Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1934: Kế hoạch của Đế quốc Thần Phong

Suy nghĩ của Diệp Thiên Dật rất đơn giản, hắn ra tay hay không đơn thuần là do suy nghĩ của bản thân.
Hắn muốn ra tay, hoàn toàn là xem tâm trạng của mình.
Lúc trước vì muốn cuộn da dê nên Diệp Thiên Dật định ra tay, nhưng giờ thì, Diệp Thiên Dật yêu thích cô gái này!
Diệp Thiên Dật thật sự yêu thích!
Kiểu yêu thích này là độc nhất vô nhị!
Thường Hi, thần tiên tỷ tỷ bọn họ rất tốt, Diệp Thiên Dật đều thích cả, nhưng kiểu yêu thích của Diệp Thiên Dật đối với Thượng Quan Vũ trước nay chưa từng có.
Sự yêu thích đặc biệt!
Sức hút của nàng quá mạnh!
Diệp Thiên Dật cũng phải đầu hàng trước sự quyến rũ của nàng.
“Đi! Ăn mừng thôi!”
Thượng Quan Vũ hô.
“Ăn mừng thôi!! Tuyệt quá!”
...
Còn Đế quốc Thần Phong bên kia.
“Cái gì? Toàn quân bị tiêu hết gần hết?”
Người của hoàng thất Đế quốc Thần Phong nghe thấy tin tức này mà không dám tin.
“Sao có thể?”
Triệu Hựu Bình đứng lên.
“Mới bao lâu chứ? Tám tiếng trước các ngươi nói mọi chuyện vẫn ổn, vậy mà tám tiếng sau toàn quân bị quét sạch luôn ư? Dù chiến đấu trong hoàn cảnh bình thường cũng không thể như vậy! Không thể nhanh thế được! Có phải các ngươi hành động bừa bãi, nên rơi vào mai phục của quân địch không?”
Triệu Hựu Bình hét lên.
“Không... không phải!”
Binh sĩ đó quỳ xuống đất rồi nói: “Là... là độc?”
“Độc?”
Đế vương Thần Phong bước ra.
Binh sĩ đó ngẩng đầu nhìn, rồi nhanh chóng cúi đầu xuống, toàn thân run rẩy!
Rõ ràng hắn không làm gì sai, nhưng ở trước mặt Đế vương Thần Phong này, hắn lại hoảng sợ!
Người tâm tính bất thường như thế là đáng sợ nhất.
“Vâng... vâng! Đế quốc Lâm Phong thay đổi hướng gió, đối nó thành gió bắc, bọn chúng đốt độc trong không khí, độc tính theo chiều gió dạt tới doanh địa của chúng ta, sau đó...”
Két két két—
Đế vương Thần Phong nắm tay thật chặt!
Rất nhiều đại thần khác đưa mắt nhìn nhau.
Chuyện này cũng làm được sao?
“Nói láo! Thay đổi hướng gió à? Sao có thể!”
Đế vương Thần Phong vung tay, đầu tên binh sĩ kia rơi xuống đất.
“Trương Mãnh Tướng quân, kết nối với Trương Mãnh Tướng quân cho ta!”
Sau đó video video với Trương Mãnh Tướng quân của Đế quốc Thần Phong được kết nối!
“Tham kiến bệ hạ!”
Trương Mãnh Tướng quân đó quỳ gối hành lễ!
“Ngươi còn mặt mũi gặp ta à? Bàn cờ lớn như vậy của Đế quốc Thần Phong bị huỷ trong tay ngươi rồi!”
Đế vương Thần Phong phẫn nộ.
“Vâng! Thuộc hạ biết tội!”
“Ngươi biết tội? Ngươi gánh vác nổi à!”
Đế vương Thần Phong gào thét.
Hành động lần này không thể nói là trận cờ lớn bao nhiêu, vấn đề là cái giá Đế quốc Thần Phong đó phải trả quá lớn, nếu bọn họ thắng thì mọi chuyện đã khác!
Hoàn toàn không ngờ... lại như vậy!
Bọn họ có thể gửi binh qua đó, tuy nhiên, ngươi dám nói việc như thế không xảy nữa không?
Hơn nữa, trăm vạn người, đây là đại quân có số lượng vô cùng lớn!
“Thuộc hạ nguyện lấy công chuộc tội!”
Trương Mãnh quỳ xuống đất nói.
Hắn cũng rất uất ức.
Việc này, ngươi nói xem hắn có cách gì được?
Hắn đã cố gắng hết sức rồi, hắn còn làm gì được đây.
Ôi.
Tuy nhiên, hắn cũng thể ở trước mặt Đế vương vờ như chuyện này không phải vấn đề của hắn?
“Thiệt hại bao nhiêu?”
Đế vương Thần Phong hít một hơi thật sâu và hỏi.
“Tổn thất... tám mươi vạn.”
“Cái gì?”
Đế vương Thần Phong loạng choạng suýt chút nữa thì ngã xuống.
“Không phải nói là năm mươi vạn sao?”
“Tám... tám mươi vạn ạ.”
“Đồ ngu! Đúng là lũ đần độn!”
Đế vương Thần Phong hết lên vì tức giận, điên cuồng ném vỡ những bình hoa trong đại điện.
Những đại thần khác thì cúi đầu, ai nấy đều sợ muốn chết.
“Giờ phải làm thế nào? Ai nói cho ta biết, giờ nên làm gì không?”
Đế vương Thần Phong lướt nhìn đám đại thần.
Bọn họ ai cũng đều cúi đầu.
“Một lũ vô dụng! Bình thường các ngươi nhiều lời lắm mà, sao lúc này ai cũng như người câm hết hả, cái thứ ngu ngốc, cút hết cho ta!”
Sau đó, các đại thần lần lượt rời đi.
“Phù—”
Đế vương Thần Phong thở hổn hển.
Trong phòng chỉ còn lại một ông già và Triệu Hựu Bình.
“Phụ thân, người bình tĩnh lại đã.”
Triệu Hựu Bình hành lễ.
“Bệ hạ, chuyện này Trương Mãnh Tướng quân tuy có tội, nhưng không thể hoàn toàn trách hắn, Thượng Quan Vũ quả thật quá lợi hại, ngay cả cách này cũng nghĩ ra được, khiến người ta muốn phòng cũng khó, haizz.”
Ông già bên cạnh thở dài nói.
“Có cách nào không?”
“Cách bây giờ... hoặc là giết Thượng Quan Vũ, để Đế quốc Lâm Phong mất đi nữ tướng này, sức chiến đấu sẽ trực tiếp giảm đi một nửa! Cách thứ hai, chính là... tiến công mạnh!”
“Tiến công mạnh?”
Đế vương Thần Phong nghiến răng.
“Tấn công thế nào? Ai làm đây?”
Ông già nói: “Chúng ta chỉ có thể cho các thế lực và các đế quốc lớn khác chút lợi ích, mối quan hệ của những nước đó với chúng ta không đến mức căng thẳng, cho dù sau này bọn họ có ra tay, nhưng ít nhất bây giờ vẫn làm đồng minh được, thiên hạ không có kẻ địch mãi mãi mà chỉ có lợi ích vĩnh viễn, chỉ cần cho họ đủ lợi ích, họ sẽ hành động! Hơn nữa, quan trọng nhất là, chừng nào còn chưa trừ khử Thượng Quan Vũ thì nàng mãi là tâm bệnh của các đế quốc khác, vì thế, bất luận vì lợi ích lâu dài hay trước mắt, bọn họ đều sẽ đồng ý chống lại đối thủ đáng gờm này trong tương lai.”
Hắn cũng hiểu đạo lý này.
“Tuy nhiên... nếu lấy thứ này ra thì sức mạnh đất nước...”
“Bệ hạ, sức mạnh đất nước quả thật đã bị tổn hại, nhưng bây giờ thà liều mạng còn hơn chết từ từ, sau khi chiếm được Đế quốc Lâm Phong, với tài năng của bệ hạ, chỉ cần chút thời gian là có thể làm cho Đế quốc Thần Phong hùng mạnh trở lại, lúc đó bọn họ có muốn ra tay cũng không kịp!”
Đế vương Thần Phong gật đầu.
“Chỉ có thể như vậy thôi.”
Rồi hắn đột nhiên nhớ tới gì đó, nhìn Triệu Hựu Bình bên cạnh, hỏi: “Chuyện này ngươi làm thế nào?”
Triệu Hựu Bình nói: “Bẩm phụ vương, người đã tìm xong, giờ chắc hắn đang ở gần Thượng Quan Vũ rồi, thực ra chúng ta đợi tin tốt của hắn cũng được.”
“Không đợi được nữa, hi vọng người này có thể tạo ra kỳ tích, không mong hắn giết được Thượng Quan Vũ, chỉ cần hắn làm nàng bị thương cũng đủ rồi, nếu trên chiến trường thiếu vắng sức mạnh của Thượng Quan Vũ thì thật tuyệt!”
Vũ khí đó, ta nghĩ đến mà vẫn thấy lạnh cả sống lưng.
“Bây giờ, phái người đến các nước xung quanh liên minh, cùng nhau tiến đánh Đế quốc Lâm Phong, bất luận phải trả cái nào cũng được! Thoả thuận điều kiện, lại thêm đấu võ, chắc cần một tuần, hi vọng trong thời gian này người đó có thể mang tin tốt về cho chúng ta!”
“Vâng, phụ vương!”
Nhưng bọn họ không hay biết, Diệp Thiên Dật đã phản chiến rồi, chuyện này chính là do Diệp Thiên Dật làm.
Bọn họ còn tha thiết chờ đợi, kỳ vọng rằng Diệp Thiên Dật sẽ mang tin tốt về cho bọn họ.
...
Còn bên kia tiệc chúc mừng đang diễn ra, các tướng sĩ điên cuồng kính rượu Diệp Thiên Dật, dường như Diệp Thiên Dật đã trở thành sự tồn tại tương tự như phó Tướng quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận