Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 223: Ta là thằng đần.

Công tử ăn chơi sa đọa, ăn nhậu, chơi gái, cờ bạc, mọi thứ đều biết, hơn nữa còn tàn nhẫn độc ác, thường xuyên thẳng tay giết chết những người đã khiêu khích hắn ta trên đường. Vì thế, Diệp Thiên Dật cũng không khách khí với hắn.
“Ừm…… Ngươi có muốn bái lão tôn ta làm sư phụ không?”
Diệp Thiên Dật khoanh tay ra sau lưng, nhẹ nhàng nói.
“Đồng ý, ta đồng ý.”
Bụp bụp bụp..
Sau đó, hắn vô cùng hào hứng dập đầu liên tục với Diệp Thiên Dật.
“Học trò Long Minh bái kiến sư phụ.”
Diệp Thiên Dật hài lòng, gật gật đầu.
“Vì ngươi đã đồng ý trở thành học trò của lão tôn ta, như vậy thì ta sẽ tặng cho ngươi một món quà gặp mặt.”
Long Minh ngẩng đầu, trên mặt tràn đầy sự hưng phấn.
“Cảm ơn sư phụ, rất cảm ơn sư phụ.”
Long Minh liên tục quỳ lạy.
Diệp Thiên Dật đã cảm nhận được một ít. Quả thật Long Minh này yếu ớt đến mức đáng thương, chỉ mới ở Minh Khiếu cảnh, tuổi này mà mới có Minh Khiếu Cảnh, căn bản là so với Diệp Thiên Dật phế vật trước kia không khác là bao.
“Lão tôn ta có thể trực tiếp giúp ngươi nâng lên năm giai nữa.”
Long Minh trợn tròn mắt, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Năm giai, trực tiếp giúp hắn tăng lên hẳn năm giai cơ đấy, quả nhiên thực sự chấn động.
“Nhưng mà năng lực của lão tôn ta có chút đặc biệt, ta thành thạo nhất đó chính là thuật Đại Tín Ngưỡng, ngươi đã từng nghe nói tới hay chưa?”
Long Minh lắc đầu.
“Thuật Đại Tín Ngưỡng yêu cầu ngươi phải tin tưởng vô điều kiện vào lời nói của lão tôn ta, trước tiên ta sẽ thực hiện tạo lập lòng tin. Ta sẽ nêu ra một việc ngẫu nhiên, ngươi sẽ phải thực hiện việc đó. Nếu ngươi sẵn sàng làm việc đó, thì mới hình thành được niềm tin. Ắt sẽ được đền đáp xứng đáng. Nếu như ngươi từ chối, thì duyên phận của chúng ta đến đây là hết. Hiểu chưa?”
Diệp Thiên Dật hùng hồn nói.
“Học trò đã hiểu! Học Trò đã hiểu!”
Long Minh nói liên tục
“Được rồi, đứng dậy đi.”
“Vâng, cảm ơn sư phụ.”
Long Minh háo hức đứng dậy
Trong mắt hắn, Diệp Thiên Dật là một lão già mang phong thái thần tiên, xung quanh phát ra thứ ánh sáng thần thánh, rất lợi hại. Hắn không có nghi ngờ gì cả, cũng không dám nghi ngờ gì.
Điều mà Diệp Thiên Dật muốn làm là phải khiến cho Long Minh cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng, cảm nhận được sự ghẻ lạnh của xã hội. Cảm giác tuyệt vọng kia cứ để hai ngày sau hãy nói, còn bây giờ có thể để hắn cảm nhận sự ghẻ lạnh của xã hội trước cái đã.
Sau đó, cơ thể của Diệp Thiên Dật bùng ra ánh sáng rực rỡ, đó chính là thức thứ nhất Đan Long Phần Nguyên của Cửu Long Phần Thiên, một con rồng từ trên trời bay lượn, hắn không cần phải làm gì, chỉ cần chút lòe loẹt hoa sói là được.
Long Minh há hốc mồm.
Quá ư là đẹp rồi.
“Chà… Bây giờ, Thần tiên đã xuất hiện rồi, nếu ngươi muốn tăng lên thêm năm giai nữa, thì ngươi phải xây dựng niềm tin đối với ta. Chuyện ngươi cần làm bây giờ đó là đến một con đường đông đúc nhất thành phố, cởi hết quần áo, vừa chạy vừa hét “Ta là thằng ngu ngốc”. Như vậy là được.”
Long Minh: ???
“Cái này…. Sư phụ… Cái này cũng quá ư là ….”
Diệp Thiên Dật bộc phát ra một luồng khí.
“Người làm sư phụ như ta đã nói rồi, chuyện ngươi làm là để thể hiện ra được thuật Đại Tín Ngưỡng. Vả lại cũng không phải ta khiến ngươi làm, ta chỉ là cho ngươi biết được nội dung của thuật Đại Tín Ngưỡng. Làm hay không là do ngươi tự mình quyết định, nếu không làm, vậy thì có nghĩa là duyên của hai người chúng ta đến đây kết thúc.”
Diệp Thiên Dật nhẹ nhàng nói.
“Cái này….”
Long Minh cúi đầu suy nghĩ.
Chuyện này quả là khó để thực hiện, nhưng mà…
Nếu làm được, mới có thể chứng minh rằng hắn tin tưởng vị cường giả trước mặt này, bọn họ mới thực sự có duyên. Không làm được chứng tỏ là không tin tưởng, vô duyên vô phận cũng hợp tình hợp lý! Vả lại đây cũng không phải tiền bối cố ý làm khó hắn, đây là thuật Đại Tín Ngưỡng ngẫu nhiên yêu cầu hắn làm.
Vầng sáng xung quanh Diệp Thiên Dật quá mức rực rỡ, khiến hắn không thể không tin.
Long Minh nghiến răng nghiến lợi, ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên Dật, nói:
“Ta làm.”
Cũng chỉ là mất mặt một chút mà thôi, nhưng mà sẽ đổi lại một tương lai tươi sáng, vô hạn. Chắc chắn không bị thiệt thòi !
Diệp Thiên Dật nhẹ nhàng gật đầu:
“Ừm, mong là có thể dạy bảo ngươi. Quyết định của ngươi đã làm cho ta thấy được thành ý, đi đi! Lão phu ta sẽ bí mật dõi theo ngươi, nếu ngươi làm xong, thuật Đại Tín Ngưỡng sẽ trực tiếp nâng cao cảnh giới của ngươi. Sau khi làm xong thì đến đây tìm ta.”
“Vậy…. ta đi đây.”
Sau đó, Long Minh cầm lấy chiếc nhẫn cũ kỹ mà Diệp Thiên Dật mua với giá hai tệ đi về phía thành Cửu Châu Thiên, hắn ta vừa quay đầu lại thì không còn thấy vị cường giả đó nữa.
Mười phút sau, Long Minh đã đến con phố nhộn nhịp, xung quanh đều là các cặp tình nhân đang đi dạo, và các quần bán hàng ven đường. Vô cùng nhộn nhịp, còn Diệp Thiên Dật đang đứng bên cạnh hắn, nhưng hắn không nhận ra bởi vì bây giờ Diệp Thiên Dật đã trở về hình dạng của chính mình.
“Ừm……. chắc là không có vấn đề gì. Dù sao đây cũng là con trai thứ hai của Long gia ở thành Cửu Châu Thiên, mà nhà bọn họ ở thành Cửu Châu Thiên là một trong những gia tộc đẳng cấp nhất, trong nhà nhất định không thiếu tiền bạc châu báu. Ta có thể dựa vào hắn mà kiếm được không ít.” Khóe miệng Diệp Thiên Dật nhếch lên.
Hắn cũng không có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào cả, vì loại người này không phải là người tốt.
“Đó không phải là con trai thứ của nhà họ Long sao? Đứng giữa đường làm gì vậy?"
“Chẳng lẽ bởi vì vô dụng mà muốn tự tử sao? Muốn bị xe đụng chết à? Loại súc sinh này có chết cũng đáng đời! Con mẹ nó, vài ngày trước ta còn tận mắt nhìn thấy một cô gái bị hắn cưỡng bức trong hẻm nhỏ. Đệch mợ nó.”
“Làm sao lại muốn chết được chứ? Hắn có thân phận gì? Tuy rằng hắn là một tên phế vật, nhưng thân thế của hắn là thứ mà cả đời chúng ta có nằm mơ cũng không có được.”
“......”
Rõ ràng là Long Minh cũng khá nổi tiếng ở thành Cửu Châu Thiên. Mấy người đó đều đang bàn tán về hắn.
Long Minh hít sâu một hơi, có chút đắn đo, nhưng chỉ cần nghĩ đến là nếu như mình làm được. Vị cường giả đó sẽ thành sư phụ của hắn, bản thân có thể rút bỏ cái danh phế vật này. Hắn sẽ đánh bại các thiên tài, đánh bại anh trai hắn. Sau đó, hắn sẽ trở thành người thừa kế của nhà họ Long.
Hô --
Long Minh hít sâu một hơi, nhắm mắt lại. Sau đó trước mắt tất cả mọi người, hắn cởi bỏ toàn bộ quần áo, chạy về phía trước, vừa chạy vừa hét.
“Ta là thằng đần, ta là thằng đần, ta là thằng đần.”
Mọi người: ???
Bạn cần đăng nhập để bình luận