Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1254: Thật trùng hợp, nàng lại đến đây

Dao Hải cũng rất bất lực, có được không? Hắn ta cũng không muốn bán con gái của mình!
Nhưng Diệp Thiên Dật này quả thực rất giỏi, tuy rằng đã có bạn gái, nhưng chỉ cần có đủ trách nhiệm, chỉ cần con gái không quan tâm là được rồi, hắn đối với Diệp Thiên Dật thật sự quá hài lòng rồi!
Đều nói lão ta xảo quyệt, quả thực không sai chút nào! Đến con gái hắn còn tính kế nữa là!
Không còn cách nào!
Hắn ta cho rằng trên thế giới này có rất nhiều thiên tài, cũng có rất nhiều người xuất chúng, cũng có rất nhiều người cầu hôn con gái hắn, nhưng những người vừa mắt hắn thì có mấy người cơ chứ, nói mà xem, những thiên tài hàng đầu của Thượng Vực, mỗi người một sắc, địa vị cao, tài năng xuất chúng nhưng sao lại không vừa mắt? Cảm thấy họ rất tốt và cũng khá ngưỡng mộ họ, nhưng nếu nghĩ nếu đây là con rể hắn thì hắn ta không đời nào chấp nhận được chuyện đó!
Không những thế lại gặp một tên nhóc không biết lễ độ, hắn ta xuất sắc và khá lợi hại, nhưng hắn ta lại không biết lễ độ và khá phiền phức, nhưng nếu hắn ta là con rể của hắn thì lại cảm thấy không tồi!
Thành thật mà nói, Dao Hải không hiểu tại sao bản thân lại như vậy! Thực sự không hiểu tên Diệp Thiên Dật đã dở trò quỷ gì!
Ngươi nói hắn nghịch thiên, cũng đúng, nhưng nói thật, ngoài một số yêu thuật, y ​​thuật ra... So với những thiên tài hàng đầu kia, thật sự khoảng cách giữa họ khá là lớn! Nhưng hắn cũng không tệ!
Có phải vì con gái hắn có ấn tượng tốt về hắn ta không? Hắn cũng không thể nói rõ được!
Nhưng những gì hắn ta nói là sự thật, Dược Thần Sơn thật sự muốn giở trò với Diệp Thiên Dật, hắn là tông chủ không hề sai, nhưng hắn ta không có một chút uy quyền nào ở đó!
Vì vậy tiếp theo, Dược Thần Sơn và Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông rốt cuộc là kẻ thù hay là đồng minh, thì mọi quyền chủ động đều nằm trong tay Dao Tịch.
Tất nhiên Dao Tịch hiểu ý của cha nàng!
Trở lại phòng, nàng ngồi ở trên giường, sững sờ nhìn giao diện trò chuyện của đồng hồ chức năng!
Cả nhóm rất sôi nổi, hôm nay họ đều nói về chuyện của Diệp Thiên Dật, có người hỏi em gái có đôi cánh trắng là ai, có người hỏi cái tên trọc đầu là ai, ... khá là náo nhiệt.
"Làm thế nào bây giờ?"
Nàng rất hâm mộ Diệp Thiên Dật, có thể là thích hắn... hay là không thích hắn, chẳng lẽ lại như vậy? Vậy là tốt hay là không tốt?
Tuy nhiên, Diệp Thiên Dật cũng không đủ khả năng để chặn được cơn giận dữ của Dược Thần Sơn!
"Xin chúc mừng."
Dao Tịch đã gửi một tin nhắn.
"Ồ, đại mỹ nhân Dao Tịch xuất hiện rồi này, đến môn phái của chúng ta uống rượu ăn thịt nào!"
Diệp Thiên Dật bắt chuyện.
"Đang ăn mừng à?"
"Nhất định phải ăn mừng, người khác không tới cũng không sao, bọn họ ở xa nhưng ngươi nhất định phải tới."
"Được, ta sẽ đến ngay."
Dao Tịch nói xong vội vàng rời đi!
Dược Thần Sơn nằm ở địa bàn của Đế quốc Thần Mộng, tuy rằng khoảng cách không gần, nhưng đối với môn phái như bọn họ, chỉ cần dùng cách rút thời gian là có thể đến được đó rồi.
"Nữ đế bệ hạ, Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông đánh thắng lớn, có cần phải qua đó ăn mừng không?"
Trương Hàm Nhã đến bên cạnh Thường Hi.
"Không cần, ta không có nhiều thời gian! Chuyện của Thiên Quỷ Môn gần đây đủ khiến ta đau đầu rồi!"
Thường Hi xoa xoa thái dương.
Thiên Quỷ Môn là một trong ba tà môn lớn, nó có tên gọi giống như m Nguyệt tông, Bát quốc, Bát hoang, Chúng Thần Chi Vực, Hạ Vực, Thượng Vực và cả Thần Vực đều có sự hiện diện của chúng.
"Thiên Quỷ Môn những ngày này dường như rất tích cực."
"Đúng vậy, hơn nữa rất tích cực trong Đế quốc Thần Mộng, đã có rất nhiều võ giả, làng mạc và thị trấn đều bị tiêu diệt và phá hủy hết."
Lông mày Trương Hàm Nhã cau lại: "Thiên Quỷ Môn sắp có động tĩnh lớn."
"Xem ra là như vậy. Ngươi gần đây nhất định phải kiểm tra kĩ chuyện này, nhớ chú ý bảo vệ mình thật tốt!"
"Vâng!"
...
Bên kia, Diệp Thiên Dật dẫn theo hơn hai trăm vị cao thủ của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông ra quảng trường rộng lớn, bày ra không biết bao nhiêu giá thịt nướng. Mọi người ngồi dưới ánh trăng đêm, bên cạnh là những giá thịt nướng, vừa uống rượu vừa ăn thịt, từng người một rất vui vẻ.
"Linh Nhi, ngươi có muốn ăn cái này không? Đừng cứ mãi ăn rau như vậy."
Liễu Thiển Thiển đi đến Mộc Linh Nhi ngồi bên cạnh Diệp Thiên Dật, sau đó đưa cho nàng ấy một cái chân vịt quay lớn.
Mộc Linh Nhi chớp mắt, rồi lắc đầu; "Linh Nhi không ăn."
"Tại sao?"
Liễu Thiển Thiển nghiêng đầu nhìn Mộc Linh Nhi đầy nghi ngờ.
Thật là một cô gái nhỏ kỳ lạ!
Nàng cũng vây quanh đám người Diệp Thiên Dật, sau khi đã ăn lâu như vậy, nàng thấy Linh Nhi đã ăn rất nhiều thứ nhưng thật kỳ lạ là nàng không ăn bất kì một miếng thịt nào! Điều này thật kỳ lạ, nàng chưa từng thấy bao giờ.
"Đây là thịt. Là một võ giả, ngươi không phải lo lắng về việc sẽ béo lên. Không có lý do gì để không ăn thịt cả."
Liễu Thiển Thiển nói.
"Linh Nhi thực sự không thích, cảm ơn chị gái."
Mộc Linh Nhi nói nhỏ!
Đôi mắt của Diệp Thiên Dật cũng lướt nhìn cô gái này!
Kì lạ, Diệp Thiên Dật cũng cảm thấy kỳ lạ, tại sao lại không thích ăn thịt?
"A di đà phật, vị cô nương xinh đẹp này, cũng có người không thích ăn thịt, giống như bọn ta đi tu không ăn thịt vậy."
Đường Tam Tạng chắp tay nhẹ nhàng nói!
"Này lừa trọc, ngươi có thể lau đống dầu mỡ trên miệng trước khi nói điều này không?"
Liễu Thiển Thiển trợn tròn mắt!
Nói cái gì mà người đi tu không ăn thịt? Có mà ăn nhiều hơn ý!
"A di đà phật, bọn họ không ăn, nhưng tiểu hòa thượng lại thích ăn. Không biết vị nữ tử xinh đẹp hảo tâm này có thể tặng cái chân vịt quay này cho tiểu hòa thượng không."
“Này thì cho.” Liễu Thiển Thiển tức giận ném qua.
"A di đà phật, ta muốn mỹ nữ đút cho ta cơ."
Liễu Thiển Thiển: ???
"Ta không thể chịu đựng được nữa, ọe—"
Liễu Thiển Thiển sau đó dập nát cái đùi vịt quay ném cho Đường Tam Tạng.
Khóe miệng Diệp Thiên Dật giật giật.
Kinh tởm.
"Ỷ Nguyệt thí chủ, có cần tiểu hòa thượng giúp ngươi nướng thịt không?"
Đường Tam Tạng đến gần Tần Vô Tâm.
"Ta không cần, cám ơn ngươi."
"Liễu thí chủ, cho ta hỏi..."
"Không cần, cám ơn."
"Tần thí chủ, cho ta hỏi..."
"Cút!"
Đường Tam Tạng: "..."
"Anh Diệp, nhìn hắn kìa, hắn dám trước mặt mọi người trêu ghẹo nữ nhân của ngươi, ngươi còn không quan tâm."
Liễu Thiển Thiển bĩu môi nhìn Diệp Thiên Dật.
"E hèm -"
Diệp Thiên Dật ho khan!
"Ồ shit! Diệp tông chủ, những nữ nhân xinh đẹp này là... của ngươi?"
Đường Tam Tạng kinh ngạc nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật im lặng gật đầu.
"nàng ấy... nàng ấy, nàng ấy, nàng ấy cũng vậy?"
Đường Tam Tạng chỉ vào Mộc Linh Nhi. Mộc Linh Nhi chớp đôi mắt to đầy bối rối.
"Ồ, nàng ấy không phải, khoan đã, ngươi hỏi làm quái gì?"
"A di đà phật, thật là kinh ngạc. ta có thể hỏi Diệp tông chủ, ngài có mệt không?"
"Cút đi chỗ khác!"
Diệp Thiên Dật trợn tròn mắt!
"Trời ạ! Tại sao? Tại sao ông trời lại đối xử tệ bạc với tiểu hòa thượng như vậy? Chẳng lẽ ta lại ưu tú đến mức không tìm được một người bạn đồng hành tâm đầu ý hợp ư?"
Đường Tam Tạng khóc rống lên!
"Diệp tông chủ!"
Lúc này, Dao Tịch đi tới!
Diệp Thiên Dật cười nói: "Lại đây ngồi đi, đừng cứ mãi gọi Diệp tông chủ nữa? Gọi chồng...à Cứ gọi anh là được rồi."
Tần Vô Tâm ẩn ý liếc nhìn Diệp Thiên Dật.
"A di đà phật, trời ơi, linh cảm của bần tăng luôn đúng mà, thật trùng hợp, nàng lại đến đây!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận