Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 215: Nguyệt Thần mê loạn.

Phù--
Tiếp đó, Diệp Thiên Dật thở phào một hơi.
Mẹ nó, đau lòng quá! Một trăm triệu giá trị cuồng ngạo đó, cả đời chỉ có thể đổi một lần đó! Cứ như vậy mà mất đi rồi!
"Sống lại đi!"
Sau đó thần thức của Diệp Thiên Dật khẽ động, rồi Đồng xu hồi sinh bay đến bên trên thân thể mềm mại của cô gái, theo đó hóa thành một cỗ ánh sáng chói mắt màu trắng sữa vây quanh toàn thân của nàng.
Diệp Thiên Dật đứng cách đó không xa nhìn thấy một màn này, sau đó lấy một viên đá ước nguyện ra cầm trong tay.
Nói như thế nào đây?
Trong lòng Diệp Thiên Dật có chút không nỡ, lão tử đem một trăm triệu giá trị cuồng ngạo dùng cho ngươi rồi, Đồng xu hồi sinh cả đời có thể đổi một lần cũng dùng cho ngươi rồi. Nếu như ngươi sống lại rồi chạy luôn, vậy thì Diệp Thiên Dật cũng sẵn sàng xách mỏ lên đứng đây chửi mười tám đời tổ tông nhà ngươi cả mười tám ngày cho mà xem, cho nên Diệp Thiên Dật ước một điều.
Điều ước này là gì đây nhỉ?
Hắn chỉ hy vọng mình có thể chiếm được lợi ích ít nhất là có thể xứng với nỗ lực mà hắn bỏ ra trên người em gái xinh đẹp giống hệt Diệp Tiên Nhi này.
Nếu như lợi ích này cũng không có, thì trái tim nhỏ bé này của Diệp Thiên Dật cũng toang mất.
Sau đó Diệp Thiên Dật đứng ở nơi đó, lặng lẽ châm một điếu thuốc, chờ đợi sự nàng tỉnh lại.
Phù phù phù.
Diệp Thiên Dật nhàm chán dùng khói thành hai chữ "đẹp trai". Không ngừng vây quanh bên người hắn rồi tiêu tán.
Hết cách rồi, ngoại trừ đẹp trai và tình yêu bác ái dành cho các em gái, hắn không nghĩ ra những thứ khác nữa.
Diệp Thiên Dật hút xong một điếu thuốc sau đó xích lại, ngồi trên giường băng mà cô em trông giống như Diệp Tiên Nhi đang nằm ở đó.
Nguyệt Thần à, cường giả cấp cao nhất trước kia ở đại lục này à, một trong những người đứng đầu, sao lại phải ngỏm củ tỏi thế này nhỉ?
Sau đó Diệp Thiên Dật đưa tay ra, ngón trỏ chọc chọc vào gương mặt của nàng.
Ồ wow...
Non nớt mềm mềm.
Sau đó ánh mắt của Diệp Thiên Dật theo bản năng rơi vào nơi nào đó... đang suy nghĩ xem giữa nàng và Diệp Tiên Nhi ai lớn hơn. Diệp Thiên Dật biểu hiện nếu chi là nhìn đơn thuần thì chắc có lẽ là không khác nhau mấy, có lẽ phải được sờ vào thì mới có thể biết rõ hơn được.
Có điều... thật là lợi hại, cũng không biết là nàng đã ngỏm củ tỏi bao nhiêu năm rồi, làn da này, gương mặt này giống người bình thường như đúc, hơn nữa còn có độ ấm...
Đợi đã...
Độ ấm?
Diệp Thiên Dật nuốt một ngụm nước bọt.
Người chết làm sao có thể có độ ấm được đây...
Hay nói cách khác nàng đã...
Diệp Thiên Dật cứng ngắc di chuyển ánh mắt từ nơi nào đó dời đến trên khuôn mặt của nàng, sau đó...
Lúc này, nàng đang trợn tròn mắt nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật lặng lẽ rút ngón tay của mình còn đang chọc vào mặt nàng ra.
"Khụ khụ... cái kia... Ta chính là nhìn một chút xem ngươi có độ ấm hay không."
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng nói.
Một giây sau, người con gái vươn đôi tay ngọc ngà ra, trực tiếp ôm chặt lấy cổ của Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật: ???
"Ô..."
Diệp Thiên Dật trợn tròn hai mắt...
Hắn...
Hắn bị cưỡng hôn rồi!!
Hắn vậy mà lại bị một người con gái cưỡng hôn...
Đúng là sỉ nhục mà!
Mẹ nó tiền với chả tệ!! Nỗi nhục cả đời là đây!
Nguyệt Thần nhắm mắt lại, dùng bản năng để hôn Diệp Thiên Dật.
Tại sao phải như vậy??
Diệp Thiên Dật không hiểu, nhưng mà ngay cả Nguyệt Thần lúc này cũng không biết.
Nguyên nhân rất đơn giản, Nguyệt Thần không có thất tình lục dục, có thể đã rất nhiều rất nhiều năm rồi. Sau khi Nguyệt Thần chết lại được sống lại một lần nữa, cho nên thất tình lục dục bị đè nén không biết bao nhiêu năm sẽ bộc phát ra vào lúc nàng thức tỉnh.
Đương nhiên cái tình huống này không ai biết, bởi vì chưa bao giờ có tiền lệ rằng sau khi thất tình lục dục tan biến còn có thể trở về. Có thể nàng là một ví dụ duy nhất, vì rằng nàng khá là đặc biệt. Nàng chết đi, rồi nàng lại sống lại.
Mà thất tình lục dục có nhiều loại như vậy, vừa may Diệp Thiên Dật là một người đàn ông, mà lại là một người đàn ông đẹp trai như vậy ở đây nữa. Hiển nhiên là vào thời khắc này, sắc dục đã chiếm giữ lấy quyền chủ đạo bậc nhất. Cũng giống như nếu ở đây có đồ ăn ngon, vậy thì ham muốn thèm ăn trong lục dục sẽ chủ đạo trước tiên, nhưng bây giờ có một người con trai đẹp trai như vậy...
Cô gái này sẽ không có tâm tư gì ư? Có cái rắm ấy.
Lúc này Nguyệt Thần kỳ thực càng giống như đang trong trạng thái bị trúng một loại tương tự như độc tình...
Ngay từ đầu, Diệp Thiên Dật còn cự tuyệt, bởi vì hắn muốn giữ mình trong sạch, kiên trinh không thay đổi, một lòng một dạ, toàn tâm toàn ý, là một người đàn ông tốt đẹp tuyệt hảo.
Sau đó...
Được rồi, hắn không chịu nổi, hắn không chống đỡ nổi rồi nữa rồi!!
Sau đó bàn tay lớn của Diệp Thiên Dật ôm chặt nàng, trực tiếp áp nàng lên trên giường băng, hai cánh tay của Nguyệt Thần ôm lấy cổ của Diệp Thiên Dật.
Xé tan ra——
Xé tan ra——
Xé tan ra——
Diệp Thiên Dật nuốt xuống một ngụm nước bọt, nhìn cô gái xinh đẹp cao quý dưới thân này...
Cái gì mà tỉnh lại thì hắn liệu có chết không đã hoàn toàn bị Diệp Thiên Dật ném ra sau đầu rồi, nếu như hắn không động tay, vậy thì không phải là đàn ông nữa rồi!
"Nhẹ... nhẹ một chút."
Đôi mắt Nguyệt Thần mê loạn, phát ra tiếng như nói mê sảng, mọi thứ của nàng đã bại lộ trước mắt của Diệp Thiên Dật.
Sau đó Diệp Thiên Dật trực tiếp lại một lần nữa nhào tới.
"Ừm..."
Thời điểm Diệp Thiên Dật đi sâu vào thám thính, Nguyệt Thần bắt lấy cánh tay của Diệp Thiên Dật theo bản năng bỗng nhiên hơi dùng sức.
Diệp Thiên Dật: "..."
Mịa nó! Cô gái này vậy mà lại là... lần đầu tiên sao?
Sau đó trong Thủy Tinh cung diễn ra một màn mà khiến bất luận kẻ nào nhìn thấy được cũng phải xịt máu mũi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận