Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 981: Ngươi là Tà Đế đương thời?

Tà Hoàng tông, là thế lực mạnh ở Bát Hoang, quy mô cũng chẳng kém gì thế lực Nguyệt Thần Cung cấp cao ở đại lục Thiên Lam!
Trước Tà Hoàng tông to lớn như vậy, Diệp Thiên Dật đến nơi này, đôi mắt hắn vẫn hằn những tia máu, đó là biểu hiện của sự hung hãn.
Động vào cô gái của hắn, hắn muốn khiến cho những kẻ đó trả cái giá xứng đáng.
Diệp Thiên Dật thở một hơi sâu, những tia máu hằn trên đôi mắt dần biến mất.
Gấp rút đi lâu như vậy, sự phẫn nộ của hắn cũng tương đối bớt dần, nhưng điều này không có nghĩa là Tà Hoàng tông vẫn có thể tồn tại! Chỉ có thể nói là Diệp Thiên Dật muốn dùng một cách khác mà thôi.
Tà Đế lệnh…
Diệp Thiên Dật có thể trực tiếp cầm Tà Đế lệnh đến đây rồi muốn làm gì thì làm, nhưng mà…
Tà Đế lệnh ở bên trong nhẫn không gian, Diệp Thiên Dật không lấy!
Yêu Hậu từng nói, Tà Đế chỉ là một thân phận, có thể khiến người ta tôn kính hắn, nhưng không có nghĩa là hắn muốn làm gì thì làm, ngươi cũng muốn đến diệt sạch gia tông môn người ta rồi, người ta còn quan tâm ngươi là Tà Đế hay không ư? Bọn họ không ra tay? Chẳng lẽ đứng đó chờ ngươi giết?
Tác dụng lớn nhất là thống nhất một trăm lẻ tám tông của Tà tông, phát hiệu một mệnh lệnh không thể nào làm ngược lại.
Nhưng mà, một Tà Hoàng tông bé nhỏ, đáng để Diệp Thiên Dật dùng mệnh lệnh chỉ dùng được một lần đó sao? Không đáng!
Nhưng mà Diệp Thiên Dật đến đây, hắn hoàn toàn không nghĩ đến điều này, cái gọi là đáng hay không đáng, hắn hoàn toàn không nghĩ đến, hắn thậm chí không nghĩ đến Tà Đế lệnh, trực tiếp vì sự phẫn nộ của hắn mà đến.
“Đứng lại!”
Mấy người của Tà Hoàng tông ngăn Diệp Thiên Dật lại.
“Nói với người của Tà Hoàng tông, Tà Đế đương thời đến, bảo bọn họ qua đây đón tiếp!”
Mắt Diệp Thiên Dật chăm chăm thờ ơ nói.
“Tà tông Tà Đế? Là thứ gì vậy? Mau cút đi!”
Phụt!
Chốc sau, bọn họ phun ra máu tươi, gục ngay trên đất!
Diệp Thiên Dật hoàn toàn không chút do dự giải phóng Phép hủy diệt giết chết bọn họ, sau đó từng bước từng bước đi vào.
Trong đại điện Tà Hoàng tông, tông chủ Tà Hoàng tông, bảy vị trưởng lão tập trung ở ngay giữa bàn luận cái gì đó!
“Tông chủ! Người nhất định phải làm chủ cho Thiên Nhi, Nữ hoàng của Đế quốc Thiên Phượng đó không coi Tà Hoàng tông ra gì, thậm chí còn… bảo vệ hắn, làm ta tức chết đi được!”
u Chấn Kiệt tức giận nghiến răng nghiến lợi.
Tông chủ u Hạo Thần tức giận đập vỡ cái bàn ở bên cạnh.
“Hay cho một Đế quốc Thiên Phượng, hay cho một Nữ hoàng.”
Mắt u Hạo Thần tràn đầy sát khí.
Sau đó ánh mắt hắn hướng về phía u Chấn Kiệt, nói: “Đại trưởng lão không cần lo lắng, ta sớm đã báo cho Tà Thần Tông của Chúng Thần Chi Vực rồi, bây giờ người của bọn họ có lẽ cũng sắp đến rồi! Chờ bọn họ đến, chúng ta sẽ đi đến Đế quốc Thiên Phượng nói cho ra lẽ!”
“Được, được.”
u Chấn Kiệt gật đầu liên tục.
Từ sớm khi rời khỏi chỗ của Phượng Dao hắn đã báo tin cho u Hạo Thần rồi, Nữ hoàng Thiên Phượng thế nào ra sao, u Hạo Thần tự dưng tức giận đến tột cùng, trực tiếp báo cho trưởng bối ở Tà Thần tông của mình.
“Tông chủ! Tông chủ không hay rồi.”
“Chuyện gì mà phải hoảng hốt đến vậy?”
u Hạo Thần nheo mắt.
“Một người… hắn… hắn giết đến tà Hoàng tông rồi! Đã có… không dưới một trăm người của tà Hoàng tông chết và bị thương rồi!”
Kẻ đó chỉ về phía bên ngoài nói to.
“Cái gì? Tên nào lớn gan dám xông vào Tà Hoàng tông của ta? Bao nhiêu người?"
"Một người… chỉ có một người.”
“Một người mà dám xông vào Tà Hoàng tông? Tìm chết hay sao? Cảnh giới gì?”
u Hạo Thần như nghe một chuyện cười trong thiên hạ, nhưng mà hắn vẫn kiêng sợ một chút, một người mà dám xông vào Tà Hoàng tông, thứ gì vậy?
“Thiên Đạo… thập giai.”
Mọi người: ???
Bọn họ ngơ ra một lúc.
Thiên Đạo thập giai mà cũng dám xông vào Tà Hoàng tông?
“Tà Hoàng tông của ta chọn bừa một người cũng có thể giết chết Thiên Đạo thập giai, ngươi hà tất phải hoảng sợ đến thế? Cứ tiện tay giết hắn, không ai giết hắn ư?”
u Hạo Thần ngơ ra một lúc.
“Nhưng… nhưng mà hắn nói… hắn là Tà Đế! Những trưởng lão, cường giả không dám động vào hắn, chỉ có thể để hắn muốn làm gì thì làm.”
Người đó chỉ ra ngoài nói.
“Cái gì? Tà Đế của Tà tông?”
Rề rà một hồi, tất cả cường giả của Tà Hoàng tông theo bản năng đứng cả dậy.
“Yêu Hậu? Không, không phải nàng, Yêu Hậu sao có thể chỉ mới Thiên Đạo cảnh thập giai chứ?”
“Là… là một thiếu niên.”
u Hạo Thần cau mày.
“Lẽ nào là Tà Đế đương thời?
Tà Đế đương thời đó lại có ân oán gì với Tà Hoàng tông chứ? Tại sao lại giết đến đây? Đi, đi xem thử.”
Bịch!
Bọn họ còn chưa kịp đi ra ngoài, một người phun máu bay đến đập vào cửa điện.
Phụt!
Người đó phun một ngụm máu rồi hôn mê bất tỉnh.
Con ngươi của tất cả mọi người đều nheo lại, nhìn ra phía ngoài, sau đó nhanh chóng đi ra.
Tà Hoàng tông, trên quảng trường rộng lớn, bao vây không dưới ngàn người, có đệ tử, có cường giả, có giáo viên, có trưởng lão cấp cao của Tà Hoàng tông!
Bọn họ vây tròn xung quanh Diệp Thiên Dật, trên không hạ xuống một vùng không gian rất lớn, một mình Diệp Thiên Dật đứng trên, ở bên cạnh Diệp Thiên Dật, có người ngã xuống đau đớn, có người nằm trong vũng máu một không động đậy, đường lui phía sau cũng bị người của Tà Hoàng tông chặn lại, chỉ có cửa của đại điện do những người mà Diệp Thiên Dật giẫm đạp lên mới lộ ra một đường!
Những người bao vây Diệp Thiên Dật, ai cũng phẫn nộ nhìn chăm chăm Diệp Thiên Dật, có người trong tay đã cầm sẵn linh khi, nhưng mà… tất cả bọn họ không một ai ra tay! Bởi vì bọn họ không dám ra tay.
Tà Đế, thân phận này bày ra ở đây, bọn họ, ai dám động?
Cho dù bọn họ không chắc chắn, nhưng mà tin mà người của Tà Hoàng tông chạy về báo là như vậy, bọn họ thật sự không dám hành động kinh suất! Người không biết hoàn toàn không hiểu, nhưng người biết cũng không ít, nhưng phàm là người biết, bọn họ hiểu quá rõ ý nghĩa của thân phận Tà Đế này là gì.
“Ranh con, ngươi đừng hòng ở đây giả thần giả quỷ đi! Tà Đế? Ta không tin!”
Bên ngoài, một lão già tức giận chỉ vào Diệp Thiên Dật nói.
“Không tin? Vậy ngươi động vào ta thử xem.”
Diệp Thiên Dật lia mắt về phía lão già.
“Ngươi!”
“Ngươi ra tay đi? Có ra tay không?”
Diệp Thiên Dật tiếp tục nói.
Két két két…
Lão già đó nắm chặt nắm đấm.
Động! Không dám ư?
“Các ngươi có ra tay không?”
Diệp Thiên Dật lia mắt qua những cường giả bao vây hắn.
“Không dám động, vậy thì cút ra cho bổn đế!”
Diệp Thiên Dật đi thẳng về phía trước.
“Ha ha ha!”
Lúc này, bọn người u Hạo Thần đi ra.
“Ngươi là Tà Đế đương thời?”
Ánh mắt u Hạo Thần nhìn Diệp Thiên Dật cười nói.
“Ngươi là tông chủ Tà Hoàng tông?”
Diệp Thiên Dật híp mắt.
“Không sai, ta chính là tông chủ Tà Hoàng tông, u…”
Hắn chưa nói hết câu, Diệp Thiên Dật đã ngắt lời, nói: “Giới thiệu thì không cần, ngươi không đáng!”
Mắt u Hạo Thần dồn lại.
“Đại trưởng lão, chính là hắn! Chính hắn đã giết thiếu gia!”
Lúc này, một chàng trai ở kế bên u Chấn Kiệt chỉ vào Diệp Thiên Dật nói lớn.
“Cái gì?”
Mắt u Chấn Kiệt dồn lại, nhìn vào Diệp Thiên Dật!
“Chính ngươi đã giết cháu ta? Ngươi còn dám đến Tà Hoàng tông?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận