Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1207: Lại gặp người quen cũ

Hoàng Môn này là khái niệm thế nào? Bình thường mà nói, có thể được tôn làm Hoàng Môn, có nghĩa là trong tông môn hoặc gia tộc có một người Thái Cổ Thần Vương cảnh, có lẽ không nhất thiết có, có lẽ là loại lão quái vật vạn năm, mấy trăm năm không xuất thế một lần.
Ngoài cái này ra, có lẽ là cái gì mà Thần Tôn cảnh, Thần Hoàng cảnh, Thần Quân cảnh, nhiều như kiến, Thiên Thần Cảnh có lẽ là nhiều như kiến, có lẽ đến Tam Hồn cảnh mới ít đi một chút! Có lẽ Hoàng Môn, Chân Thiên Cảnh thế nào đi nữa cũng có trên trăm người nhỉ? Thần Minh cảnh mười hai mươi có lẽ có thể có chăng? Đây là Chúng Thần Chi Vực mà! Một thiên tài ở đây cơ bản không hề đáng tiền.
Vậy nên, nơi như thế này, một thành phố chính như thế này, mấy loại công tử giỏi giang ở trong đây thật vô số kể.
Diệp Thiên Dật đưa theo Liễu Khuynh Ngữ xinh đẹp lộng lẫy, còn có khí chất tuyệt vời, cho dù Tần Vô Tâm không xem là lộng lẫy thì cũng có mỹ nữ Liễu Thiển Thiển đã lớn, bốn người như vậy ở trong thành trì phồn hoa này, cũng đủ thu hút ánh nhìn của không ít người.
Mỹ nữ, cho dù là ở đâu, đều đặc biệt, đều thu hút sự chú ý, đặc biệt là loại mỹ nữ khí chất như vậy, vậy chắn chắn phải che giấu đi sự rực rỡ của cái gọi là mỹ nữ đó lại!
Ánh mắt của Tiêu Dịch vụt qua, đột nhiên nheo mắt lại!
“Diệp Thiên Dật!”
Người này, cả đời hắn cũng không quên được! Diệp Thiên Dật! Là hắn, Diệp Thiên Dật!
Tiêu Dịch, đó cũng là kẻ đối đầu xưa của Diệp Thiên Dật, lúc trước ở học viện Cửu Châu Thánh, hắn là người theo đuổi số một của Tịch Thiên Vũ, nhưng sau đó lại xuất hiện một Diệp Thiên Dật, không chỉ đánh vào mặt hắn không nói, sau đó ở đại hội xưng hùng của Thường Hi, Diệp Thiên Dật này một phát thành danh, khiến Tiêu Dịch hắn thậm chí không thể không giúp đế quốc Cửu Châu của Thường Hi!
Nhưng mà hắn hận, trận chiến ấy, Diệp Thiên Dật cũng nghịch thiên rồi, nhưng Tiêu gia hắn tổn thất nghiêm trọng.
Cha hắn không sao, nhưng ông nội hắn chết rồi, còn có rất nhiều cường giả cũng chết rồi!
Bây giờ, hắn đến Chúng Thần Chi Vực, hai năm nay, hắn thật sự cũng cố ý tìm kiếm thông tin của Diệp Thiên Dật, theo như biểu hiện Diệp Thiên Dật đến từ hạ vị diện mà nói, hắn đến Chúng Thần Chi Vực, rất có khả năng cũng một phát lên trời, ít nhất cũng phát triển tốt hơn Tiêu Dịch hắn! Tiêu Dịch cảm thấy như vậy!
Nhưng mà, thời gian dài như vậy, hắn thật sự không nghe được tin tức gì về Diệp Thiên Dật.
Có ba khả năng, hoặc là hắn chết rồi, hoặc là hắn ở Chúng Thần Chi Vực này phát triển không nổi, hắn nghịch thiên ở hạ vị diện, nhưng đến đây rồi, người nghịch thiên đâu đâu cũng có, hắn là cái thá gì? Hoặc là, hắn không ở Chúng Thần Chi Vực mà ở Bát quốc hoặc Bát Hoang.
Ba khả năng này, cho dù là cái nào, đều là tin tốt, không có tiếng tăm ở Chúng Thần Chi Vực, chứng minh hắn rất yếu, ở Bát quốc hoặc Bát Hoang, chứng minh hắn lên cấp rất chậm, Tiêu Dịch hắn đã Thánh Đạo cảnh rồi!
Bây giờ, Diệp Thiên Dật xuất hiện ở đây! Nhưng điều khiến hắn không thoải mái là, bên cạnh Diệp Thiên Dật, lại có mỹ nữ đi cùng? Hắn phục rồi! Tên Diệp Thiên Dật này bây giờ không còn là phế vật nữa, lại còn có thể có mỹ nữ đi theo hắn? Lại còn là ba người?
Hắn biết Liễu Khuynh Ngữ và Liễu Thiển Thiển, nhưng mà… cả ba nàng đều đeo mạng che mặt, nên hắn không nhận ra.
“Anh Tiêu! Không định qua đó bắt chuyện sao? Tên kia dù thế mà lại đi cùng hẳn ba cô, thật điên rồ, cho dù trong đó có một người là bạn gái hắn, hai người còn lại có lẽ cũng không vấn đề gì, bắt chuyện một chút chắc không sao chứ?”
Tiêu Dịch lập tức nói: “Hay là bỏ đi! Muốn đi ngươi đi đi!”
“Ha ha ha, ta thì bỏ đi!”
Bên cạnh đây có một tông môn gọi là Tiêu tông, đó đương nhiên không liên quan gì đến Tiêu gia, nhưng mà Tiêu Dịch đã gia nhập Tiêu tông, hơn nữa dựa vào thiên phú cũng không gọi là quá kém, vào Tiêu tông chính là như cá gặp nước, quan trọng nhất là, hắn kề cận thiếu chủ Tiêu Nam Sơn của Tiêu Tông nên cũng coi như có chỗ dựa.
Tiêu Tông này là Hoàng Môn, vậy nên thiếu chủ Tiêu tông địa vị cũng hơn người!
Kề cận hắn, vậy sẽ có người kề cận Tiêu Dịch rồi, ví như người bên cạnh Tiêu Dịch.
Ở đây, Tiêu Dịch không dám ngang ngược, dù sao thì cũng quá nhiều thiên tài! Trừ phi theo Tiêu Nam Sơn!
Dù biết đây là Diệp Thiên Dật, nhưng hắn vẫn có ám ảnh đối với Diệp Thiên Dật, vậy nên, hay là đừng chọc hắn nữa thì hơn.
Không được! Không gây chuyện thề không làm người! Diệp Thiên Dật này là kẻ thù của hắn!
Bản thân hắn không dám chọc, nhưng hắn có thể tìm người khác chọc.
Tiêu Dịch quay đầu, nhìn thấy người vừa nãy mới chào hỏi qua, Diệc Thiên Thu.
Diệc Thiên Thu này cũng rất lợi hại, gia tộc của hắn chính là Diệc gia ở thành Thần Mộng Thiên này, Diệc gia này tương đương với thế lực Hoàng cấp, Hoàng môn rồi! Địa vị so với Tiêu Nam Sơn cũng không kém hơn bao nhiêu, nhưng mà gia tộc dù sao cũng là gia tộc, tông môn dù sao cũng là tông môn, gia tộc cùng cấp bậc này quả thực không thể so sánh với tông môn.
“Cậu Thu!”
Tiêu Dịch cười, lại đến chào hỏi.
Diệc Thiên Thu là một nam tử tóc màu xanh lam, hơn hai mươi tuổi, tu vi rất cao, Thần Hoàng cảnh! Không thể không nói quả thực rất lợi hại. Người của Chúng Thần Chi Vực thật sự rất nghịch thiên, muốn biết, Phượng Dao và Hàn Nhã Nhi chỉ là khoảng thời gian trước mới được tấn cấp Thiên Thần cảnh mà thôi! Nhưng mà hắn đã là Thần Hoàng cảnh rồi! Thần Hoàng cảnh mà tuổi còn nhỏ như vậy, hơn nữa ở Chúng Thần Chi Vực còn không tính là gì!
Cũng không phải nói thiên phú của Hàn Nhã Nhi, Phượng Dao kém hơn hắn, vốn không hề! Mà xem nhiều năm về sau, Hàn Nhã Nhi, Phượng Dao tất nhiên là Thái Cổ Thần Vương, mà người này chưa chắc có vốn bổ cấp đến!
“Lại là ngươi à? Có chuyện gì sao?”
Trong mắt Diệc Thiên Thu, Tiêu Dịch này chả đáng là thứ gì cả, cũng chính là do hắn lợi hại hơn Tiêu Nam Sơn đó một chút, hắn, coi như là một hạ nhân mà đối đãi là được rồi!
Tiêu Dịch cười, nói: “Là thế này, ta thấy có mấy cô gái vô cùng xinh đẹp, ta cảm thấy không xứng, nhưng mà thân phận của cậu Thu đây cao quý như vậy, ta cảm thấy mỹ nữ xinh đẹp như vậy chỉ có cậu Thu mới xứng, tiếc là cậu Tiêu thiếu không ở đây, nếu không chắc chắn ta đã tìm ngươi rồi, đáng tiếc, cô gái đẹp như vậy nói không chừng đi thì sẽ không gặp được nữa rồi!”
Mắt Diệc Thiên Thu lóe sáng.
“Hả? Ở đâu?”
Đối với địa vị hắn mà nói, mỹ nữ chắc chắn là thứ mà hắn theo đuổi!
Sau này sẽ có rất nhiều người địa vị cùng đẳng cấp cùng tụ họp ở một nơi nào đó, nếu hắn mang theo nửa kia vượt trội hơn hẳn những người khác, vậy chắc chắn sẽ rất nở mày nở mặt.
Tiếc là, những cô gái có cấp bậc đó mà hắn thích thì hắn lại không theo đuổi được.
“Ở bên kia!”
Tiêu Dịch chỉ tay một cái.
Ánh mắt Diệc Thiên Thu nhìn sang, sau đấy ánh mắt lóe sáng lên.
Đẹp! Đẹp quá! Khí chất này… đúng là kiểu mà hắn thích! Tuyệt vời!
Chờ chút!
Người kia sao lại quen thế?
Diệc Thiên Thu cau mày.
Có hơi quen, đó là… Liễu Khuynh Ngữ.
Phải, không sai. Có lẽ là Liễu Khuynh Ngữ! Tuy mang mạng che mặt, nhưng hắn gặp qua mấy lần, là nàng! Đã là Liễu Khuynh Ngữ, vậy chính là người mà hắn thích!
Bạn cần đăng nhập để bình luận