Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1578: Một tờ hôn ước?

Ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía trước.
Tổng cộng có khoảng hai mươi bóng người trên đi đến với nụ cười trên gương mặt.
Từ số lượng người của họ thấy được, rõ ràng là bọn họ không phải tới đây để đánh nhau.
“Là Tam trưởng lão Dương Đỉnh Thiên của Thiên Dương điện đến đây, chỉ vì một thứ gọi là liên hôn thôi ư? Vậy mà Tam trưởng lão cũng đến?”
“Đây là muốn tới tạo áp lực cho Nữ hoàng bệ hạ của chúng ta đúng không? Nhưng bây giờ điều mà ta không hiểu là, người của Cửu Thiên điện tới làm gì.”
“Người của Cửu Thiên điện tới đây là vì chuyện của các tông môn trong đế quốc Thiên Tuyết, nhưng rõ ràng là không đơn giản như vậy rồi. Thiên Dương điện ít nhất là còn giải thích được, suy cho cùng cũng là đế vương của đế quốc Cửu Dương đến đây đề cập chuyện liên hôn, mà đế vương của đế quốc Cửu Dương là người của Thiên Dương điện, vậy thì Thiên Dương điện đến nói điều kiện cũng không có vấn đề gì hết, Cửu Thiên điện giả tạo quá rồi đó.”
“…….”
Mấy người An vũ Sương nhỏ giọng thảo luận sôi nổi.
Người đến từ Cửu Thiên điện là một trưởng lão có địa vị không tính là thấp, cũng là một nhân vật nổi tiếng, Thất trưởng lão của Cửu Thiên điện!
Nhưng mà Thất trưởng lão này tới đây cứ như không hề có chuyện gì không ổn hết.
“Ha ha ha, lâu lắm rồi không gặp mọi người!”
Thất trưởng lão của Cửu Thiên điện mỉm cười nhìn đám người rồi nói.
“Thiên Việt tôn giả, lâu rồi không gặp!”
“Ha ha ha, lâu rồi không gặp!”
Đám người cũng nhao nhao bắt chước chào hỏi ân cần.
“Mọi người ngồi xuống đi.”
An vũ Sương nhàn nhạt nói một câu.
“Tạ ơn Nữ hoàng bệ hạ!”
Sau đó bọn họ ngồi xuống.
“Đưa rượu lên.”
Sau đó một nhóm các cô gái xinh đẹp bước ra rồi rót rượu cho bọn họ.
“Nữ hoàng Thiên Tuyết, vậy thì bổn đế cũng không lãng phí thời gian nữa, trực tiếp nói về mục đích của lần này. Ta tin chắc rằng ngươi cũng đã biết rồi, mục đích của bổn đế trong lần này chính là…”
Lời của Cửu Thiên Đại Đế còn chưa nói xong, Diệp Thiên Dật miệng ngậm một điếu thuốc cà lơ phất phơ bước tới.
“Hê, hôm nay là ngày gì thế, sao có nhiều người ở đây vậy?”
Ánh mắt của đám người đổ dồn về phía Diệp Thiên Dật.
“Diệp Thiên Dật?”
Nhìn thấy hắn, rất nhiều người đồng loạt nhíu mày một cái.
Ý không phải là bọ họ sợ tên Diệp Thiên Dật này, mà là… một số việc làm của Diệp Thiên Dật đây khiến bọn họ rất dè chừng. Quan trọng nhất nhất nhất đó là, Diệp Thiên Dật này là một tên điên, ngươi hoàn toàn không thể dùng mấy lẽ thường để đối đãi một người như vậy.
Hơn nữa, chuyện mới nhất được tiết lộ là tên Diệp Thiên Dật này là đệ tử của Yêu Hậu.
Một tên tiểu bối lại xuất hiện ở đây mà một vài người vẫn phải lấy lễ tiếp đón. Đệ tử của Yêu Hậu mà, tông chủ của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, vậy cũng chẳng có gì hết.
Thậm chí có vài người của Thiên Dương điện, Cửu Thiên điện ở đây đã có mặt trong trận chiến Chư Thiên lúc đó.
An Khánh nhíu chặt mày.
Tên Diệp Thiên Dật này đến đây làm gì? Diệp Thiên Dật và An vũ Sương quen biết nhau ư?
Hơn nữa hắn còn trực tiếp tới đây, vậy thì chứng minh rằng, bọn họ không chỉ quen biết nhau mà thậm chí quan hệ cũng rất tốt!
Tên Diệp Thiên Dật này không thể vô duyên vô cớ tới đây được, chắc chắn là An vũ Sương gọi hắn đến.
“Xin chào các vị tiền bối nha.”
Diệp Thiên Dật cười hành lễ.
“Ha ha ha, người anh em Diệp cũng ở đây à.”
Tam trưởng lão Dương Đỉnh Thiên của Thiên Dương điện cười cười nói.
Có chút kiêng dè, kiêng dè với sự điên cuồng của Diệp Thiên Dật. Nhưng mà nghĩ lại thì cũng chẳng mâu thuẫn gì với kế hoạch của họ hết, chẳng lẽ tên Diệp Thiên Dật này còn có thể lật ngược tình thế?
“Ờm, bổn tông chủ đại diện cho Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông đến đây thảo luận mấy chuyện hợp tác quan trọng với Nữ hoàng bệ hạ của đế quốc Thiên Tuyết. Vừa mới bắt đầu nói chuyện này thì Nữ hoàng bệ hạ nói rằng nàng phải đi tiếp đón một vài người bạn, vậy ta chắc chắn phải qua cùng xem rồi.”
Diệp Thiên Dật cười rồi tùy ý ngồi vào một vị trí.
“Hóa ra là như vậy.”
“Ồ, không biết mọi người đến đây vì chuyện gì nhỉ? Đế quốc Cửu Thiên, Thiên Dương điện, Cửu Thiên điện, hình như quan hệ đâu có gắn bó lắm, sao lại cùng nhau đến đây thế.”
Đương nhiên là Diệp Thiên Dật biết họ đến đây làm gì, Diệp Thiên Dật chỉ nói thế để chọc tức họ mà thôi.
“Ha ha ha, vậy bổn đế tiếp tục nói chủ đề đang nói dở vừa nãy vậy.”
Sau đó Cửu Thiên Đại Đế cười ha ha một tiếng, tiếp tục nói: “Nữ hoàng Thiên Tuyết à, theo như ước định trước đây, năm nay chính là kỳ hạn kết hôn của ngươi và bổn đế. Bổn đế đặc biệt dựa theo ước định từ trước, đến đây để tiến hành liên hôn.”
Nói xong, Cửu Thiên Đại Đế còn lấy ra một cuộn giấy trông có vẻ đã được lưu giữ rất lâu.
“Khế ước? Ước định?”
An vũ Sương nhíu mày.
Vốn dĩ nàng cho rằng, cái gọi là liên hôn này, chỉ là một cái lí do để bọn họ đến đây, sao mà bây giờ ngay cả ước định cũng nói ra luôn thế? Còn nói khế ước gì cơ?
“Đây là cái gì?”
An vũ Sương hỏi một tiếng.
“Ồ, rất nhiều năm trước, lệnh tôn và tiên đế của đế quốc Cửu Thiên, cũng chính là ông nội của bản đế đã định hôn cho ta với ngươi ngay từ nhỏ. Năm đó bản đế còn chưa sinh ra, bọn họ đã hứa hẹn rằng nếu như đứa trẻ trong bụng mẹ ta là nam thì đợi đến lúc bổn đế trưởng thành thì sẽ kết hôn với ngươi. Gần đây bổn đế cũng mới biết được chuyện này, là cha của bổn đế lấy tờ hôn ước từ nhỏ kia ra. Bổn đế nghĩ việc ta và ngươi liên hôn, thứ nhất là có lợi ích lớn cho cả hai đế quốc, thứ hai cũng coi như là hoàn thành tâm nguyện của ông nội ta và lệnh tôn đã qua đời!”
Không thể nào!
Đây là suy nghĩ của An vũ Sương!
Mặc dù trước đây, lúc cha nàng kế vị quả thực là tiếp xúc với tiên đế của đế quốc Cửu Dương, cũng chính là ông nội của tên Dương Hạo Văn này không ít lần, cơ mà nàng tuyệt đối không tin rằng cha mình sẽ lấy mình ra để làm hôn ước từ nhỏ với người khác!
Thậm chí tên Dương Hạo Văn này còn nhỏ hơn nàng cả trăm tuổi!
Lúc ấy An vũ Sương đã trưởng thành, tu vi cũng rất cao rồi, mà tên Dương Hạo Văn này còn chưa sinh ra, lúc mang thai đã định hôn ước từ nhỏ rồi á? Không thể nào! Cha nàng tuyệt đối sẽ không thể nào làm như vậy được.
“Đưa cho bổn đế xem.”
Dương Hạo Văn đưa giấy hôn thú tới.
“Xem đi, bên trên còn có dấu tay của lệnh tôn, là dùng máu tươi ấn vào. Cái còn lại là dấu tay của ông nội bổn đế, Nữ hoàng không biết chuyện này sao? Theo lý mà nói thì hẳn là chỗ ngươi cũng có một tờ hôn thú, Nữ hoàng trước giờ chưa từng lật xem di vật của lệnh tôn ư?”
Diệp Thiên Dật cau mày.
Cái đù má nó… Thật sự không biết xấu hổ luôn, còn dám làm chuyện như này? Chơi trò lợi dụng tình cảm, biết rõ người phụ nữ An vũ Sương này rất cố chấp nhưng cũng rất bảo thủ, rồi còn nói ra tâm nguyện người cha đã chết của nàng.
Lúc này, An Khánh đứng lên nói: “Chuyện này, lúc ta nói chuyện với em trai đã từng nghe hắn nhắc đến, chỉ là thật sự chưa từng xem tờ hôn thú này. Vũ Sương, ngươi nhanh xem trong đống đồ niêm phong của cha và mẹ ngươi xem liệu có một tờ hôn thú không, ngươi có cần đi xem không?”
Dương Đỉnh Thiên cũng cảm thán, nói: “Là tâm nguyện của thế hệ trước, lại còn rất tốt đẹp. Ta thấy em họ của ta là một người trọng tình cảm, hơn nữa hai người đều là đế vương, nam thanh nữ tú, cúng rất xứng đôi, ta cảm thấy tốt.”
An vũ Sương đặt giấy hôn thú sang một bên, lạnh nhạt nói: “Cái gọi là hôn ước từ nhỏ, chưa ra đời đã định hôn ước, lệnh cha mẹ lời bà mối, đều đã là phong tục từ rất lâu rất lâu trước đây rồi, không nói đến cũng được.”
An vũ Sương đặt tờ hôn thú ở trên bàn trước mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận