Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1896: Huyết Thần Thạch.

Phòng đấu giá Dạ Minh này, đại khái Diệp Thiên Dật hiểu vị trí của nó rồi!
Thế lực phía sau nó là Dạ Minh Chi Đô của Ngũ Trọng Thiên.
Dạ Minh Chi Đô là thành phố cùng loại với Tội Ác Chi Đô, tính như là một thành phố nhỏ, nhưng ở bên trong đều là cao thủ, đêu gia nhập vào Dạ Minh Chi Đô này, rất lợi hại! Có thể tính là thế lực đỉnh cấp ở Ngũ Trọng Thiên này!
Hơn nữa hình như Lục Trọng Thiên và Thất Trọng Thiêncũng có thế lực của Dạ Minh Chi Đô!
Cho nên, phòng đấu giá Dạ Minh này có thể tính là phòng đấu giá lớn nhất.
Diệp Thiên Dật đi vào.
“Các hạ, buổi đấu giá vẫn chưa bắt đầu, mời ngươi hãy đến và 7 giờ tối nay, cảm ơn.”
Trước của, mấy người lịch sự chặn Diệp Thiên Dật lại.
“Ta đến để bán đồ.”
Diệp Thiên Dật điểm đạm nói.
“Xin hỏi là đồ gì?” Một người hỏi.
Hỏi rồi mới biết có tư cách vào bán đấu giá không.
“Huyết Thần Thạch, đủ không?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
Họ lập tức chết đứng.
“Các hạ, ngươi nghiêm túc chứ?”
Họ nhìn Diệp Thiên Dật, thái độ có chút kì lạ.
Chính là 7 phần không tin, ba phần không dám tin.
“Ừm.”
Diệp Thiên Dật gật đầu.
Từ hành vi của họ, đại khái Diệp Thiên Dật đã nhìn ra, Huyết Thần Thạch này cũng là thứ đồ lợi hại, nhưng dù gì đây cũng là Ngũ Trọng Thiên, có thể trong mắt họ đây là thứ rất lợi hại, nhưng Diệp Thiên Dật lại cảm thấy nó không là gì.
Rất đơn giản, linh vật thiên địa Thần Hư cấp để ở Bát Hoang là được cho rằng rất giỏi rồi, nếu để ở Chúng Thần Chi Vực, tuy cũng là linh khí đỉnh cấp, nhưng sẽ không khiến người khác kinh động như vậy, nên hẳn là ở trên Lục Trọng Thiên, Huyết Thần Thạch này không là gì nữa.”
“Xin hãy chờ trong giây lát!”
“Huyết Thần Thạch này là gì vậy?”
Có người nghi hoặc hỏi.
“Huyết Thần Thạch, ngươi không biết sao?”
“Chưa từng nghe qua, mạnh cỡ nào?”
“Gần như là thứ tồn tại trong truyền thuyết, ta cũng là vô tình nhìn thấy trong cổ thư.”
“Cái gì? Gần như là thứ tồn tại trong thuyết lại bị người khác mang đi bán đấu giá? Đùa à?”
“Cái này ai mà biết chứ, nhưng nhìn hắn cũng không đơn giản, ngươi nói xem, chắc không phải đến từ Bát Trọng Thiên hoặc là Cửu Trọng Thiên chứ?”
“Chắc không đến mức đó chứ? Từ Bát Trọng Thiên, Cửu Trọng Thiên xuống Ngũ Trọng Thiên của chúng ta bán đấu giá? Vậy có thể bán được với giá tốt sao?”
“Nhưng ngươi nghĩ xem, nếu bán đấu giá Huyết Thần Thạch này ở Bát Trọng Thiên Cửu Trọng Thiên, vậy người đến hẳn cũng rất khoa trương? Có lẽ cũng sẽ có được giá rất cao, nhưng... sau khi bán xong hắn có phải rất nguy hiểm không? Nhưng nếu ở Ngũ Trọng Thiên chúng ta, hắn có chạy thì cũng dễ hơn, đúng không?”
“Nghe ngươi nói vậy cũng đúng...”
Họ đến một căn phòng của phòng đấu giá Dạ Minh.
“Hội trưởng.”
Người đó cung kính gõ cửa.
“Vào.”
Trong phòng, có mấy cường giả đang ngồi đó nói chuyện.
Người đàn ông đó cung kính bước vào.
“Hội trưởng, ở bên ngoài có người muốn bán Huyết Thần Thạch.”
Họ đang nói chuyện thì bị cắt ngang, mọi người đều nhìn hắn.
“Cái gì, Huyết Thần Thạch?”
Họ nhìn nhau một cái.
“Ngươi chắc chắn là Huyết Thần Thạch chứ?”
Người khoảng tầm 50 tuổi nhìn hắn chằm chằm nói.
“Vâng, chính miệng hắn nói là Huyết Thần Thạch.”
Mấy người đó lại nhìn nhau lần nữa.
“Bán đấu giá Huyết Thần Thạch ở Dạ Minh chúng ta? Có chút không hiểu?”
“Nếu là Huyết Thần Thạch, vậy hắn chỉ cần dâng co bất luận vị cường giả, thế lực đỉnh cấp nào đó của Cửu Trọng Thiên, hắn có thể lấy được tài nguyên không thể tưởng tượng được, tại sao lại phải bán nó ở Ngũ Trọng Thiên?”
“Bổn tôn cảm thấy ở đây có ẩn ý gì đó.”
“Không cần biết thế nào, ít nhất cũng phải xem xem là thật không đã. Đi, kêu hắn vào đây.”
“Dạ.”
...
Rất nhanh, Diệp Thiên Dật đi vào!
Mấy người đó ngước mắt mắt nhìn Diệp Thiên Dật.
Ồ?
Trẻ như vậy?
Nhưng...
Người này bất phàm!
Đây là cảm giác đầu tiên của họ.
Bởi vì hắn quá đẹp trai, đẹp đến nỗi khiến họ có chút rung động.
Nếu như là người thanh niên khác, họ chắc chắc không cần cảnh giác, nhưng sự đẹp trai của Diệp Thiên Dật khiến họ cảm thấy hắn không bình thường.
Không đơn giản, sau lưng hắn chắc chắn có thế lực không đơn giản!
“Nghe nói có Huyết Thần Thạch muốn bán? Ta là hội trưởng của buổi đấu giá này, Trường Hà!”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Ừm.”
“Vậy để cho chúng ta xem trước?”
Diệp Thiên Dật đưa tay ra, mảnh Huyết Thần Thạch gần bằng bàn tay nằm trong lòng bàn tay hắn.
Ngay khoảnh khắc lấy Huyết Thần Thạch ra, họ hít một hơi sâu.
Wowww.
Đây chính là Huyết Thần Thạch!
Cảm giác đơn thuần không có gì, nhưng họ biết, sức mạnh của hòn đá này!
Nhưng...
Viên này cũng lớn quá rồi đó.
“Đủ không?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
Mọi người: “...”
Mẹ khiếp?
Đây là đang giả vờ sao?
Đủ không?
Không phải Huyết Thần Thạch không đủ, là phòng đấu giá của họ không đủ thì có.
Nhưng...
Đồ này nếu đã đến rồi, nếu tin này truyền ra, phòng đấu giá của họ... sẽ vang danh khắp nơi!
“Đủ, đương nhiên đủ.”
Trường Hà liên tục gật đàu, sao đó nói: “Chỉ là... các hạ, bán cả viên luôn sao?”
“Không được sao?”
“Không phải không được... mà là... Huyết Thần Thạch này có thể chia làm ba hoặc năm miếng, chia ra bán, giá trị đạt được có thể sẽ gia tăng gấp bội.”
Diệp Thiên Dật hiểu.
“Làm phiền các vị phân ra, cái khác ta cần làm gì nữa không?”
“Không... không cần”
Họ vội vàng gật đầu: “Chúng ta nhất định sẽ phân chia cẩn thận.”
Phân ra càng nhiều, họ sẽ càng nhận được danh tiếng khoa trương hơn.
“Ồ?”
Diệp Thiên Dật hoài nghi.
Xem ra Huyết Thần Thạch này giá rất cao.
“Được thôi!”
Diệp Thiên Dật đi ra
“Các hạ đợi đã.”
Trường Hà vội gọi với theo.
“Có gì nữa sao?”
“Chính là... người định bao giờ thì bán.”
“Tối nay.”
Diệp Thiên Dật nói.
Mọi người...
“Các hạ, tối nay... E là không được, tin tức lan ra cần thời gian, nếu người muốn giá cao, vậy cần pải có nhân vật tầm cỡ dến mua mới được, ví dụ như người ở Bát Trọng Thiên, Cửu Trọng Thiên gì đó tới đây mua, thời gian cũng có chút không đủ.”
Diệp Thiên Dật: “...”
Bát Trọng Thiên? Cửu Trọng Thiên?
Không phải chứ...
Ý gì vậy?
Huyết Thần Thạch này ghê vậy à?
“Vậy muộn hơn vài tiếng cũng được.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Cũng,... cũng được!”
Sau đó Diệp Thiên Dật rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận