Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 367: Đại hội quần hùng

Dịch: Cỏ Dại Team
Thường Hi nhìn Gia Cát Thanh Thiên và nói: "Gia Cát Thanh Thiên, có một thứ gì đó không xác định đã tạo ra cho bổn tôn và Nguyệt Thần một giấc mơ rất đặc biệt. Ngươi có thể giải thích điều này không?"
"Để ta thử xem."
Sau đó Gia Cát Thanh Thiên giẫm chân nhẹ lên mặt đất, trên mặt đất hình thành một hình âm dương bát quái ở trên mặt đất xoay tròn, đồng thời, hai tia sáng trắng và đen lao vào hư không, phía trên hư không hiện ra đồ hình âm dương.
Diệp Thiên Dật khẽ lắc đầu.
Nó vô dụng, bất cứ điều gì liên quan đến hệ thống hắn đều không thể nhìn ra được, cho dù hắn có lợi hại như thế nào đi nữa!
Nhưng mà hai người phụ nữ này đã ngả bài rồi? Thú vị đây.
Cùng lúc đó, rất nhiều người đều ngẩng đầu nhìn dị tượng thiên địa đột nhiên xuất hiện ở thành Cửu Châu Thiên, bao gồm một số nơi ở phía xa...
Tên Gia Cát Thanh Thiên này trong tất cả các cường giả trên đại lục thì được coi là lớp nhỏ hơn. Đừng nhìn vẻ bề ngoài là một ông già, nhưng hắn ta chỉ mới hơn một trăm tuổi thôi, mà Thường Hi nhìn mặc dù trẻ nhưng đã hơn một nghìn tuổi rồi...
Nhưng danh tiếng của Gia Cát Thanh Thiên thì ai cũng biết, phàm là các nhân vật lợi hại đều biết đến cái tên Gia Cát Thanh Thiên, có thể thấy người này đáng sợ như thế nào! Cảnh giới có thể không phải là cao nhất, nhưng khả năng suy luận của hắn ta được coi là bất khả chiến bại! Cho đến khi hắn gặp được Diệp Thiên Dật...
"Nữ hoàng Bệ hạ, lão lưu manh này nghe nói mới hơn trăm tuổi đã đạt đến cảnh giới này, điều này chứng tỏ hắn là một người vô cùng tài giỏi. Theo lí mà nói hắn phải có ngoài hình là một anh chàng tuấn tú mới đúng chứ. Làm sao hắn lại biến thành một lão già?"
Diệp Thiên Dật bối rối hỏi Thường Hi.
"Vì một người phụ nữ."
"Gì cơ?"
Diệp Thiên Dật gãi đầu.
"Chuyện này sau này có duyên thì hỏi hắn đi. Tuy rằng tên này lúc nào cũng có vẻ như cà lơ phất phơ, nhưng trước đó không phải như vậy, ta vẫn có chút khâm phục hắn."
Diệp Thiên Dật nhìn tên lão lưu manh này, ồ, hắn còn có quá khứ như vậy nữa sao.
Một lúc sau, Gia Cát Thanh Thiên mở mắt ra.
"Thế nào?"
Hoàng Nguyệt hỏi.
Gia Cát Thanh Thiên lắc đầu; "Kỳ lạ, quá kỳ lạ."
"Hử?"
Sau đó Gia Cát Thanh Thiên nói: "Từ khi ta đạt tới Thiên Đạo cảnh, trên đời này hầu như không có thứ gì mà ta không tính ra được. Ít nhất cũng có thể suy ra một chút dấu vết, nhưng chuyện của Nguyệt Thần và bệ hạ thì không thể suy ra được. Chuyện này ta chỉ gặp nó có đúng một lần. "
Gia Cát Thanh Thiên nói xong thì nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật: "..."
"Này, này, lão lưu manh, ngươi nhìn ta làm gì?"
"Chính là tên tiểu lưu manh này, ta vẫn có thể tính ra câu chuyện của tên lưu manh này, nhưng một khi đào sâu những việc liên quan đến một số phương diện đặc biệt, thì không thể nào tính ra được chút nào."
Diệp Thiên Dật: "..."
Đệch! Sẽ không bị bại lộ chứ?
Nhưng chắc chắn Thường Hi và Hoàng Nguyệt sẽ không nghi ngờ Diệp Thiên Dật, rốt cuộc thì cảnh giới của hắn cũng rất thấp?
Nhưng!!
Hoàng Nguyệt đột nhiên nghĩ ra rằng mặc dù cảnh giới của người này thấp, có thể dùng một ngón tay là có thể giết chết hắn rồi, nhưng...
Hắn ta đã từng cứu được bản thân đã chết đi có thể sống lại...
"Chẳng qua, còn một chuyện nữa mà ta không thể suy luận ra được, đó là sự sống lại của Nguyệt Thần."
Hoàng Nguyệt và Thường Hi nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng: "Làm sao, chẳng lẽ các ngươi nghĩ rằng giấc mơ đó là do ta làm sao? Này này này, ta cũng là nạn nhân đấy, ta cũng nằm mơ thấy nó!"
"Hai người đã mơ thấy gì vậy?"
Gia Cát Thanh Thiên hỏi.
"Mẹ nó, ngươi đừng nói nữa!"
"Đm! Tên nhóc nàym ngươi dám xúc phạm ta! Gan to bằng trời rồi nhỉ! Xem ta đánh không chết ngươi!"
Gia Cát Thanh Thiên xắn tay áo đi về phía Diệp Thiên Dật.
"Mẹ kiếp! Ta mà sợ ngươi á?"
Sau đó...
Hai người xông vào đánh nhau.
“Chuẩn bị mở đại hội quần hùng đi.” Hoàng Nguyệt nói với Thường Hi.
"Ừm."
Sau đó hai cô gái quyết định mặc kệ hai người một lớn một nhỏ rời đi.
Nơi tổ chức đại hội quần hùng là ngay tại Thiên Chi Đảo, Thiên Chi Đảo đã được trang hoàng đẹp đẽ, chỉ chờ có người đến! Dự kiến sẽ có hàng trăm người đến tham dự.
Diệp Thiên Dật và Gia Cát Thanh Thiên đang ngồi trên mép vách đá, quần áo xộc xệch, uống rượu và ăn thịt.
Không phải nói đùa chứ, Diệp Thiên Dật khá thích ông già này.
"Lão lưu manh, có lá bùa gì hay không? Ta dùng sắp hết cmn rồi."
"Tên nhóc ngươi có thiên phú thật tốt, mới khoảng thời gian ngắn không gặp đã lên Pháp Tắc cảnh rồi. Chẳng trách Nữ hoàng Cửu Thiên đối với ngươi đặc biệt như vậy!"
Gia Cát Thanh Thiên chuyển chủ đề.
"Đừng chuyển chủ đề! Đừng ép ta ‘bần cùng sinh đạo tặc’ nha."
Diệp Thiên Dật cười toe toét.
Gia Cát Thanh Thiên trừng mắt nhìn Diệp Thiên Dật.
"Cút đi, phong ấn bùa dễ dùng, nhưng cho ngươi cái cần dạy ngươi câu cá vẫn tốt hơn là đưa cá cho ngươi. Nhóc, ngươi và ta có nhiều duyên phận. Có Thôi Diễn Thiên Cơ, Ngũ Hành Tứ Tướng, Kì Môn Dị Thuật của ta, ngươi có muốn học không?"
Gia Cát Thanh Thiên thật sự cảm động yêu tài, đứa nhỏ này rất thông minh lanh lợi, dường như có thánh quang đi cùng, là thiên mệnh chi tử, có duyên với hắn, nên hắn rất muốn truyền thụ y bát của mình cho hắn.
"Ngươi xứng sao?"
Gia Cát Thanh Thiên: ???
"Hôm nay ta sẽ đánh chết con mẹ ngươi!"
Sau đó Hoàng Nguyệt và Thường Hi đứng trên sân thượng và uống rượu vang đỏ, nhìn hai người lại lăn thành một đống đánh nhau chí chóe.
……
Trời sáng rồi... Dưới sự hướng dẫn của các người hầu trên Thiên Chi Đảo của Thường Hi, từng người được các nàng chỉ dẫn đi tới nơi này!
"Chiến Thần Tông tới đây để tham gia đại hội quần hùng!"
"Phong Tuyết Tông đến đây để tham gia đại hội quần hùng!"
"Tiên Nhất Môn đến tham dự đại hội quần hùng."
"Tiêu gia Đến tham gia đại hội quần hùng."
"Tần gia đến tham gia đại hội quần hùng."
"……".
"Sư tôn, tại sao ngươi lại muốn tham gia đại hội quần hùng? Không phải ngài nói Tà tông không tham gia thế sự sao?"
Phong Nhã đi theo Tà Phi đi đến Thiên Chi Đảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận