Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1504: Trâu bò chết mất thôi

Dược Phong Vân này là ai vậy?
Đối thủ nào mà hắn chưa từng gặp qua? Mưu mô, biến hóa đa dạng, quỷ quyệt…
Thế nhưng hắn đều không sợ!
Nhưng phải đối phó với loại người vô liêm sỉ, mắng chửi người bất chấp này, hắn cảm giác mình bị sỉ nhục!
Hắn khó chịu chết đi được!
Nhất là khi hắn biết, toàn thiên hạ này đang theo dõi hắn, hắn lại càng khó chịu!
Cho dù hôm nay hắn có giết chết Diệp Thiên Dật, tiêu diệt hết Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, thế nhưng cảnh như vậy chắc chắn sẽ bị lưu truyền hết đại lục này.
Hắn tức giận.
“Hừ! Diệp tông chủ chỉ có thể ở đó nói miệng được thôi sao?”
Đôi mắt Dược Phong Vân ngưng tụ lại.
Hắn càng tức giận hơn, người này là cảnh giới gì vậy?
Đúng! Hắn rất nổi tiếng! Thế nhưng hắn chỉ là tên tiểu bối hai mươi mấy tuổi mà thôi! Chỉ thế thôi!
Còn Dược Phong Vân thì sao? Là một nhân vật nổi tiếng ở đại lục! Tất nhiên sẽ tức giận khi bị mắng.
Cái người này là kiểu…. rõ ràng đánh không lại, nhưng lại muốn làm người khác buồn nôn, làm hắn tức đến chết đi sống lại.
“A… đúng vậy, cảnh giới của bản tông chủ quá thấp, kỳ thật chỉ có thể nói miệng mà thôi, không có cách nào khác, bổn tông chủ không cần mặt mũi, dù sao người ta cũng là trẻ nhỏ mà, Dược tiền bối, người là người lớn chắc sẽ không cần mặt mũi giống trẻ con đâu chứ?”
Diệp Thiên Dật nhìn hắn, nhếch miệng cười.
Rất nhiều người đều đang nhịn cười.
“Ôi trời đất ơi, cái miệng của Diệp Thiên Dật này thật hung ác! Hắn đây là cưỡng ép Dược Phong Vân, hắn là cưỡng ép nói với mọi người tên Dược Phong Vân này không biết xấu hổ ỷ lớn hiếp nhỏ.”
“Không không không, việc làm của hắn không phải người lợi hại nhất, hắn lợi hại nhất là vô liêm sỉ, wow! Người lớn như vậy rồi, còn nói mình là trẻ con, ta không chịu nổi nữa rồi, ha ha ha.”
“Đoán chừng, sau lần này, sẽ không ai dám trêu trọc Diệp Thiên Dật nữa, dù sao mọi người cũng biết, trêu trọc hắn, thì sẽ bị hắn làm cho ra trò.”
“Còn có lần sau? Tuy rằng hắn thật sự lợi hại, nhưng ngươi cảm thấy lần này, Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông sẽ không bị tiêu diệt?”
“......”
“Ngươi có đi hỗ trợ không?”
An Vũ Tình của đế quốc Thiên Tuyết cũng đã nhận được tin tức, việc đầu tiên nàng làm là chạy tới chỗ An Vũ Sương, lúc đi ngang qua nàng đã thấy An Vũ Sương đang xem phát trực tiếp tình hình bên kia.
“Không cần.”
An Vũ Sương thản nhiên nói.
“Không cần cái gì?”
An Vũ Tình không hiểu.
“Tóm lại ngươi chỉ cần biết, hắn không cần ta giúp là được rồi.”
An Vũ Sương trả lời.
An Vũ Tình: “......”
Chị gái mình dựa vào đâu mà tin tưởng hắn như vậy?
Nhưng vì chị gái đã nói vậy rồi, cho nên nàng lựa chọn tin tưởng vào điều đó.
“Alo, cô bạn thân mến, không sao đâu không sao đâu, hắn không sao đâu, ai ya, thích hắn thì nên lựa chọn cơ hội mà tỏ tình đi, sầu chết mất.”
An Vũ Tình nhận được cuộc gọi từ Hoa Thanh Hàn.
Sau đó Hoa Thanh Hàn cúp máy.
“Ai vậy?”
“Bạn thân ta, thích Diệp Thiên Dật nhưng không nói, đúng là cô gái kiêu ngạo, à mà không đúng, là khẩu thị tâm phi, nói ra sớm với nói ra muộn có gì khác nhau sao, chỉ là chuyện sớm hay muộn.”
An Vũ Sương gật đầu không nói gì, tiếp tục nhìn màn hình.
…….
“Hừ! Phá kết giới!”
Dược Phong Vân nói một câu.
Sau đó, toàn bộ không gian mạnh mẽ đã bao phủ lên Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông.
“Diệp tông chủ, lão phu mặc kệ mồm miệng ngươi có như thế nào, đợi một lát nữa, lão phu xem thử ngươi còn có thể nói được những lời như vậy nữa không!”
Dược Phong Vân nhìn chòng chọc Diệp Thiên Dật.
“Ta nói này Dược tiền bối, ngươi muốn nghe ta nói cái gì? Vậy không cần đợi lát nữa nói, bây giờ nói cũng được ha, ta nói con người ngươi cũng thật thú vị, ta chưa từng gặp người nào có thể nhịn được mà không mắng ta.”
Diệp Thiên Dật nhịn không được cười ra tiếng, sau đó hít một hơi.
Cả người Dược Phong Vân ngày càng xiết chặt lại.
Không tốt!
“Cha ngươi có biệt hiệu là “cơn lốc nhỏ”, lên giường không đầy ba phút, mẹ ngươi buổi tối lên lên lên, làm cả một ngày không buông!”
Diệp Thiên Dật trực tiếp hét lên.
“Im ngay!”
Sắc mặt hắn thật sự tái mét.
Diệp Thiên Dật nhìn hắn chế nhạo.
“Sao nào? Ngươi không phải muốn nghe sao? Được được được, vậy ta không nói nữa, đợi lát nữa rồi nói tiếp vậy?”
Diệp Thiên Dật bật cười nói.
Liễu Khuynh Ngữ, đám người Dao Tịch, kể cả những người của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông đều ngưỡng mộ hắn muốn chết! Cái người này thật là lợi hại.
Dược Phong Vân thẹn quá hóa giận.
Lần đầu tiên còn có thể nhịn được một chút, bây giờ không nhịn được nữa rồi.
“Lên cho ta! Lão phu muốn rút gân lột da hắn!”
Dược Phong Vân giận dữ hét lên.
“Ôi ôi ôi! Dược tiền bối đúng là mẫu người hùng hục như trâu nha.”
Mộc Linh Nhi chớp chớp đôi mắt, bàn tay nhỏ giật góc áo Diệp Thiên Dật.
“Anh đẹp trai, câu này có ý gì vậy?”
Diệp Thiên Dật cười, nói: “Trâu bò chết mất rồi.”
“......”
Mộc Linh Nhi nghiêng đầu tỏ vẻ không hiểu.
Nói thật thì, những người đang xem thấy rất là vui vẻ.
Đầu tiên chưa nói đến Diệp Thiên Dật như thế nào, Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông trước giờ không làm việc xấu, cũng không đe dọa bất kì thế lực nào, Dược Thần Sơn là một thế lực thần cấp, tấn công một tông môn như họ, thật sự là đã chế nhạo bọn họ rồi.
Diệp Thiên Dật thân là một người chịu thiệt thòi, hắn dám thách thức những người này, tuy rằng mắng những lời rất khó nghe, nhưng nói thật, nghe thật thoải mái.
“Nhanh lên, mau phá vỡ kết giới phòng ngự của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông cho ta.”
Lúc trước Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông có một kết giới cực mạnh có thể ngăn cản được các cường giả phá vỡ, bọn họ tưởng rằng bây giờ vẫn còn!
“Gia chủ, Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông này ngoại trừ hộ tông đại trận ra thì không có kết giới phòng ngự nào.”
“Hả?”
Dược Phong Vân bối rối. Hắn không nhận ra điều này.
“Vậy thì…. trực tiếp xông lên cho ta, Bán Thần mở đường!”
Dược Phong Vân nói.
Hộ tông đại trận đúng là có chút phải kiêng kị, thế nhưng cũng phải xem đó là đại trận như thế nào.
Hắn lùi một vạn bước để nói, một môn phái mới thành lập được một tháng, ngươi có thể có được hộ tông đại trận siêu việt thế lực đế cấp khác, có thể gây sát thương cho Thái Cổ Thần Vương Cảnh, chung quy mà nói ngươi cũng không có khả năng có hộ tông đại trận có thể gây thương tổn đến Bán Thần được.
Ngay cả hộ tông đại trận của Dược Thần Sơn, cũng không đạt đến trình độ này, nhiều nhất chỉ có thế lực của hoàng thất mới có thể ngăn chặn được Bán Thần, gây tổn hại cho Bán Thần.
Cho nên, lấy Bán Thần để mở đường, đã là cho Diệp Thiên Dật mặt mũi rồi.
“Vâng!”
Sau đó ba Bán Thần phóng ra sức mạnh của mình tiến vào Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông.
“Ai, xong rồi xong rồi! Nói thật, ta thật sự không muốn Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông bị tiêu diệt! Cảm thấy thật đáng tiếc!”
“Đúng là đáng tiếc, dù sao cũng là môn phái các người phá vỡ quy tắc, mà quả thực những người này cậy lớn hiếp bé, chẳng có tí đạo đức nào. Nhưng không có cách nào khác, ai bảo Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông có nhiều Thái Cổ Thần Vương Cảnh, cho nên có vẻ như bọn họ nói về đạo đức thượng võ.”
“Thế nhưng ta rất tò mò, vì sao Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông không chạy đi?”
“Chạy? Chạy không nổi ấy chứ? Có vẻ sẽ bị truy sát tới chân trời góc bể ấy chứ? Hơn nữa…. ai mà nỡ bỏ lại tất cả để chạy chứ?”
“........”
Ba Bán Thần bước vào tông môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận