Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1900: Nữ nô

Đúng vậy!
Chính là Diệp Thiên Dật.
Lúc đầu Diệp Thiên Dật không định mua thứ này, nhưng mà hắn cảm thấy, từ nơi sâu xa tự có thiên ý, hắn vẫn là lưu tại trong tay thì hơn.
Không biết đồ của Minh Giới có thể mang ra tới thế giới bên ngoài hay không, dù sao Diệp Thiên Dật ra ngoài chính là linh hồn thể, linh hồn thể có thể đem đồ vật mang đi ra ngoài không? Không thể! Nhưng mà ngộ nhỡ có biện pháp thì sao?
Dù sao cứ giữ ở trong tay đã!
Hắn không lo thiếu Minh Thần điểm, bởi vì đằng sau bán đi ít nhất cũng phải được mấy trăm triệu chứ nhỉ?
Diệp Thiên Dật biết, muốn từ Ngũ Trọng Thiên đi Lục Trọng Thiên cần tốn 500 triệu Minh Thần điểm, Lục Trọng Thiên đi Thất Trọng Thiên cần 1.5 tỷ, hơi cường điệu quá.
Cho nên vì sao trước đó ông chủ kia nói, ở chỗ này, mệnh quá quan trọng!
Người sống ở phía dưới, bọn họ vì lên trên, phải tốn nhiều Minh Thần điểm như vậy! Mà người sinh ra ở phía trên, cho dù cha mẹ hắn, chính hắn cũng chỉ là một người bình thường, nhưng người ta chính là người ở phía trên.
Mà giờ này khắc này, điểm khiến người khác khiếp sợ là, Thiên Hoàng cung thiếu chủ Hoàng Trường An đều nói như vậy, những thế lực khác, người của Thiên Khải Vương, Thiên Vực Thương Khung những cái này đều không có ai ra giá, vậy mà lúc này đây còn có một người mở miệng ra giá?
“Tình huống như thế nào đây? Người này là kẻ khờ à? Là kẻ ngu à? Thiên Hoàng cung thiếu chủ đều nói như vậy, hắn lại không cho Thiên Hoàng cung thiếu chủ thể diện? Muốn chết à?”
“Là trước đó người kia đấu giá Đại Tinh Hoang Thảo, thật không muốn sống nữa! Dám công nhiên không cho thiếu chủ Thiên Hoàng cung thể diện, đây cũng là đồng thời trêu chọc người Linh Lung hải đó.”
“Linh Lung hải lại không quan trọng, chủ yếu là Thiên Hoàng cung đó.”
“Các ngươi nói, có khi nào hắn không sợ Thiên Hoàng cung mới như vậy không? Không đến mức cái này cũng đều không hiểu đi.”
“Trừ phi... Ta nghĩ tới một khả năng, cái kia chính là... Hắn nhất định phải đạt được cuộn giấy da dê này, mà vì sao hắn nhất định phải đạt được? Khả năng trong tay hắn cũng có một tấm, cộng thêm đã biết tung tích một tấm, còn thiếu một tấm, thậm chí có khả năng hắn biết rõ vị trí hai tấm còn lại!”
“Cái này...”
“...”
Đúng vậy, có vài người bắt đầu hoài nghi vấn đề này.
Ánh mắt của Hoàng Trường An ngưng tụ nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật.
Hắn không quan tâm những cái này, hắn chỉ để ý, người này vậy mà một chút thể diện cũng không cho hắn!
Trẻ tuổi như vậy, ngay cả này những cường giả lớn tuổi kia đều cho hắn thể diện này, người này lại không cho!
Hơn nữa còn ngay trước mặt Lam Băng Tâm, quả thực càn rỡ!
Đồng thời, hắn trực tiếp từ 20 triệu Minh Thần điểm nâng giá đến 50 triệu! Có ý gì? Hắn chính là đang ngang nhiên khiêu khích!
“Ha ha ha, vị huynh đài này nhất định phải thế ư?”
Hoàng Trường An nhìn về phía Diệp Thiên Dật cười ha hả.
Trên thực tế, hắn đã dung không được Diệp Thiên Dật.
Đây là cái thứ gì?
Xác thực cũng không biết hắn, nếu như quen biết chứng minh hắn là lợi hại, nhưng bởi vì không biết, cộng thêm thân phận của Hoàng Trường An, hắn biết rõ, nếu như người hắn quen biết có thể sẽ rất lợi hại, nhưng mà hắn cũng không biết người kia là ai, vậy chỉ có thể là hạng người vô danh.
Một người như vậy dám ngay trước mặt tất cả mọi người, ngay trước mặt Lam Băng Tâm không nể mặt mình...
Muốn chết!
“Ta muốn lấy được, không được sao?”
Diệp Thiên Dật hỏi một câu.
“Ha ha ha, được, đương nhiên được, nhưng mà huynh đài dù muốn có được, cũng không cần như thế chứ?”
Diệp Thiên Dật nói: “Là như thế nào? Ta không hiểu ý ngươi.”
“Ha ha ha, không có việc gì, tùy ý ngươi vậy.”
Hoàng Trường An cười một tiếng rồi nói.
“Cô chủ, vậy chúng ta...”
Trong phòng riêng, lão giả kia dò hỏi.
Lam Băng Tâm nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật trong đám người kia.
Nàng đang nghĩ là, người này đang sở hữu một cuộn giấy da dê!
Bởi vì hắn trong tay có một tấm, cho nên hắn muốn có được một tấm này!
Bởi vì chỉ có nguyên nhân này, nàng mới có thể hiểu được chuyện người này dám không nể mặt Hoàng Trường An, cũng phải được cuộn giấy da dê này!
Như vậy... nói cách khác...
Thế nhân không biết, nhưng mà nàng có thể là hiểu rõ người kia nhất, một tấm ở điện Minh Thần, một tấm ở chỗ của hắn, một tấm ở trước mắt, một tấm cuối cùng ở trong tay mình...
Như vậy...
Bốn tấm vậy là đã ghép đủ!
“Thả ở chỗ của hắn.”
Bởi vì nếu như nàng lại cưỡng ép đọ giá cùng Diệp Thiên Dật, có thể sẽ có người hoài nghi nàng, không cần thiết!
Thả ở chỗ của hắn, bởi vì mặc kệ hắn như thế nào, nhất định phải hợp tác cùng với nàng!
Lam Băng Tâm không tiếp tục ra giá, cuối cùng, cuộn giấy da dê này rơi vào tay Dật Diệp Thiên.
“Có lẽ, người này chính là vì cuộn giấy da dê mà đến.”
Phòng đấu giá bên này một chút cường giả nhìn Diệp Thiên Dật, đang trầm tư nói.
“Đúng vậy, không tiếc trêu chọc Thiên Hoàng cung cũng phải được cuộn giấy da dê, hẳn chính là như thế, nói không chừng trong tay hắn thật ra cũng có một tấm, đáng tiếc thật...”
“Đáng tiếc cái gì?”
“Đáng tiếc, nếu như hắn không có thủ đoạn bảo mệnh nào, hắn chắc chắn phải chết! Thứ nhất, hắn trêu chọc Thiên Hoàng cung, thứ hai, hắn là một người mà mọi người không ai quen biết, mà một người như vậy, các đại thế lực cũng sẽ không đồng ý cuộn giấy da dê thả ở trong tay của hắn, bởi vì không biết hắn là ai, ngộ nhỡ sau này tấm thứ ba, tấm thứ tư cũng xuất hiện, thế nhưng mà tấm thứ hai này lại không tìm được, vậy phiền phức mới lớn, cho nên, hắn nhất định sẽ xảy ra chuyện.”
“Vậy thì xem vận mệnh của hắn thế nào thôi, dù sao chính là con đường hắn chọn, chính hắn cũng cần phải rõ ràng hậu quả!”
“...”
“Các vị, vật đấu giá kế tiếp là lần bán đấu giá này, là món đồ thứ hai đếm ngược, sau khi đấu giá xong món đồ này chính là đấu giá năm viên Huyết Thần Thạch.”
Trường Hà nói.
Nghe được lời này, đám người sững sờ.
Cái gì?
Tàng bảo đồ này lại còn không phải vật đấu giá sau cùng?
Sau đó một đồ vật lớn vài mét bị đẩy tới, phía trên che kín vải đỏ, không nhìn thấy bên trong là cái gì, nhưng mà cảm giác hẳn không phải là một thanh kiếm, một viên tinh thạch vật như vậy.
“Các vị, đây là vật đấu giá trước Huyết Thần Thạch.”
Xoát ——
Vải đỏ bị kéo ra.
Woa ——
Sau đó đám người sợ hãi thán phục, nhao nhao đứng lên, đứng đấy nhìn cái bóng dáng bên trong kia.
Đó là một cái lồng sắt!
Trong lồng sắt này, có một... cô gái.
Hai tay và hai chân của nàng đều bị trói bằng xích sắt.
Cả người nàng nép ở trong góc lồng sắt, quần áo không nhiều.
Trong nháy mắt đó, hai mắt của nàng tràn đầy sợ hãi và tuyệt vọng nhìn về đám người phía trước, hai mắt đỏ bừng, điềm đạm đáng yêu.
Mấu chốt nhất là...
Nàng thật xinh đẹp!
Ước chừng mười bảy mười tám tuổi, dáng người nhỏ gầy, nhưng mà cao gầy, hai chân cực kỳ thon dài, trắng nõn, rất muốn thưởng thức một đôi chân ngọc tinh xảo kia.
Mặc dù mái tóc có hơi chút lộn xộn, nhưng mà không cách nào che giấu vẻ xinh đẹp của nàng!
Mặt trái xoan tinh xảo, đôi mắt to xinh đẹp, ngũ quan hoàn mỹ giống như sao trên trời hoàn mỹ khảm nạm ở trên mặt.
Đặc biệt là bộ dáng nhu nhược, cũng không biết là bởi vì sợ hay là nguyên nhân gì, dù sao thì là ai thấy được nàng đều rất đau lòng, hoặc có lẽ là... rất muốn chiếm hữu nàng.
Hơn nữa, nàng thật xinh đẹp! Sắc đẹp của nàng tuyệt đối là đạt đến cấp bậc những người Bạch Hàn Tuyết, Y Nhân Tuyết mà Diệp Thiên Dật quen! Hơn nữa nàng còn trẻ, nàng còn có thể trang điểm thêm một chút đâu.
Cho nên, có thể tưởng tượng cô gái này đối với những đàn ông này chấn động lớn bao nhiêu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận