Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 779: Một châm này, ngươi dù là Thần Vương cũng phải chết!

Nàng không biết vì sao Diệp Thiên Dật dám đến đây! Nàng thật sự không nghĩ ra, hắn đến tìm chết sao?
Hạ Ngữ Hàn nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn!
Đến cùng, ngươi có gì để tự tin mà lại dám đến đây thế này?
Diệp Thiên Dật ngưng tụ lôi đình trong nắm đấm, sau đó đánh một quyền về phía Bạch Tôn giả!
Bạch Tôn giả đứng tại chỗ cũng không thèm tránh, cứ để lực lượng của Diệp Thiên Dật đánh lên người mình.
"Ha ha ha —— "
Thấy cảnh này, rất nhiều người nhịn không được cười ra tiếng, thế thôi á?
Bạch Tôn giả cũng là bật cười một tiếng, nhưng mà...
Trong nháy mắt, Diệp Thiên Dật khóe miệng khẽ cong lên, lôi đình trong lòng bàn tay của hắn đột nhiên biến thành màu đen, lòng bàn tay cứ như hố đen vậy, đang hấp thu lực lượng vào trung tâm, sau đó, Diệp Thiên Dật nhanh chóng lật tay, lòng bàn tay của hắn vậy mà có một cây châm!
Không, thật ra cũng không hẳn là châm, đại khái dài mười mấy centimet, toàn thân là màu đen đáng sợ, thật ra ngươi thậm chí đều không cần cảm nhận khí tức của nó, ngươi chỉ cần nhìn thấy lực lượng hắc ám trên cây châm này là ngươi cũng chỉ có thể nghĩ đến hai chữ...
Tử vong!
Lực lượng hắc ám mà cây châm này phát ra!
Sưu ——
Bạch Tôn giả kia căn bản không kịp phản ứng, châm bay về phía hắn!
Nhưng mà, dù sao cũng là cường giả Thần Vương cảnh, rất nhanh hắn liền thả ra linh lực phòng ngự, nhưng mà... đường đường linh lực phòng ngự của Thần Vương cảnh mặc dù ngăn lại được cây châm độc này, thế nhưng cơ thể của hắn lại bị lực xung kích của cây châm độc đang không ngừng xoay tròn kia ép lùi về sau.
Phanh phanh phanh ——
Bạch Tôn giả không ngừng lui lại, đụng gẫy mấy cái bàn liên tiếp theo, cuối cùng dừng lại trước vách tường!
"Hyaaaa —— "
Bạch Tôn giả phóng xuất ra lực lượng cường đại để ngăn lại cây châm đang không ngừng xoay tròn kia, mà lực lượng của cây châm độc bộc phát càng lúc càng thêm đáng sợ, nhất là luồng khí xoáy màu đen kia!
Những người khác cảm nhận thử một chút, đều lộ ra biểu tình kinh hãi.
Phụp ——
Trong nháy mắt, tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối!
Cây châm độc phóng thích ra luồng khí xoáy màu đen trực tiếp xuyên thấu qua linh lực phòng ngự của Bạch Tôn giả, trong nháy mắt đâm xuyên qua cơ thể của hắn! Đâm vào vách tường phía sau!
Chuyện này làm cho tất cả mọi người khiếp sợ!
Phải biết rằng, đây là Thần Vương cảnh, Thần Vương cảnh cơ hồ chính là tồn tại mạnh nhất ở khu vực của tám đế quốc, lực lượng phòng ngự hắn thả ra vậy mà cũng không đỡ nổi một cây châm của tên Diệp Thiên Dật chỉ là Lĩnh Vực cảnh nho nhỏ này?
Nhưng mà một màn tiếp theo, chuyện làm cho tất cả mọi người càng chấn động hơn đã xảy ra!
Bình thường, nếu cơ thể của một Thần Vương cảnh bị đâm xuyên qua thì cũng không có gì.
Nhưng ngay sau đó, Bạch Tôn giả kia, đường đường là Thần Vương cảnh, toàn thân lại run rẩy đứng ở đó, cả người hắn khí tức hỗn loạn, hắn đứng ở đó, dang rộng hai tay của mình, vừa đi vừa về nhìn.
Giờ phút này cả người hắn giống như đang bốc lên một loại sương mù màu đen.
"..."
Sau đó tiếng kêu tham thiết làm cho mọi người hoảng sợ của hắn vang lên.
Trong nháy mắt, tiếng kêu của hắn từ từ yếu ớt, thân ảnh từ từ tiêu tán... Biến thành sương mù màu đen biến mất ngay tại chỗ!
Ực ực ——
Đám người nuốt nước bọt nhìn một màn này.
Chỗ hắn đứng bây giờ chỉ còn lại một vũng máu đen.
"Chết... Chết rồi? Thần Vương cảnh... Chết rồi á?"
"Cái gì? Thần Vương cảnh... Vậy mà cứ thế chết rồi? Đây là Thần Vương cảnh cơ mà! Đây chính là Thần Vương cảnh đó! Sao hắn lại cứ thế mà chết rồi?"
"Diệp Thiên Dật này... Đến cùng là dùng lực lượng gì? Đây chẳng lẽ là một loại linh khí đáng sợ nào đó sao?"
"Không, không là linh khí! Là độc! Là độc! Loại độc này đáng sợ đến... đến mức khiến cho cơ thể và linh hồn của Thần Vương cảnh biến mất hoàn toàn..."
"..."
Đám người nghẹn họng nhìn trân trối nhìn.
Không sai, là độc!
Đây chính là châm độc cực mạnh Diệp Thiên Dật dùng lượng tạo của ba loại độc vật thiên địa lực Thánh giai làm ra, cây châm độc này một khi trúng đích, thì ngay cả Thần Vương cảnh cũng phải chết! Mức độ đáng sợ của kịch độc này cũng rất rõ ràng, sau khi Bạch Tôn giả Thần Vương cảnh trúng độc, chỉ trong vòng mấy giây đã bị độc phát bốc hơi thành hắc vụ bỏ mình...
Kỷ Điệp hơi há miệng kinh ngạc.
Không thể tin nổi!
Đây chính là nguyên nhân Diệp Thiên Dật bảo nàng tìm ba cây độc vật thiên địa chí độc kia sao?
Thật là đáng sợ! Thần Vương cảnh, đây chính là một trong số hai mươi người Thần Vương cảnh của toàn bộ khu vực của tám đế quốc, cứ thế mà chết rồi...
Cái này chắc chắn không chỉ dùng ba loại độc vật Thánh giai kia kết hợp mà tạo ra được, chắc chắn còn có thứ gì khác mới có thể đáng sợ như thế!
Hạ Ngữ Hàn cũng khiếp sợ nhìn hắn!
Thần Vương cảnh... Cứ như vậy bị giết rồi?
Đây rốt cuộc là độc gì??
Đôi mắt xinh đẹp của sư tôn Hạ Ngữ Hàn sáng lên!
"Cái này... Chẳng lẽ là Châm Thiên Khiển trong truyền thuyết sao?"
Nàng không dám khẳng định, nhưng nàng cảm thấy rất giống!
Châm Thiên Khiển, một loại đồ vật trong truyền thuyết, hẳn được là coi là linh khí, không, là ám khí thì đúng hơn, hoặc là nói, chính là dùng một ít độc vật, sau khi trải qua phương thức chế tạo và dung hợp đặc thù, khả năng bộc phát ra độc lực càng cao hơn nhiều những độc vật kia kết hợp lại một cách thông thường, thậm chí có công hiệu ăn mòn tuyệt đối thậm chí bất kề linh lực phòng ngự của người nào đều không thể ngăn nó lại được!
Truyền thuyết nói, nếu như dùng độc vật mạnh hơn chế tạo ra, thì thậm chí là Chúng Thần của Chúng Thần Chi Vực đều có thể trực tiếp bị giết chết!
Thế nhưng mà, trong thiên hạ nà cũng không có ai biết quá trình và phương pháp chế tạo Châm Thiên Khiển, nếu như cái này đúng là Châm Thiên Khiển, vậy người thanh niên này, đến cùng là thần thánh phương nào?
Tê ——
Đám người hít sâu một hơi nhìn xm Diệp Thiên Dật, ai cũng như là nhìn thấy quỷ, cả đời này có lẽ cũng chưa từng nhìn thấy chuyện gì chấn kinh như thế.
Người này...
Diệp Thiên Dật phủi phủi quần áo, nhìn Thiên Lâm Thần vương đang nghẹn họng nhìn trân trối, sau đó chậm rãi giơ một ngón tay lên ngoắc ngoắc: "Ngươi dám tới không?"
Đám người; "..."
Thiên Lâm Thần vương kia đứng ở đó, hắn thật có chút không dám tiến lên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận