Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1092: Thánh nữ điện hạ của m Nguyệt tông

Bọn Diệp Thiên Dật cùng nhau về đế quốc Thánh Tâm, trận chiến chư thiên bên này cũng đã kết thúc!
Có người vui có người buồn.
Mấy người của Tà Vương điện khó chịu muốn chết!
Bọn họ chết nhiều người như vậy, cuối cùng, trong trận chiến chư thiên, cái gì bọn họ cũng không đạt được!
Nhưng may là bọn họ cũng đều tấn cấp!
Tiên Vương điện cũng khó chịu, bị người vượt qua nhiều cảnh giới như vậy đánh bại, mặt mũi của Tiên Vương điện bọn họ cũng không còn nữa! Hơn nữa còn là ngay trước mặt Thần Đế!
Mặc dù bọn họ biết, Thần Đế hoàn toàn không đặt Tiên Vương điện, tông môn phụ thuộc này vào mắt, nhưng… cái này là liên quan đến thể diện!
Khả năng khó chịu nhất chính là m Nguyệt tông, năm đỉnh cấp thiên tài, bốn người bị Diệp Thiên Dật hạ tu vi xuống một đại cảnh giới!
Vào lúc này, trong m Nguyệt tông nghênh đón một cường giả đỉnh cấp! Trưởng lão m Nguyệt tông từ Chúng Thần Chi Vực đến!
Trưởng lão m Nguyệt Tông của Chúng Thần Chi Vực này còn có địa vị cao hơn nhiều so với tông chủ m Nguyệt Tông ở Bát Hoang, nhưng nếu tông chủ này là Giang Khuynh Nguyệt thì lại khác, dù sao Giang Khuynh Nguyệt là được tông chủ m Nguyệt Tông của Chúng Thần Chi Vực bồi dưỡng!
“Ngũ trưởng lão đại giá quang lâm, không biết giúp gì được cho người không?”
Tông chủ m Nguyệt tông thi lễ!
“Giúp gì được? Ha ha, Tưởng Trạc Minh, tông chủ nổi trận lôi đình rồi, ngươi nói giúp gì được cho ta?”
“Cái này? Là có chuyện gì?"
Tưởng Trạch Minh dò hỏi!
“Thể diện của m Nguyệt tông tại trong chư thiên đều mất hết rồi.”
Ngũ trưởng lão tức giận nói!
“Ngũ trưởng lão, chuyện này cũng không thể trách ta.”
Tưởng Trạch Minh rất khó chịu!
Mới vừa từ Chúng Thần Chi Vực đến tiếp nhận m Nguyệt tông Bát Hoang thì gặp phải loại chuyện này.
Nhưng xác thực cũng không liên quan gì đến hắn, hắn có thể làm gì?
“Ngũ trưởng lão, ta mới tiếp nhận m Nguyệt Tông ở Bát Hoang, bọn họ cũng không phải thuộc hạ do ta bồi dưỡng.”
Tưởng Trạch Minh rất khó chịu nói!
“Bất kể có phải ngươi bồi dưỡng hay không, bản trưởng lão hỏi ngươi một việc, tại sao không cho bọn họ dùng thứ đó?”
Ngũ trưởng lão hỏi!
“Ngũ trưởng lão, nếu cho bọn họ dùng thứ đó, ngộ nhỡ giết bọn họ thì làm sao bây giờ?”
“Hừ! m Nguyệt tông ta làm việc không cần cân nhắc thứ này, m Nguyệt tông làm việc chỉ cần cân nhắc chiến thắng đối thủ, chiến thắng đối thủ không từ thủ đoạn là được, giết thì liền giết, tùy tiện tìm một bia đỡ đạn, hủy bỏ tư cách là được, nhưng thứ chúng ta cần chính là thắng!”
Tưởng Trạch Minh cúi đầu.
“Thôi thôi, việc đã đến mức này cũng hết cách, Từ Thiên Kỳ kia chỉ bị thương đúng không?”
Tưởng Trạch Minh gật gật đầu.
“Ừm, đến lúc đó Chúng Thần Chi Vực sẽ bồi dưỡng hắn, bốn người còn lại, để bọn họ tự sinh tự diệt đi.”
Tưởng Trạch Minh cau mày: “Ngũ trưởng lão, tuy rằng cảnh giới bọn họ rớt xuống, nhưng thiên phú của họ cũng bày ở đây, cũng không quá kém.”
“Lời bản trưởng lão nói mà ngươi không nghe thấy sao?”
Tưởng Trạch Minh nhanh chóng hành lễ: “Vâng!”
“Ngũ trưởng lão, Diệp Thiên Dật kia… xử trí thế nào?”
Tưởng Trạch Minh hỏi!
“So với cô nhóc tóc trắng kia, ngược lại tông chủ càng có hứng thú đối với Diệp Thiên Dật, đến Chúng Thần Chi Vực, biện pháp là giết chết hắn hoặc là khiến hắn thúc thủ chịu trói, nhưng trước đó, ngươi có cách nào dùng độc đan của m Nguyệt tông hạ độc hắn không?”
Ngũ trưởng lão hỏi.
Đây mới là mục đích chính đến đây của hắn!
“Cái này...... Ngũ trưởng lão, ngài có lẽ còn chưa biết, trước đó Giang Khuynh Nguyệt trúng độc của Độc Hoàng tại Chúng Thần Chi Vực, chính là tên nhóc này giải, y thuật của hắn rất mạnh, hạ độc…”
“Làm sao? Chẳng lẽ ngươi còn cảm thấy y thuật của hắn có thể cường hãn đến mức giải được độc đan của m Nguyệt tông ta sao?"
Tương Trạch Minh nói: “Ngũ trưởng lão, nhiệm vụ này thật sự là độ khó rất lớn, dù sao hắn cũng đã biết thuộc hạ, lại muốn làm chuyện gì, thật sự là… ”
Sau đó Ngũ trưởng lão ném cho hắn một bức ảnh!
Tưởng Trạch Minh nhận bức ảnh nhìn thoáng qua.
“Đây là?”
Tưởng Trạch Minh nghi hoặc nhìn về phía ngũ trưởng lão!
“Thánh nữ điện hạ của m Nguyệt tông!”
Người phụ nữ trong bức ảnh này đeo mạng che mặt, không rõ diện mạo, nhưng dù sao có thể có một chút đặc trưng.
“Hóa ra là Thánh nữ điện hạ, không biết Ngũ trưởng lão cho thuộc hạ bức ảnh này có việc gì?”
“Ít ngày nữa Thánh nữ điện hạ sẽ đến, nhiệm vụ cho Diệp Thiên Dật kia ăn độc đan sẽ do Thánh nữ điện hạ làm, nhiệm vụ của ngươi là toàn lực phối hợp nàng bất kể làm gì.
“Vâng!”
Tưởng Trạch Minh nhanh chóng hành lễ!
“Không còn việc gì nữa.”
Nói xong, bóng dáng của hắn biến mất tại chỗ.
“Móe! Có Thánh Nữ điện hạ đến còn ở đây phí nhiều lời như vậy với ta làm gì, chẳng phải là muốn chèn ép ta sao!”
Tưởng Trạch Minh phun một bãi nước bọt!
“Hừ! Diệp Thiên Dật!”
Sau đó mắt hắn lóe lên âm ngoan!
“Bị m Nguyệt tông để mắt tới, ngươi cũng chạy không được, chẳng qua ngươi cũng coi là may mắn, dù sao ngươi có một cơ hội sống sót, đó chính là gia nhập m Nguyệt tông!”
May hắn cũng không có xung đột gì với Diệp Thiên Dật này, bằng không, nếu như Diệp Thiên Dật gia nhập m Nguyệt tông, m Nguyệt tông chắc chắn sẽ đại lực bồi dưỡng, dù sao thì mục đích khiến hắn ăn đan độc là để hắn tiến vào m Nguyệt tông, m Nguyệt tông của Chúng Thần Chi Vực thậm chí phái đến Thánh nữ điện hạ thần bí nhất!
Thánh nữ điện hạ này thật sự cực kỳ thần bí, đừng nhìn Ngũ trưởng lão quăng bức ảnh qua hời hợt, đoán chừng Ngũ trưởng lão này đều chưa thấy qua Thánh nữ được mấy lần!
Thánh nữ này... cũng không phải nói là chủ nhân đời kế tiếp của m Nguyệt tông, Thánh nữ có chức trách của Thánh nữ, trong m Nguyệt tông, địa vị của thánh nữ thậm chí không kém so với tông chủ m Nguyệt tông, không sai! Thánh nữ có thể chỉ mới hai mươi tuổi, nhưng địa vị, có thể ngang vai ngang vế cùng tông chủ của m Nguyệt tông Chúng Thần Chi Vực!
Tại sao?
Bởi vì Thánh nữ m Nguyệt tông là thuộc về Thiên Vực, thuộc m Nguyệt tông ở Thiên Vực, m Nguyệt tông ở Thiên Vực giống như m Nguyệt tông ở Chúng Thần Chi Vực trong mắt của m Nguyệt tông ở Bát Hoang, đó là xa không thể chạm vào.
...
Bên khác, mấy người Diệp Thiên Dật về đến đảo Thánh Tâm Thiên!
“Phù, mệt mỏi quá, ta thề, ta nhất định phải chơi bời mấy ngày! Mấy ngày này, không tu luyện, không có bất kỳ chuyện gì liên quan tới võ đạo!”
Diệp Thiên Dật nằm trên bãi cỏ xinh đẹp của đảo Thánh Tâm Thiên, bên cạnh đều là hoa, còn có bướm, phơi dưới ánh mặt trời, quà thực là vô địch!
Nếu thuận thế đè một em gái nào xuống đất, sau đó...
Đệt---
Thứ nào chịu nổi.
“Ngươi đương nhiên mệt mỏi rồi, đánh hai mươi ngày, mỗi đêm bạch bạch gái, tối nay Hàn Tuyết, tối mai Ngữ Hàn, nói không chừng còn các nàng cùng lần, ngươi không mệt mới là lạ.”
Thi Gia Nhất bên cạnh uống nước, lườm Diệp Thiên Dật rồi nói!
Diệp Thiên Dật: “...”
“Ừm.”
Tịch Thiên Vũ tỏ vẻ rất đồng ý.
Diệp Thiên Dật này rất háo sắc, háo sắc đến không thể tưởng tượng nổi, dù sao hắn mỗi đêm đều muốn ôm ấp cô nào đó là chắc chắn, vấn đề chỉ là có mấy người cùng nhau.
“Khụ khụ---”
Diệp Thiên Dật ho khan!
Hắn biểu thị chuyện này còn thật sự chưa đâu! Người ta không đồng ý á..
Tiểu Anh Vũ chớp mắt to nhìn Diệp Thiên Dật.
“Chị ơi chị ơi, rốt cuộc bạch bạch là cái gì vậy?”
Tiểu Anh Vũ hỏi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận