Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 653: Hậu cung cháy rồi

Đây là điểm mà tên cẩu tặc Diệp Thiên Dật này thích nhất ở Tinh Bảo Bảo!
Đơn giản là quá ngoan quá ngoan rồi, quá nghe lời rồi?
Nhưng nàng càng như vậy thì Diệp Thiên Dật càng không đành lòng.
"Ngươi đồ ngốc này, nâng cao cảnh giới của chính mình mới là cái chính nhất!"
"Dạ dạ, Tinh Tinh biết rồi." Tinh Bảo Bảo liên tục gật đầu.
"Được rồi, ngươi đến cảnh giới gì rồi?" Diệp Thiên Dật hỏi.
"Lĩnh Vực cảnh."
Diệp Thiên Dật; "..."
Đệt! Thế giới này đúng là không công bằng đối với hắn mà!
Từng người đều tăng cảnh giới lên thật nhanh mà, còn hắn thì sao? Sao hắn lại có chút bất động chứ?
Không công bằng? Đậu xanh rau má rau muống rau mồng tơi! Lời như vậy ngươi cũng không cảm thấy ngại khi nói ra khỏi miệng à?
"Ừm... Ta tiếp nhận truyền thừa rồi, cho nên tăng lên thật nhanh, nhưng anh Thiên Dật vẫn là lợi hại nhất."
Ở trong con mắt đơn thuần của Tinh Bảo Bảo, Diệp Thiên Dật chính là ông trời của nàng! Không có ai có thể lợi hại hơn Diệp Thiên Dật.
"Đó là đương nhiên."
Diệp Thiên Dật nhéo nhéo má phấn của nàng.
"Trở về đi, nếu về muộn thì mấy người của Linh Lung Các lại không vui, chắc là ông nội ngươi cũng không vui đâu."
"Sẽ không đâu... đúng rồi anh Thiên Dật, wechat."
Gương mặt của Tinh Bảo Bảo đỏ ửng, nói.
Hai người kết bạn, lại lưu thêm số điện thoại điện thoại, Tinh Bảo Bảo vẫy tay với Diệp Thiên Dật rồi chạy về nơi nghỉ ngơi của Linh Lung Các.
"Phù —— "
Diệp Thiên Dật duỗi người, sau đó nói: "Tiểu Phong Nhã ra đi."
Phong Nhã từ chỗ tối đi ra ngoài.
"Thứ cặn bã! Lưu manh, không biết xấu hổ!"
Phong Nhã vừa lẩm bẩm vừa đi tới.
"Hì hì, vậy ngươi chẳng phải là cũng thích tên cặn bã này sao?"
Diệp Thiên Dật nhéo má phấn của nàng một chút.
"Ngươi đợi đó, đợi đến đại hội thiên hạ, ta nhất định phải tẩn ngươi một trận!" Phong Nhã hừ một tiếng: "Đánh ngươi xả giận! Nhất định phải xả giận!"
"Vậy ta cho ngươi đánh bây giờ luôn nè!"
Phong Nhã lắc đầu: "Cái đó không giống nhau, ta phải đánh ngươi cho hả giận ở trước mặt tất cả mọi người!"
Diệp Thiên Dật: "..."
Oa!! Hậu cung cháy rồi nha!
"Được thôi, nhưng ngươi có bản lĩnh này sao?" Diệp Thiên Dật cười hỏi.
"Hừ! Đến lúc đó ngươi sẽ biết! Diệp Thiên Dật cũng chỉ nghịch thiên đến thế thôi!"
Phong Nhã nói xong kiêu ngạo bước đi.
Diệp Thiên Dật: "..."
Thôi rồi thôi rồi, nàng này muốn tẩn mình thì cứ cho nàng tẩn đi, đàn ông mà, phải nhường phụ nữ thôi.
Phong Nhã sợ mình ở lâu thêm một quãng thời gian nữa cùng Diệp Thiên Dật sẽ bị hắn cho này nọ kia, cho nên vội vàng chuồn đi mất.
"Anh Diệp, anh Diệp!"
Một người đi lại một đám tới, Diệp Thiên Dật có thể làm sao đây?
Phía sau, ba người gồm chị em Liễu Khuynh Ngữ, Liễu Thiển Thiển và cả Tử Yên Nhiên cùng đi tới.
"Anh Diệp, đã lâu không gặp."
Liễu Khuynh Ngữ hơi hơi cúi người với Diệp Thiên Dật, vẫn là ưu nhã hào phóng như vậy.
"Đã lâu không gặp, ta nhớ các ngươi chết mất, hôn cái nào." Diệp Thiên Dật vừa cười vừa xích lại, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ lên, mau chóng né tránh.
"Để ta để ta!"
Tử Yên Nhiên xích tới, Diệp Thiên Dật dừng lại.
"Quên đi quên đi, không hôn nữa không hôn nữa, ta thích cách của cô Liễu cơ, thích cách ta muốn hôn nàng lại tránh né ta."
"Vậy ngươi hôn ta nè, ta cũng có thể tránh một chút nha." Tử Yên Nhiên cười nói.
"Thôi thôi!"
Diệp Thiên Dật cười cười sau đó nhìn về phía Liễu Thiển Thiển.
"Ngươi cũng tới tỷ võ? Hay là đến xem trò vui?"
"Xem trò vui nha, cảnh giới của ta quá thấp, ngay cả tư cách tham gia đại hội thiên hạ còn không có đây." Liễu Thiển Thiển nhún vai một cái rất bất đắc dĩ.
"Vậy thì xem ta tỏa sáng đi!" Diệp Thiên Dật cười nói.
"Tuy rằng anh Diệp cũng rất lợi hại, thế nhưng lần này sợ rằng không ổn đâu nha."
Tử Yên Nhiên nói.
Diệp Thiên Dật gật đầu: "Ta biết, nhìn chung tình hình thế nào?"
"Ừm... Nữ hoàng bệ hạ có tìm hiểu một chút, số người tham gia đại hội thiên hạ lần này có chừng một ngàn người. Cảnh giới thấp nhất là Pháp Tắc cảnh ngũ giai, cảnh giới cao nhất là Thiên Tôn cảnh nhị giai, Thiên Tôn cảnh có không dưới mười người. Đương nhiên, đây vỏn vẹn chỉ là mặt ngoài, trên thực tế nhất định phải có càng nhiều hơn! Số người có cảnh giới cao hơn ngươi không dưới năm trăm người đâu."
"Trong dự liệu thôi!"
"Vậy sức mạnh Lĩnh Vực cảnh chưa đến ngũ giai của anh Diệp có thể đánh lại được Thiên Tôn cảnh không?"
Liễu Khuynh Ngữ hỏi.
"Không thể được."
Diệp Thiên Dật suy nghĩ một chút, nói.
"Thật sao?"
Diệp Thiên Dật gật đầu: "Đúng vậy, những người đó nói cũng không sai. Nguyên nhân của việc ta rất lợi hại quả thực không phải là do thực lực của mình. Đều là dựa vào đủ loại linh khí hoặc là vài đạo cụ đặc biệt nào đó. Không còn những thứ đó, ta giống như thật sự không lợi hại bao nhiêu."
"Dù thế nào, vài thứ kia cũng đều là của anh Diệp, vậy cũng giống như là một phần thực lực của ngươi. Triệu hoán sư lợi hại, bọn họ có thể triệu hồi ra đại quân rất lợi hại, tuy nhiên thực lực của cá nhân bọn họ cũng không hề mạnh mẽ, nhưng mà ngươi không thể nói bọn họ không mạnh được!"
Liễu Thiển Thiển nói.
"Ngươi trở nên thông minh rất nhiều rồi đó."
Diệp Thiên Dật nhìn Liễu Thiển Thiển cười nói.
"Đương nhiên... phì phì phì, ta vốn đã rất thông minh đấy nhé!"
Sau đó Liễu Khuynh Ngữ nói: "Hơn nữa anh Diệp, ngươi nhất thiết phải cẩn thận. Lần đại hội thiên hạ này, kẻ thù của ngươi lại không phải số ít, khó tránh khỏi bọn họ có thể sẽ có người phát rồ, thậm chí không tiếc bất cứ giá nào, bao gồm cả tính mạng của chính mình, cũng phải giết ngươi, còn kể cả một số người muốn giẫm đạp lên ngươi để nổi danh nữa!"
"Ta biết!" Diệp Thiên Dật gật đầu.
Những thứ này, sao Diệp Thiên Dật có thể không biết chứ?
Ngươi cứ ví dụ như Linh Kiếm phái, trên cơ bản Linh Kiếm phái này đã bị Diệp Thiên Dật phá hủy, thậm chí Linh Kiếm phái cũng đã bị xoá tên khỏi bát đại tông môn rồi. Người thừa kế của Linh Kiếm phái cũng bị Diệp Thiên Dật giết chết, ngươi nói bọn họ còn sợ cái gì nữa đây?
Ví dụ như Tam hoàng tử, Lục hoàng tử của Đế quốc Lôi Lăng trước đây, nếu như lòng dạ bọn họ ác độc một chút, để giết Diệp Thiên Dật thì có cái gì mà phải sợ chứ?
"Được rồi, đi nghỉ ngơi đi, sáng mai liền bắt đầu đại hội thiên hạ rồi!"
"Ừ ừ, anh Diệp nghỉ ngơi thật tốt nha. Ngày mai ta muốn xem ngươi và cả chị, cô Tử lẫn một vài người bạn chiến đấu!"
"À đúng rồi, các ngươi ở cùng một chỗ với Nữ hoàng bệ hạ đúng không?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
"Đương nhiên, chúng ta chính là người của Đế quốc Cửu Châu tới mà, tất nhiên là ở cùng một chỗ rồi."
"Đi đi đi, đã lâu không gặp Nữ hoàng bệ hạ rồi, phải đi vấn an các loại chút chứ nhỉ?!"
Sau đó bọn họ liền đi tới nơi mà Thường Hi các nàng ở!
Trong sân, Thường Hi, Tịch Thiên Vũ và Chu Tử Tuyết đang ngồi ở đó! Các nàng cũng là đại diện cho Đế quốc Cửu Châu!
Viện bên cạnh là dành cho Học viện Cửu Châu Thánh. Bọn họ đương nhiên cũng đại diện cho Đế quốc Cửu Châu, có điều càng nhiều hơn chính là đại diện cho Dọc viện Cửu Châu Thánh. Mà trước đây Diệp Thiên Dật đồng ý với viện trưởng Thanh Vân của Học viện Cửu Châu Thánh, hắn sẽ tham gia đại hội thiên hạ với tư cách đại diện cho Học viện Cửu Châu Thánh. Diệp Thiên Dật chắc chắn sẽ làm tròn lời hứa đó, này cũng không có gì.
Lúc này, mấy người Diệp Thiên Dật đi đến. Ánh mắt của Thường Hi các nàng nhìn sang!
"Bái kiến Nữ hoàng bệ hạ."
Ở trước mặt các nàng còn phải giả vờ một chút.
"Ừm... Không cần đa lễ, ngồi đi."
Thường Hi cũng hơi giả vờ một chút, ở trước mặt các nàng có thể làm sao bây giờ? Vậy lẽ nào muốn người trong thiên hạ biết, Thường Hi nàng, đường đường là Nữ hoàng bệ hạ lại bị cái tên Diệp Thiên Dật này chà đạp qua à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận