Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 989: Long Thần Sơn

Diệp Thiên Dật tỏ vẻ đương nhiên không thể!
Đây là hệ thống chúng sinh bình đẳng, sau khi trở nên bình đẳng, năng lượng của bản thân hắn cũng mạnh hơn, hơn nữa với sự bồi dưỡng của Yêu Hậu, tuyệt đối bọn họ không thể so sánh được.
Nhưng mà...
Không sao cả!
Hệ thống này tuy rằng có thời gian bảy ngày, nhưng kiểu gì cũng sẽ có hệ thống mới mở ra chứ nhỉ? Với linh tính của hệ thống này, đến lúc đó khẳng định không thành vấn đề.
Nhưng mà giá trị cuồng ngạo của Diệp Thiên Dật không đủ lắm, cho nên cũng đồng nghĩa là, cái nhiệm vụ cuối cùng này rất quan trọng!
Nhiệm vụ là gì? Là tiêu diệt Long Thần Sơn.
Nhưng mà Long Thần Sơn là gì, hệ thống này bình thường sẽ không vô duyên vô cớ bảo hắn đi giết ai, tiêu diệt ai, trừ phi có sự thù hằn, nhưng mà hắn và Long Thần Sơn cũng không có cừu oán gì mà, ngay cả tên còn chưa nghe qua nữa là.
"Có nghĩa là, giữa ta và Hàn Nhã Nhi, ngươi lựa chọn Hàn Nhã Nhi chứ gì?"
Phượng Dao nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật: "..."
"Không phải, tuyệt đối không phải!"
"Vậy ngươi muốn giúp nàng, tiêu diệt hoàng thất của bản đế?"
Sau đó Diệp Thiên Dật nói: "Ngươi muốn tấn công nàng, ta khẳng định phải bảo vệ nàng, ta khẳng định phải giúp, nhưng nếu nàng muốn tấn công Đế quốc Thiên Phượng của ngươi, ta cũng nhất định dùng hết tất cả để bảo vệ ngươi!"
"Hừ!"
Phượng Dao hừ lạnh một tiếng.
"Thật sự! Ta thề! Đều là người phụ nữ của ta, ta làm sao có thể trơ mắt nhìn các ngươi tàn sát lẫn nhau được chứ?"
Diệp Thiên Dật đi qua ôm vòng eo mảnh khảnh của nàng!
Phụp ——
"Awww ——"
Cánh tay Diệp Thiên Dật trực tiếp bị cắt đứt.
CMN!
Hai người này đều thích cái trò này là sao... Những ngày tháng sau này của hắn phải làm thế nào bây giờ ?
Diệp Thiên Dật phóng ra Phép tạo hóa khôi phục thương thế của mình.
"Ngươi cút đi, bổn đế không muốn nhìn thấy ngươi nữa!"
Phượng Dao lạnh lùng nói.
"Sao vậy, ta nói thật mà."
Phượng Dao ngồi ở một bên.
"Vậy bổn đế lại hỏi ngươi một chuyện!"
"Ngươi hỏi đi."
"Bổn đế xinh đẹp hay Hàn Nhã Nhi xinh đẹp?"
Diệp Thiên Dật:"..."
Dù thế nào đi nữa cũng là phụ nữ! Diệp Thiên Dật cười thầm trong lòng!
Phượng Dao chủ yếu là khó chịu, đương nhiên là hiểu Diệp Thiên Dật, nàng lại cũng không phải là cô gái bình thường, thay đổi góc độ suy nghĩ một chút là có thể hiểu được .
"Ngươi!"
Diệp Thiên Dật không chút do dự nói!
"Hử?"
Diệp Thiên Dật tỏ vẻ, hắn còn chưa sơ múi được gì Hàn Nhã Nhi đâu, vậy khẳng định là Phượng Dao rồi đúng không? Cho dù là gặp qua đi nữa, vậy thì cũng là nàng, đây là một cách sinh tồn trước mặt phụ nữ đó biết chưa!
"Thật sự! Ngươi xinh đẹp! Hàn Nhã Nhi cũng chỉ như vậy."
Tích ——
Một âm thanh đột nhiên vang lên, đôi mắt Diệp Thiên Dật co rụt lại.
Phượng Dao khóe miệng khẽ nhếch.
"Lời ngươi nói bổn đế đã ghi lại rồi, bổn đế sẽ sai người đưa qua cho nàng."
Diệp Thiên Dật: ???
Fuckkk?
Hắn còn chưa theo đuổi được Hàn Nhã Nhi đó! Đưa cái này thì hắn còn có thể theo đuổi được sao?
"Ta không thẹn với lương tâm!" Diệp Thiên Dật nói.
"Hay cho câu không thẹn với lương tâm!"
Phượng Dao khóe miệng hơi câu lên.
"Đế quốc Thiên Phượng sẽ không khai chiến với Đế quốc Thánh Tâm, nhưng... Ngươi phải đáp ứng với bổn đế một việc!"
"Cái gì?"
"Gọi Hàn Nhã Nhi đến đây! Bổn đế muốn quyết tử một trận với nàng!"
Diệp Thiên Dật: ???
"Làm cái quái gì thế!"
"Nếu ngươi không làm được, vậy Đế quốc Thiên Phượng sẽ khai chiến."
Diệp Thiên Dật:"..."
"Không phải chứ, vậy chẳng phải các ngươi vẫn đánh hay sao? Ta chính là không hy vọng các ngươi đánh nhau."
"n oán của ta với nàng, nhất định phải phân thắng bại."
Diệp Thiên Dật nhức đầu.
"Nói xem, ngươi cùng nàng có ân oán gì? Nàng cũng không giống người sẽ gây chuyện, mà ngươi..."
"Bổn đế giống sao?"
"Khụ khụ, cũng không giống, chẳng lẽ, các ngươi đố kỵ nhan sắc của đối phương?"
Khoan hay nói nha, những lời thoạt nhìn giống như không có chiều sâu gì này, nhưng lại rất có lý nha!
Phượng Dao coi trọng Hàn Nhã Nhi, tất nhiên là bởi vì ở trong mắt của nàng Hàn Nhã Nhi là người xuất sắc! Ngươi nói nàng đố kỵ Hàn Nhã Nhi, nàng nhất định sẽ khó chịu, nhưng Diệp Thiên Dật còn nói Hàn Nhã Nhi đố kỵ nàng, vậy sẽ thoải mái hơn!
"Hàn gia và Phượng gia, từ mấy ngàn năm trước đã là kẻ thù một mất một còn!"
Phượng Dao thong thả, chậm rãi bước đi: "Hai nhà đánh rất nhiều lần, chết rất nhiều người! Không phải nàng chết thì là ta mất mạng."
Fuckkk!
Diệp Thiên Dật rầu rĩ muốn chết, sao lại còn có thể có loại chuyện này chứ.
"Nhất định phải chết sao?" Diệp Thiên Dật hỏi.
"Nhất định!"
Bộp ——
Diệp Thiên Dật vỗ một cái vào mông của nàng.
"Nói lại lần nữa coi!"
Phượng Dao: ???
Cái thao tác này nàng không hề nghĩ tới!
"Vô liêm sỉ!"
Nàng phẫn nộ nhìn Diệp Thiên Dật!
Bộp ——
Diệp Thiên Dật lại đánh một cái.
"Nói lại lần nữa coi!"
Diệp Thiên Dật nói.
Đau quá!
"Ngươi!!"
Phượng Dao phẫn nộ chỉ vào Diệp Thiên Dật!
"Ngươi cho là bổn đế không dám giết ngươi?"
Bộp ——
Diệp Thiên Dật lại đánh một cái!
"Nói lại lần nữa coi."
Phượng Dao: "..."
"Ta giết ngươi!"
Nàng phẫn nộ đánh một quyền về phía mặt Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật cũng không hề động đậy, nhưng mà một quyền này của nàng cũng không đánh xuống, chỉ là sức gió của một quyền này làm thổi bay tóc của Diệp Thiên Dật.
"Sao ngươi lại không né?"
Phượng Dao nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật.
"Bởi vì ta biết ngươi sẽ không giết ta."
Diệp Thiên Dật khóe miệng câu lên.
Phượng Dao phẫn nộ phất tay!
"Cái thứ ân oán này, không nhất định phải ngươi chết ta sống, chuyện của tổ tiên các ngươi, cũng nên kết thúc rồi!"
Diệp Thiên Dật nói.
"Trừ phi nàng chết, hoặc là ta chết!"
"Nàng chết rồi, còn có những người khác của Hàn gia lại tiếp tục kéo dài cái ân oán này, ngươi chết, còn có những người khác của Phượng gia, chú của ngươi, bác của ngươi, đám người đó rồi sẽ tiếp tục kéo dài đoạn ân oán này, hết thế hệ này đến thế hệ khác, đời này đến đời khác, ngươi thực sự hy vọng vẫn cứ mãi như vậy sao?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
Phượng Dao dừng lại .
"Ta sẽ gọi nàng ấy tới, cũng sẽ để cho các ngươi phân thắng bại, nhưng là không cần phải... Ngươi chết ta sống, được chứ?"
Phượng Dao than nhỏ một hơi.
"Được! Ngươi gọi nàng tới! Nếu nàng dám đến!"
Nói xong nàng bỏ đi!
Nếu không có Diệp Thiên Dật, nàng tuyệt đối sẽ không có khả năng thỏa hiệp, nhưng lại có Diệp Thiên Dật ở giữa, nhìn vẻ như là nàng cũng không quan tâm, nhưng mà nàng quả thật là bởi vì Diệp Thiên Dật mà thỏa hiệp .
...
Giờ này khắc này, tại Long Thần Sơn!
Long Thần Sơn này và Phượng gia lại có chút quan hệ!
Phượng gia là huyết mạch của giữa nhân tộc và phượng hoàng, là người, nhưng cơ thể có sức mạnh huyết mạch của phượng hoàng, mà Long Thần Sơn là một thế lực, không thuộc thế lực Hoàng cấp, cũng không phải là thế lực có địa vị, nhưng tuyệt đối không kém!
Long Thần Sơn là đời sau của nhân tộc cùng một nhánh nào đó của long tộc, là người, nhưng có huyết mạch của rồng!
Lúc này, một người đàn ông đang ngồi ở giữa hồ gảy đàn, phong thái vô cùng nho nhã.
"Tông chủ!"
Một cô gái đi tới quỳ trên mặt đất.
"Nói."
"Tà Hoàng Tông bị một kẻ không rõ danh tính tiêu diệt!"
"Cái gì? Tiêu diệt rồi?"
Hắn chau mày: "Vâng, tiêu diệt rồi, trừ bỏ một ít đệ tử và giáo viên ra ngoài may mắn thoát chết, những người khác đều đã chết!"
"Không biết người nào làm sao?"
"Không biết!"
"Uh, lui xuống đi!"
"Còn có một chuyện, sứ giả phái đến Đế quốc Thiên Phượng cầu hôn đã bị Nữ hoàng Thiên Phượng giết."
Phanh ——
Hắn nện một chưởng đập nát cái bàn!
"Phượng Dao này quả nhiên không coi bổn tôn ra gì?"
Đôi mắt hắn lóe ra tia phẫn hận!
Vì theo đuổi nàng, hắn tươi cười đón chào đến cỡ nào, nhưng mà nàng lại không nể mặt hắn một chút nào chứ gì?
Giỏi lắm!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận