Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 465: Thế tại sao mùi trên người ngươi lại không giống

Dịch: Cỏ Dại Team
"Ta biết ngươi có thuộc tính thời gian, nhưng hãy nghĩ cho kỹ, chúng ta đều là Lĩnh Vực cảnh, còn ngươi chỉ là Pháp Tắc cảnh, thuộc tính thời gian của ngươi có hiệu quả cực kỳ nhỏ bé."
Lôi Vũ m lạnh lùng nói.
Diệp Thiên Dật cười.
"Sao nào? Các ngươi muốn mưu hại tân đế?"
Lôi Vũ m hừ lạnh, Chu Tử Tuyết trói Diệp Thiên Dật lại.
"Đm! Cô Chu, ngươi đừng có mà vong ân phụ nghĩa."
Diệp Thiên Dật nhìn Chu Tử Tuyết.
Fuck! Tình huống gì đây!?
Chu Tử Tuyết nói: “Chỉ cần Tứ hoàng tử không làm chuyện thiếu suy nghĩ, tất không có nguy hiểm."
Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ cười cười.
Mợ nó!
Mình chân thành với các nàng như vậy mà còn bị các nàng đánh lén thế này.
Gì cơ? Hắn mà không chân thành? Hắn không chân thành chỗ nào?
Hả? Thèm muốn thân thể các nàng?
Beep!!
Diệp Thiên Dật bị trói, mắt nhìn hai cô gái.
"Tứ Hoàng huynh, à không... Tứ hoàng huynh giả, dịch dung giỏi ghê ta, dám lừa gạt tất cả mọi người, ngay cả hoàng thất có nhiều Thiên Đạo cảnh như vậy cũng bị ngươi lừa, thuật dịch dung này quả là đệ nhất!"
Lôi Vũ m khoanh tay nhìn Diệp Thiên Dật cười lạnh, nói.
Diệp Thiên Dật: ???
Oh shit? Bị phát hiện rồi?
Xong đời xong đời! Lẽ nào kế hoạch phải thất bại sao? Đừng mà! Ngày mai hắn ngồi lên đế vị mới bắt đầu đẩy Đế quốc Lôi Lăng vào vực sâu được, giờ mà lộ thì xong rồi!
"Gì mà giả? Các ngươi có ý gì?" Diệp Thiên Dật giả ngu hỏi.
"Còn giả bộ?"
Lôi Vũ m lôi ra một mảnh vải quần áo bị xé rách, ném tới chỗ Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật liếc mắt nhìn quần áo của mình.
"Là sao? Quần áo này là có ý gì?"
Lôi Vũ m cười cười, nói: "Từ nhỏ những phương diện khác của bản công chúa đối với các hạ mà nói là bình thường không có gì lạ, nhưng cái mũi này tuyệt đối không phải là người bình thường có thể so sánh được! Ngươi có biết tại sao không? Bởi vì mẫu thân của bản công chúa, cũng chính là một cung nữ trong đế cung trước đây, là hồ tộc!"
Diệp Thiên Dật: "..."
Đệch!! Cmn Vãi thật!
"Ta nói chứ, các ngươi thật là thú vị, sau đó thì sao nào?"
Lôi Vũ m sau đó nói: "Sau đó? Sau đó vừa nãy, có người xông vào biệt viện của bản công chúa, ra tay với bản công chúa, bản công chúa nhớ kĩ dáng vẻ của hắn rõ ràng ràng. Hắn có thuộc tính hỏa, hắn cũng có thuộc tính thời gian, mà quần áo này là hắn dùng để trói bản công chúa. Ngươi cũng có thuộc tính hỏa, cũng có thuộc tính thời gian, mùi trên người ngươi giống y như đúc với mùi trên bộ quần áo này. Ngươi còn muốn giải thích thế nào?"
"Ta không biết ngươi đang nói cái gì!"
"Còn giả vờ? Được! Vậy hiện tại bản công chúa liền tháo cái mặt nạ này của ngươi xuống."
Sau đó Lôi Vũ m vươn tay về hướng mặt của Diệp Thiên Dật một trận điên cuồng chà xát.
Càng chà xát nàng càng bối rối...
Cái gì? Thế nào mà cái gì cũng không chùi đi được? Không có thay đổi gì cả? Hắn không có thay đổi gì cả?
Không thể nào?
Đương nhiên là có thay đổi rồi, nói đúng ra cái hệ thống này tạo ra cho Diệp Thiên Dật không phải là sự thay đổi trên gương mặt, mà là một cái ảo giác. Ở trong mắt mọi người, hắn muốn trở thành ai, thì hắn sẽ trở thành hình dạng của người kia. Cho nên cứ cọ đi, ngươi có chà xát như thế nào đi nữa, chỉ cần hắn không hủy bỏ, hắn vẫn luôn là hình dạng của Tứ hoàng tử.
"Hả —— "
Lôi Vũ m xấu hổ của nhìn Chu Tử Tuyết.
"Còn... còn có thuật dịch dung lợi hại như vậy, chà đi mà không hết."
Chu Tử Tuyết suy nghĩ một chút, nói: "Có thể là mặt nạ da người."
Nói xong nàng đi ra phía trước, nắm tóc Diệp Thiên Dật nâng lên.
Diệp Thiên Dật: ???
!!!
Hai cái người này!!!!
"Hả —— "
Sau đó Chu Tử Tuyết quay sang nhìn Lôi Vũ m.
"Hình như... không phải."
Lôi Vũ m: "..."
"Không thể nào? Thế nhưng mùi trên người hắn căn bản không giống với mùi trên quần áo của Tứ hoàng huynh trong tủ treo quần áo này, bao gồm cả mùi vị trên giường nữa."
Lôi Vũ m đờ đẫn!
Chu Tử Tuyết cũng bối rối!
Tiểu công chúa này nói từng thứ từng thứ, nàng đều tin! Thế nhưng... cái này cũng không có thay đổi dung nhan mà.
Vậy một khi hắn tức giận, đến lúc đó chẳng phải là tùy tiện xử tử các nàng sao?
"Thật là kỳ quái!"
Lôi Vũ m không tin được chuyện không bình thường này, sau đó lại điên cuồng chà xát tới lui trên mặt Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật một bộ mặt không còn luyến tiếc thứ gì trên đời nữa rồi!
Hắn vậy mà lại bị giày xéo thế này sao!
Hãy đợi đấy, Nù pà cà chì!
"Chuyện này..."
Lôi Vũ m lại nhìn Chu Tử Tuyết.
Hai người cũng rất bất đắc dĩ.
Không đúng! Rõ ràng là mùi hương không giống mà!
“Bây giờ phải làm sao bây giờ?”
Lôi Vũ m hiển nhiên là nửa khờ khạo, thông minh thì khá thông minh, nhưng lúc này lại hoàn toàn luống cuống.
"Này, ngươi rốt cuộc là có phải Tứ hoàng huynh hay không?"
Lôi Vũ m hỏi.
"Đúng vậy."
Sau đó nàng gãi gãi đầu!
Không đúng! Mùi hương rõ ràng là không giống!
"Thế tại sao mùi trên người ngươi lại không giống!"
"Ta làm sao mà biết được, ta cùng một cô gái bạch bạch bạch xong, trên người sẽ có mùi của nàng hay không ai mà biết được? Ta chơi đùa ầm ĩ cùng với mấy người đàn ông khác, bá vai bá cổ, liệu cũng có dính mùi trên người của hắn hay không? Các ngươi làm việc cũng không dùng não à?"
Lôi Vũ m: ???
Không đúng không đúng! Hoàn toàn không đúng!
Thế nhưng hắn lại không có thay đổi dung nhan!
!!
"Vậy bây giờ có thể thả ta ra chưa?" Diệp Thiên Dật hỏi.
Chờ đó! Chỉ cần các ngươi thả ta ra, ta ngay tức khắc sẽ làm thịt hai người các ngươi!
Đương nhiên, đây chỉ là lý tưởng trong lòng Diệp Thiên Dật mà thôi, dù sao hắn cũng đánh không lại các nàng.
Nhưng Diệp Thiên Dật rất giận, giận tím người!
Hu hu hu, oan ức quá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận