Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1661: Nghịch thiên, tạo hồn!

Cái này có hơi dọa tới Diệp Thiên Dật rồi!
So với việc chỉ dạy một số thứ về các phương điện, trừ khi là cái Diệp Thiên Dật không hiểu, cái khác thì Diệp Thiên Dật khá là tự tin hơn nữa còn có hệ thống Tiên Nhân hỗ trợ.
Chủ yếu là, Diệp Thiên Dật lo lắng nếu lỡ cần hắn ra tay, nhưng hắn không có linh lực không thể nào ra tay được thì đúng là khó xử.
Nhưng mà hình như hắn cũng không thể từ chối! Bởi vì hắn đến đây, hắn đã đến rồi thì có một số thứ bắt buộc hắn phải tiếp.
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Không có gì đáng ngại.”
“Xích Tâm tôn giả.”
Lăng Vô Song nhìn về phía một người!
Một người đàn ông gật đầu, vỗ tay một cái, lúc này có 2 người khiêng một chiếc giường băng đi tới, sau đó đặt giường băng xuống đất, trên giường băng có một cô gái đang nằm.
Sau đó Lăng Vô Song nói: “Xích Tâm tôn giả đã từng là chủ nhân của Thiên Địa Môn, cô gái này là người yêu của Xích Tâm tôn giả. Nhiều năm trước, Xích Tâm tôn giả và người yêu của hắn có ơn với ta, Thủy Nguyệt tôn giả cũng bởi vì lần đó mà biến thành tình trạng như hiện giờ. Những năm này, bổn tôn vẫn không ngừng tìm mọi cách chữa trị cho nàng. Yêu tộc, Nhân tộc, Thần y, những người có thể mời tới được đều đã cố hết sức nhưng vẫn không có cách nào. Nếu như ngài có thể giúp ta chữa khỏi cho nàng, ngài có thể đưa ra bất cứ điều kiện gì.”
Thà là nói cùng nhau nghiên cứu còn hơn là nói mời Diệp Thiên Diệp giúp đỡ, tóm lại cũng là cùng nhau nghiên cứu những thứ này mà thôi.
Diệp Thiên Dật đứng dậy đi qua đó.
Cũng may đây là phương diện y thuật, Diệp Thiên Dật chính là am hiểu cái này. Mà cũng đâu cần hắn trị, nếu hắn có thể trị được thì chỉ cần nói phương pháp trị liệu cho người khác là được rồi.
“Thủy Nguyệt tiền bối là một người mà ta rất tôn kính, còn có Xích Tâm tôn giả. Hai người họ giống như thần tiên quyến lữ, có tình có nghĩa.”
Lạc Linh Lung nhìn về Diệp Thiên Dật.
Nàng hy vọng vị cao nhân này có thể có một số phương pháp.
Y Thất Nguyệt âm thầm nhét hết các loại tiên quả ở trên bàn vào nhẫn không gian, rồi cũng nhìn qua đó.
“Nhờ ngài cứu giúp!”
Xích Tâm tôn giả hành một lễ với Diệp Thiên Dật.
“Ừm.”
Diệp Thiên Dật qua xem tổng thể một chút, rồi sau đó nhấc cánh tay nàng dò xét mạch tượng.
“Nói chút về nguyên nhân và bệnh trạng cho bổn tổn.”
Sau đo Xích Tâm tôn giả nói: “Nghìn năm trước, đã phát sinh trận chiến lớn ở Yêu tộc, vợ ta chính là bị thương trong trận chiến này, trên người rất nhiều vết thương, có cả ngoại thương và nội thương, bây giờ nhìn thì như đã lành hết, nhưng thương thế rất phức tạp, ban đầu còn tỉnh táo nhưng về sau đã lâm vào hôn mê không tỉnh. Giống như cái mà nhân tộc gọi là người thực vật, vẫn sống nhưng lại không tỉnh, dù là dùng cách gì thì cũng đều không thể tỉnh lại.
Sau đó Xích Tâm tôn giả tiếp tục nói: “Đã từng mời rất nhiểu cường giả hàng đầu dò xét xem, kết luận lại không giống nhau, nhưng đều không có ai có thể đưa ra kết luận chuẩn nhất, cũng không tìm được bệnh trạng.”
“Đều đi sai phương hướng rồi.”
Diệp Thiên Dật nói một câu.
“Ý ngài là như thế nào?”
Diệp Thiên Dật đặt tay nàng xuống, sau đó đứng dậy nhìn về hướng của hắn, nói: “Vết thương của nàng được các người chữa trị nhiều năm như vậy đã không có gì đáng ngại nữa, đúng hơn là đã hoàn toàn chữa khỏi, cơ thể này tất cả đều rất bình thường, nhiều năm vậy mà các người không có ai nghĩ tới ba hồn bảy phách sao?”
“Điều này...”
Bọn họ nhìn nhau một cái.
“Cái này có từng nghĩ tới nhưng các cường giả dò xét thì thấy ba hồn bảy phách đều còn mà.”
Sự chú ý của mọi người đều đặt trên trên người Diệp Thiên Dật.
“Đều còn nhưng không hoàn chỉnh, mệnh hồn bị thiếu mất một nửa, mệnh hồn nắm giữ hành động cho nên nàng không thể nào mở mắt, không thể cử động. Lúc dò xét chắc cũng phát hiện mệnh hồn còn đó nhưng năng lực có hạn, nên dò xét chưa đến cùng.”
Diệp Thiên Dật thong thả nói.
Long Linh Quân đứng ở đó
Hắn không phải là đang chém gió chứ?
“Vậy ngài xem.....”
“Đơn giản, chỉ cần bổ sung mệnh hồn là có thể tỉnh lại.”
Bọn họ đều lộ ra vẻ hết sực kinh ngạc
Đơn..... đơn giản?
Phải biết là, cho dù bọn họ biết nguyên nhân là do mệnh hồn, nhưng cái này phải bổ sung kiểu gì? Một nửa còn lại của mệnh hồn chắc sớm đã tan thành khói bụi từ nghìn năm trước rồi?
Nhẽ nào cũng chữa trị cho Hồn như là chữa trị vết thương?
“Nhưng phải xem mệnh.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Mong tiền bối chỉ rõ.”
Diệp Thiên Dật bước đi chầm chậm, nói: “Nửa còn lại của mệnh hồn chắc chắn đã tan thành tro bụi nghìn năm trước rồi, nếu lúc đó có thể chữa trị thì rất đơn giản, nhưng bây giờ thì có chút phức tạp.”
“Mong ngài chỉ rõ!” Xích Tâm tôn giả trực tiếp quỳ xuống đất!
Hắn là người đã đạt tới cảnh giới Vạn Cổ Chí Tôn, là Thái Cổ Thần Vương bát giai đó!
Long Linh Quân cũng ngơ ngác luôn rồi!
Nếu Diệp Thiên Dật mà sai sót, nhưng người này chắc chắn khiến hắn sống không bằng chết.
“Người tinh thông y thuật, đồng thời đạt tới cảnh giới Bán Thần lên đây.”
Xích Tâm tôn giả ngẩng đầu, nói: “Ta biết”
“Ừm, có 2 nhánh cỏ Dẫn Hồn Hoàng Tuyền cấp Thánh Diệt không?”
Lăng Vô Song nói: “Ta đây có một nhánh”
Phong Thần nói: “Bổn tôn cũng có 1 nhánh!”
“Làm phiền rồi!”
Xích Tâm tôn giả cảm kích, nói.
“Không có gì, bổn tôn cho người đi lấy, cần chút thời gian.”
Diệp Thiên Dật nhẹ nhàng nói: “Không sao”
“Cỏ Dẫn Hồn Hoàng Tuyền này có thể dẫn hồn sao?”
Mặc dù tên là thế, nhưng loại cỏ này không phải là dẫn hồn mà.
“Không, là tạo hồn!”
Diệp Thiên Dật nói.
Hít——
Nghe câu của Diệp Thiên Dật, tất cả mọi người không khống chế được mà hít ngược vào một hơi.
Cái gì?
Tạo hồn?
Trong nhận thức của bọn họ đây là việc có thể làm được sao?
Này là linh hồn đó!
Trời ạ!
Không sai!
Câu này của Diệp Thiên Dật đã vượt qua khỏi tầm hiểu biết của bọn họ! Cho dù người ở đây đều đứng trên đỉnh cao của đại lục, nhưng bọn họ cũng chưa từng nghe nói về cái này.
Này quả thật có chút khoa trương rồi!
Nhưng mà Diệp Thiên Dật biết điều này là bởi vì trong đầu hắn chứa đựng kiến thức y thuật tích tũy từ xưa tới nay, thậm chí y thuật này có thể đã vượt khỏi giới hạn của đại lục này rồi!
Có lẽ ở thời đại Chúng Thần có người biết làm thế nào, nhưng hiện nay, quả thật là rất nhiều phương pháp cực kì lợi hại đã hoàn toàn biết mất rồi.
“Trời ạ! Đây là tiên sao? Từ nay về sau để ta xem còn ai dám nói Tiên Nhân là giả, bản lĩnh bậc này trong cả thiên hạ không có ai bì kịp. Nhiều cường giả cũng đều không có cách mà Tiên Nhân lại nói một cách nhẹ nhàng như vậy!”
Vương Kình Phu dứt khoát sùng bái Diệp Thiên Dật luôn rồi.
“May mắn là bị mất đi không nhiều, nên có cơ hội làm được. Có ai thông thạo trận pháp không?”
Một vị cường giả đi tới, hai tay ôm quyền: “Ta từ nhỏ đã học trận pháp.”
“Có thể mở ra được Thánh Trận không?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
Vị cường giả đó ngẩn người tại chỗ
“Cái này.... mặc dù cảnh giới của ta đã đạt tới Thánh Nhân Thái Cổ Thần Vương lục cảnh. Nhưng loại trận pháp cấp bậc Thánh Trận vốn dĩ trên đại lục còn không nhiều, có chút khó.”
“Này đơn giản, ở đây nhiều cường giả như vậy, bọn họ mỗi người giúp ngươi một tay là được!”
“Vậy thì ta có thể làm được!”
Nhưng người này không hề nghĩ là tại sao Diệp Thiên Dật không ra tay, bởi vì hắn lười phải tự mình làm, hắn chỉ cần đưa ra phương pháp là được! như vậy cũng đủ rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận