tư trên mặt Diệp Thiên Dật liền đột nhiên nhận ra điều gì đó, nàng nhanh chóng rút tay về.
Chết rồi, chết rồi, chết ta rồi.
Nàng biết ngay mà, nhân loại đúng là sinh vật xảo quyệt nhất.
Anh trai có vẻ rất đẹp trai này cũng không ngoại lệ……
“Yên tâm, ta không có ý gì khác, chỉ là tò mò mà thôi.”
Diệp Thiên Dật nhận thấy sự cảnh giác của nàng liền nói.
Mộc Linh Nhi nhẹ nhàng gật đầu.
“Ngươi ăn no chưa? Ta dẫn ngươi đi ra ngoài chơi, trùng hợp mấy ngày nay ta cũng không bận việc gì, thuận tiện đi thăm dò nơi này.”
Mộc Linh Nhi nghe xong chớp mắt……
Đi chơi sao……
Trong tiềm thức của nàng nói cho nàng biết, không thể đi chơi.
“Ta không muốn đi.”
“Vậy ngươi cứ ở trong phòng còn ta đi chơi nhé?”
Diệp Thiên Dật cười trêu.
“Không…… Ta muốn đi chơi.”
Diệp Thiên Dật phì cười, thuận tay xoa cái đầu nhỏ, lần này nàng không đắn đo nhiều như trước nữa.
Một ngày cứ như vậy trôi qua, Diệp Thiên Dật dẫn Mộc Linh Nhi đi ăn hết các loại đồ ăn vặt, sau đó dẫn nàng đi công viên chơi trò chơi, đi xem phim.
Nửa đêm, Tần Vô Tâm vừa xuống máy bay. Nàng cuối cùng cũng thành công tới Thành Tạo Mộng.
Vốn dĩ Diệp Thiên Dật muốn mở tân hệ thống tra dò cơ, bởi vì hắn không biết nên đi đâu, nhưng bây không muốn mở nữa!
Nguyên nhân rất đơn giản, Diệp Thiên Dật không muốn dựa dẫm hết tất cả vào hệ thống, không muốn ỷ lại vào việc hệ thống giúp hắn tăng sức chiến đấu. Cứ như vậy không phải là chuyện tốt, trừ phi gặp phải tình huống bất khả kháng mới phải dùng!
Diệp Thiên Dật vốn cho rằng mở hệ thống mới ra bởi vì hắn không biết đi con đường nào, thà cứ theo hệ thống đi làm việc, nhưng bây giờ hắn đã biết mình nên làm gì rồi.
Nhưng tình hình bây giờ có chút gượng gạo. Đó là......
Giá trị cuồng ngạo của Diệp Thiên Dật bằng không á!
Bởi vì luyện chế đan dược thập giai cho Yêu Hậu và Long Linh Quân nên Diệp Thiên Dật đã đổi không biết bao nhiêu thẻ vô địch và thẻ linh lực vô hạn.
Diệp Thiên Dật không mở ra hệ thống mới bởi vì không muốn ỷ lại vào hệ thống nhưng thật xấu hổ hắn có quá nhiều kẻ địch mạnh, không có thương thành của hệ thống thì hắn khó mà bảo toàn được tính mạng. Nếu không có hệ thống thì việc đổi thẻ vô địch hắn cũng bó tay!
Nhưng……
Diệp Thiên Dật có Huyền Thiên Độc Khí! Thậm chí có cả Huyền Thiên Độc Khí đứng hạng hai và hạng ba!
Diệp Thiên Dật có thể luyện chế ra được Huyền Thiên Độc Khí hạng một nhưng… hắn không có đủ vật liệu. Chỗ Long Linh Quân cũng thiếu vài thứ nhưng cũng đủ để Diệp Thiên Dật có thể luyện chế được vài cái rồi.
Vì thế Diệp Thiên Dật đang băn khoăn có nên mở hệ thống nữa không?
Khách sạn, trong phòng tổng thống, Diệp Thiên Dật đang hút thuốc, tay còn lại lắc ly rượu vang. Mộc Linh Nhi ngồi trên giường, chớp đôi mắt to tròn nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật đang suy nghĩ chuyện mở hệ thống.
Mộc Linh Nhi cũng không biết mình đang nhìn cái gì, ánh mắt không tự chủ được mà hướng về phía Diệp Thiên Dật.
“Thôi vậy, mười hai giờ đêm nay cứ mở ra một cái hệ thống đi.”
Diệp Thiên Dật cuối cùng vẫn quyết định mở, dù sao trong vòng bốn ngày này hắn cũng không biết có việc gì làm. Trên người có giá trị cuồng ngạo, hắn cũng có kha khá sức mạnh.
Không phải Diệp Thiên Dật ghét bỏ hệ thống. Nếu không có hệ thống thì bây giờ Diệp Thiên Dật chỉ là tên cặn bã, thật sự chính là cặn bã. Không có hệ thống hắn cũng không gặp được nhiều cô gái như vậy, không trở thành đệ tử của Yêu Hậu. Chỉ là trong lòng hắn không muốn ỷ lại quá nhiều vào hệ thống.
Nhưng nói thật, không có hệ thống, hắn cũng có chút khó sống, bởi vì hắn đã gây thù với quá nhiều kẻ địch.
“Muốn xem TV không?”
Diệp Thiên Dật quay đầu nhìn Mộc Linh Nhi hỏi.
Mộc Linh Nhi thu lại ánh mắt, ngồi ngay ngắn lại. Đôi mắt to hiện lên vẻ nghi hoặc.
Diệp Thiên Dật mở TV lên, chỉnh đến kênh hoạt hình nào đó.
Mộc Linh Nhi giờ mới biết thì ra đây là TV.
Bên kia, Tần Vô Tâm đã tới khách sạn của Diệp Thiên Dật!
Thuê khách sạn trong thành phố, hẳn là Diệp Thiên Dật. Nếu là Yêu tộc cảnh giới cao bình thường sẽ không tới nơi này thuê phòng. Đặc biệt nơi này còn nằm bên cạnh Dược Hoàng tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận