Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 996: Mối nguy của Đế quốc Thiên Phượng.

Cùng lúc đó, hàng trăm cường giả của Bích Hải Điện và Hoàng Thiên Các đồng loạt xông lên đảo Phượng Hoàng Thiên.
Không có đại trận hộ tông, không có kết giới phòng thủ toàn bộ đảo Phượng Hoàng Thiên, bọn họ có thể xông lên đảo Phượng Hoàng Thiên mà không có gì cản trở, và một khi người trong bí cảnh của đảo Phượng Hoàng Thiên lụi bại, điều đó cũng có nghĩa là gia tộc Đế quốc Thiên Phượng lụi tàn.
Tấn công một đế quốc, không cần cái gọi là ngàn vạn đại quân, chỉ cần hoàng tộc đổi chủ là thắng rồi.
Mà điều khó nhất và nguy hiểm nhất chính là đại trận hộ tông của mỗi đế quốc hoặc mỗi thế lực. Có đại trận hộ tông thì có thể phòng ngự kẻ thù mạnh hơn gấp mấy lần, mà bây giờ mối nguy của Đế quốc Thiên Phượng nằm ở chỗ đại trận hộ tông đã bị hủy!
Diệp Thiên Dật nhíu mày.
Hắn hiểu rồi!
Nói cách khác, Long Thần Sơn muốn tiêu diệt Đế quốc Thiên Phượng, sau đó là nhiệm vụ tiêu diệt Long Thần Sơn, vậy thì Diệp Thiên Dật cũng có lý do rồi.
“Thật là… haizz… phụ nữ đúng là vẫn một người đàn ông để bảo vệ.”
Diệp Thiên Dật cười mỉm.
Bây giờ hệ thống bình đẳng chúng sinh vẫn còn, cho nên bây giờ bất kể ngươi có bao nhiêu người, cảnh giới của ngươi là gì, hết thảy Diệp Thiên Dật đều có thể tiêu diệt bọn họ.
Trên đảo Phượng Hoàng Thiên, mấy trăm cường giả đã tập trung tại nơi này.
Vù − −
Phượng Dao xuất hiện trên đảo Phượng Hoàng Thiên.
“Haha, Hoàng Thiên Các, Bích Hải Điện, Long Thần Sơn, thủ đoạn hay đấy, chư vị.”
Hai mắt Phượng Dao nhìn chằm chằm nhóm cường giả trước mặt!
Không sai, nhìn qua thì bọn họ dường như không có bao nhiêu người, nhưng thật ra đều là cường giả ẩn thân, đến tấn công hoàng tộc Đế quốc Thiên Phượng, làm sao xuất ra toàn bộ sức chiến đấu mạnh nhất của ba nhà bọn họ?
Tổng cộng có khoảng năm trăm người được phái đến từ ba nhà, cảnh giới thấp nhất là Thần Hư cảnh. Thậm chí không có người nào Thần Vương cảnh hết! Có thể tưởng tượng sức mạnh chiến đấu gộp lại thì đáng sợ thế nào!
Phía sau Phượng Dao là hàng trăm cô gái xinh đẹp, cảnh giới của họ quả thực còn kém xa những người đang đứng trước mặt.
Hàn Nhã Nhi đứng đằng sau nhíu mày.
Nếu như là trước đây, có lẽ nàng sẽ cảm thấy rất tốt, nhưng bây giờ…
Nàng không hiểu tại sao lại không muốn Đế quốc Thiên Phượng phải chịu những chuyện này.
Lần này, kết thúc rồi!
Đại trận hộ tông mạnh nhất đã không còn nữa, có nghĩa là hoàng tộc Đế quốc Thiên Phượng sắp phải hứng chịu sự tấn công của các cường giả mạnh hơn gần gấp ba lần so với gia tộc mình, thất bại chỉ là vấn đề thời gian.
Hoàng Lâm Vũ cau mày.
Diệp Thiên Dật đâu? Diệp Thiên Dật đâu rồi? Chẳng lẽ hắn thật sự bị nhốt vào thiên lao còn chưa ra được?
“Phượng Dao, bản tôn cho nàng cơ hội cuối cùng nhưng nàng lại không trân trọng, vậy thì không thể trách bản tôn được!”
Long Ngạo Dương đứng đó nhìn chằm chằm Phượng Dao ở trước mặt.
Phượng Dao trực tiếp phớt lờ hắn, ánh mắt hướng về chủ của Hoàng Thiên Các Hoàng Lăng Thiên và chủ Bích Hại Điện, Hải Thiên Uy.
“Hoàng Thiên Các và Bích Hải Điện cũng muốn lẫn vào vũng nước đục này sao?”
Phượng Dao hỏi.
“Ha ha ha, Nữ hoàng Thiên Phượng, chọn lọc tự nhiên, kẻ yếu sẽ bị đào thải, Đế quốc Thiên Phượng làm chủ nơi này đã đủ lâu, nên thay tên đổi họ rồi.”
Hoàng Lăng Thiên cười nói.
“Chỉ bằng các ngươi mà cũng xứng sao?” Khí thế của Phượng Dao lộ ra.
“Ha ha ha, đúng vậy, lúc đầu ta không có cách gì, nhưng bây giờ đại trận hộ tông đã không còn nữa, lực lượng của Bích Hải Điện, Hoàng Thiên Các và Long Thần Sơn chung tay còn không thể phá hủy hoàng tộc Đế quốc Thiên Phượng hay sao?”
Hải Thiên Uy cười lạnh một tiếng.
“ta muốn xem xem các người có năng lực này không.”
Vù vù vù − −
Một giọng nói vang lên từ khoảng không, trong nháy mắt hàng trăm cường giả đỉnh cấp đứng trên khoảng không phía sau Phượng Dao.
“Ám Phượng Tôn giả, đã lâu không gặp.”
Một lão giả trong Hoàng Thiên Các trừng mắt nhìn lão giả của Đế quốc Thiên Phượng, cười nói.
“Hừ! Đã lâu cũng chưa gặp cái thứ như ngươi đến nạp mạng.”
“Ha ha ha − − Ám Phượng Tôn giả, chỉ sợ ngày này năm sau là ngày mà ta cũng bái cho ngươi.”
Lão giả cười lớn nói.
“Thật sao? Vậy thì để ta xem xem các ngươi có thực lực không.”
Sau đó Long Ngạo Dương hét lớn: “Khai trận.”
“Vâng!”
Trong nháy mắt, một lão giả lấy ra một linh khí, sức mạnh cường đại bao trùm lên toàn bộ đảo Phượng Hoàng Thiên.
“Nghịch Chuyển Không Gian Bàn!”
Thấy vậy, con ngươi của Phượng Dao co rút lại.
Phong tỏa không gian của thứ này thì ngay cả Thiên Thần cảnh đều cần một khoảng thời gian mới có thể đột phá, nói cách khác nếu bọn họ chết rồi thì cũng không để cho ai bên cạnh có bất kỳ cơ hội chạy thoát nào.
“Hôm nay, Đế quốc Thiên Phượng sẽ không chừa lại một ai!”
Long Ngạo Dương lạnh lùng nói.
Hàn Nhã Nhi: “…”
Thật là bất lực mà, nàng cũng bị vây hãm ở đây, chỉ có thể đánh thôi.
Nàng đi đến bên cạnh Phượng Dao.
“Ồ? Đây không phải là Nữ hoàng Thánh Tâm sao? Sao thế? Nữ hoàng Thánh Tâm vậy mà lại ở đây?”
Ánh mắt Hoàng Lăng Thiên hướng về phía Hàn Nhã Nhi.
Tuy rằng mang mạng che mặt nhưng trang phục của nàng vẫn rất ấn tượng.
“Ha ha ha, vậy thì càng tốt, tiêu diệt xong Đế quốc Thiên Phượng sau đó giết luôn Nữ hoàng Thánh Tâm, cũng có thể thoái mái nhẹ nhàng mà tiêu diệt Đế quốc Thánh Tâm.”
Hoàng Lăng Thiên cười lớn nói.
“Đây là điều mà bản tôn không ngờ tới, Nữ hoàng Thánh Tâm vậy mà lại ở cùng với Nữ hoàng Thiên Phượng, một mũi tên trúng hai con chim.”
Long Ngạo Dương nhìn chằm chằm, nhếch khóe miệng.
Ngay cả khi có thêm Nữ hoàng Thánh Tâm Hàn Nhã Nhi thì họ có thể làm gì? Còn có thể có nhiều hơn toàn bộ hoàng tộc Đế quốc Thánh Tâm sao?
“Thật khó chịu, ta đã liên lụy cho ngươi rồi, nói cách khác thì bổn đế thiếu nợ ngươi rồi.”
Phượng Dao nghiến răng nhìn Hàn Nhã Nhi bên cạnh.
Hàn Nhã Nhi bạo phát khí thế.
“Mối nguy của Đế quốc Thánh Tâm, ngươi có thể giúp ta không?”
“Nếu ta có thể sống, bổn đế nhất định sẽ giúp đỡ!”
Ngay sau đó, phía sau thân hình yêu kiều của Phượng Dao bộc phát ra hình bóng của một con phượng hoàng.
Vút − −
Nàng lao thẳng lên trời với một luồng khí thế khủng khiếp.
“Lên!”
“Lên!”
Vù vù vù − −
Trong phút chốc, bốn thế lực trực tiếp cùng nhau xông lên, đại chiến nổ ra!
Cùng lúc đó, bách tính của thành Phượng Hoàng Thiên nhìn lên sức mạnh khủng khiếp phía trên đảo Phượng Hoàng Thiên khổng lồ, lộ vẻ kinh hãi.
“Làm sao vậy? Sao lại bùng nổ đại chiến kịch liệt trên đảo Phượng Hoàng Thiên của Nữ hoàng bệ hạ như thế?”
“Ta nhìn không rõ, nhưng xem ra có rất nhiều người! Chẵng lẽ có thế lực nào công kích Đế quốc Thiên Phượng của chũng ta?”
“Hả − − sao có thể như thế này được? Chẳng phải bây giờ nên là mối nguy của Đế quốc Thánh Tâm sao? Sao lại tổn hại đến Đế quốc Thiên Phượng của chúng ta? Không hay rồi, đã có người tới tấn công thì chứng tỏ bọn họ đang có tự tin rất lớn. Chờ đã! Liệu nó có liên quan gì đến cái chết của cháu trai Đại trưởng lão Tà Hoàng Tông ngày hôm đó không?”
“Không thể nào đâu? Tà Hoàng Tông đã bị tiêu diệt. Chẳng lẽ… thế lực tiêu diệt Tà Hoàng tông đều đang ở đây?”
“…”
Lúc này Diệp Thiên Dật đã đến đảo Phượng Hoàng Thiên, nói chính xác thì hắn đã đến trước khi bị phong tỏa không gian. nhìn lên hiện trường khủng khiếp, sức mạnh bùng nổ của đám cường giả này gần như phá hủy đảo Phượng Hoàng Thiên.
Ầm − −
“Nữ hoàng Thánh Tâm, chiêu này ngươi trốn không kịp rồi.”
Uy thế khủng khiếp của lão giả ầm ầm đánh về phía Hàn Nhã Nhi.
Cùng lúc đó, Diệp Thiên Dật nhảy đến phía sau Hàn Nhã Nhi.
Ầm − −
“Diệp Thiên Dật!”
Hàn Nhã Nhi quay đầu nhìn Diệp Thiên Dật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận