Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 878: Bắt đầu từ con số không

Đối với một võ giả mà nói, nhất là những võ giả có cảnh giới cao, nếu như trong một đêm cảnh giới của hắn không còn, toàn bộ mất hết, đây đối với một võ giả lợi hại thì hắn thà chết còn hơn.
Bởi vì trong lòng ngươi cảm thấy chênh lệch tựa như lượng nước của một dòng sông so với biển vậy, nó quá lớn.
Nhưng ngược lại Diệp Thiên Dật vẫn ổn, bởi vì hắn biết đối với tương lai của bản thân thế nào mới tốt. Yêu Hậu coi trọng chính là tương lai, Diệp Thiên Dật cũng coi trọng tương lai. Bởi vì Diệp Thiên Dật biết, tất cả những thứ trước mắt không quan trọng, mà quan trọng là chắc chắn phải chinh phục được thế giới và cảnh giới cao hơn, rộng hơn.
Hiện tại là nhỏ bé thì ngày sau sẽ lớn mạnh.
Nhưng nói thật, trong lòng không có cảm giác sụp đổ là không thể nào.
Đậu móe.
Đây gần như chính là Thiên Đạo rồi, sau đó trực tiếp bị nàng phế bỏ, cái gì cũng không còn.
Song, đối với Diệp Thiên Dật mà nói vẫn tốt, bởi vì bản thân Diệp Thiên Dật thực sự cũng không phải nỗ lực nhiều mới đạt đến được cảnh giới này, đây là sự thật! Hơn nữa, hắn cũng biết nền tảng của bản thân thực sự không đủ ổn định. Đây là chuyện tốt!
Đồng thời, Diệp Thiên Dật cũng biết vì sao Yêu Hậu không cho mình thăng cấp lên Thiên Đạo...
Yêu Hậu ném Diệp Thiên Dật giống như lợn chết vào bên trong bồn nước thuốc.
Một ngày sau, Diệp Thiên Dật không còn tu vi tỉnh dậy.
Ngày trước tu vi rất mạnh, hắn biết sức lực bản thân rất mạnh, mà hiện tại loại cảm giác này thật không dễ chịu.
“Đi thôi, đi vào bí cảnh.”
Yêu Hậu nhìn Diệp Thiên Dật rồi lạnh nhạt nói.
“Dạ.”
Diệp Thiên Dật nước ra khỏi thùng gỗ, đi theo sau Yêu Hậu.
“Ngươi sẽ ở trong bí cảnh năm năm, năm năm này ngươi phải nỗ lực tu luyện, đồng thời, đừng quên tu luyện tốt Tà Đế Tam Thức cùng Tà Đế Quyết. Ngươi cứ tiếp tục tu luyện Sao Băng của Tà Đế Tam Thức, không cần luyện sang thức thứ hai. Mỗi thức đều có giới hạn cao nhất, ngươi cần phải hiểu được.” Yêu Hậu vừa đi về phía trước vừa nói.
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Ta đã biết.”
“Ừ.”
Lúc sau, bọn họ đi đến trước một hòn núi giả, Yêu Hậu vung tay lên, một cái cửa mở ra.
“Đi vào đi, hẹn một tháng sau gặp lại.”
Diệp Thiên Dật: “...”
“Đối với ta mà nói đó là năm năm.”
“Cũng chỉ là một cái chớp mắt thôi mà.”
Diệp Thiên Dật gật đầu rồi bước vào bên trong.
Một tháng sau…
“Sư tôn, hôm nay chính là ngày anh Thiên Dật đi ra đúng không?”
Tinh Bảo Bảo đưa cho Yêu Hậu một ly trà.
Kiếm Cổ và Kim Cát đã rời đi rồi, vì vậy toàn bộ Yêu Tâm Phong cũng chỉ còn lại Tinh Bảo Bảo, năm vị trưởng lão và Yêu Hậu.
“Ừm. Hôm nay đi ra rồi.”
Yêu Hậu uống một ngụm trà, đồng thời, tầm mắt hơi liếc nhìn ra sau.
Diệp Thiên Dật vui sướng chạy ra ngoài.
“Anh Thiên Dật.”
Tinh Bảo Bảo nhìn Diệp Thiên Dật, sau đó vui mừng chạy tới, nhào vào trong lòng Diệp Thiên Dật, trong đôi mắt là nhớ thương tràn đầy.
Bây giờ, nàng đang trong thời kỳ dậy thì, vóc dáng, ngực lớn rất nhanh.
“Bảo Bảo của ta, ta nhớ chết mất.”
Diệp Thiên Dật véo mạnh má nàng.
Tinh Bảo Bảo vẫn tốt, nàng chỉ qua một tháng, nhưng Diệp Thiên Dật ở nơi đó đã năm năm.
Yêu Hậu liếc nhìn bọn họ một cái.
Cô bé đơn thuần, cẩu tặc vô sỉ … Nếu như Diệp Thiên Dật phụ bạc nàng, Yêu Hậu cảm thấy nàng có thể sẽ nghĩ quẩn mất.
Mặt Tinh Bảo Bảo ứng đỏ.
“Sư tôn!”
Sau đó Diệp Thiên Dật nắm bàn tay bé nhỏ của nàng ta đi về chỗ Yêu Hậu.
Năm năm thật ra cũng trôi rất nhanh, đặc biệt là trong khi tu luyện.
“Thánh Quân tam giai sao? Cũng không tệ lắm.”
Yêu Hậu gật đầu.
“Ha ha, ta cũng không nghĩ lại thăng cấp nhanh như vậy.”
Diệp Thiên Dật gãi đầu cười nói.
Thực sự, Thánh Quân cảnh tam giai của hắn bây giờ so với trước kia có chỗ khác nha, hơn kém nhau rất nhiều. Bây giờ, mới chỉ là tu vi Thánh Quân tam giai mà trình độ linh lực rất lớn mạnh, gần như đã đạt tới Thánh Quân cảnh thập giai của hắn lúc trước… Quá khoa trương rồi.
Năm năm, không có sự giúp đỡ của hệ thống hắn có thể tu luyện đạt tới Thánh Quân cảnh tam giai. Thực sự, Diệp Thiên Dật thấy Yêu Hậu này quả thật lợi hại.
“Tu luyện thêm lần nữa, tốc độ tự nhiên rất nhanh, nhưng cảnh giới không phải là thứ quan trọng nhất mà ngươi nhận được.”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Ta biết, cơ sở của ta lớn mạnh lên rất nhiều lần, thân thể cũng cường đại lên rất nhiều, cái gì có liên quan đến sức mạnh toàn bộ đều được thăng cấp, ta cũng không nghĩ tới còn có thể như thế, hơn nữa tâm cảnh của ta cũng mạnh hơn nhiều rồi.”
“Ừ… Sao Băng đạt tới bao nhiêu ngôi rồi?”
Diệp Thiên Dật: “Một nghìn tám trăm ngôi, có hơi khó.”
Yêu Hậu cũng hài lòng gật đầu: “Khó là vì cảnh giới của ngươi mới tới đây, nhưng ở Thánh Quân cảnh có thể phóng thích một nghìn tám trăm ngôi sao băng cũng đã rất mạnh rồi! Tà Đế quyết thế nào?”
Diệp Thiên Dật lúng túng gãi đầu: “Mới tầng thứ hai.”
Có điều Diệp Thiên Dật quả thực quá khiếp sợ, đây là Tà Đế quyết tầng thứ hai, mẹ nó trực tiếp tăng đôi tốc độ, lực lượng, phòng thủ lên gấp. Ngươi không tìm thấy bao nhiêu tâm pháp có thể tăng lên như thế trên toàn bộ đại lục đâu.
“Tốt lắm, nghỉ ngơi một ngày, tối mai quay lại đây.”
Yêu Hậu nói xong đứng dậy đi luôn.
Diệp Thiên Dật gãi đầu.
Có trời mới biết cần phải làm gì tiếp theo.
“Anh Thiên Dật, ngươi ở trong đó đã qua năm năm rồi sao?”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Đúng vậy, có điều vẫn tốt, mặc dù năm năm, nhưng ta vẫn luôn tu luyện, đã sống bao nhiêu năm nay, lần đầu tiên cảm nhận được niềm vui của việc tu luyện.”
Hắn thực sự đạt được rất nhiều.
Thánh Quân cảnh tam giai lại không thua gì Thánh Quân cảnh thập giai, phải biết rằng, đây là so sánh với hắn trước đây, chứ không phải so với võ giả Thánh Quân cảnh thập giai bình thường nha. Rất khoa trương. Chẳng trách Yêu Hậu lại có thể đào tạo ra bốn quái vật nghịch thiên như thế.
Nàng không tận tâm dạy ngươi võ kỹ, tâm pháp gì đó, bởi vì toàn bộ cái đó là thăng cấp bên ngoài, toàn bộ những thứ nàng dạy ngươi là thăng cấp bên trong. Nàng không giống người khác, có hơi khác biệt.
“Đi thôi, đi đến nơi không có ai, chúng ta làm việc gì đó vui vẻ chút.”
Diệp Thiên Dật nở nụ cười.
“Không được đâu… Sư tôn nói rồi… Trong năm năm, anh Thiên Dật không thể...”
Mặt Tinh Bảo Bảo đỏ lên.
Sau đó, Diệp Thiên Dật cười nói: “Lại không phải cùng ngươi làm cái chuyện gì kia, đi thôi nào.”
Chơi với Tinh Bảo Bảo một ngày, nàng đều bị Diệp Nhân Dật bắt nạt muốn chết.
Buổi tối, Diệp Thiên Dật đưa Tinh Bảo Bảo về chỗ ở của nàng, sau đó đi đến chỗ Yêu Hậu, Yêu Hậu đang đợi Diệp Thiên Dật.
“Sư tôn!”
“Ừ.”
Yêu Hậu quay lại nhìn Diệp Thiên Dật nói: “Nằm xuống đi.”
Diệp Thiên Dật: ????
“Gì cơ?”
“Lại một lần nữa.”
Diệp Thiên Dật: “...”
“Không phải chứ?”
Diệp Thiên Dật há to miệng.
“Bản tôn thấy ngươi thăng cấp lên gấp đôi như vậy, tiếp theo đều không cần, hiệu quả cũng không lớn.”
Diệp Thiên Dật cắn chặt răng.
“Đến đi”
Phịch…
“Aaaa.”
Một ngày sau, Diệp Thiên Dật lại một lần nữa đi vào bí cảnh kia, tiến hành tu luyện năm năm. Mà ở bên ngoài vẫn chỉ là một tháng.
Một tháng sau…
“Sư tôn, ta đã đến Thánh Quân cảnh!”
Tinh Bảo Bảo vui sướng chạy đến trước mặt Yêu Hậu.
Những ngày này, cảnh giới của nàng tăng lên khá chậm, Yêu Hậu cũng không cho nàng bất kỳ linh vật thiên địa nào, chắc chắn Yêu Hậu bồi dưỡng Tinh Bảo Bảo theo cách riêng.
“Ừ… Vừa hay, hắn cũng đi ra rồi.” Yêu Hậu nhìn về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận