Bà Cốt Khương Tô

Chương 101

Chương 101Chương 101
Hơn nữa quyến rũ đàn ông chính là niềm vui của chúng nó.
Trong dàn yêu quái, chúng là sự tồn tại khiến tất cả nữ yêu căm phẫn và hận thù.
Ở trong xã hội con người, cũng thường xuyên trở thành kẻ thù chung của tất cả phụ nữ.
Từ xa Khương Tô đã ngửi thấy cái mùi lằng lơ trên người con hồ ly tỉnh vừa mới kéo tay một người đàn ông vào cửa kia, chưa kể chiếc đuôi cáo dài còn đang thò ra ở dưới chiếc áo khoác dài của cô ta, đúng là giấu đầu lòi đuôi mà.
Sau khi vào nhà hàng, cô ta thản nhiên cởi áo khoác ra, để lộ chiếc váy đỏ bó sát bên trong, tôn lên thân hình hoàn hảo nóng bỏng của cô ta, cảnh xuân trắng mịn lộ ra ở trước ngực thu hút rất nhiều ánh mắt của đàn ông ở trong nhà hàng.
"Cô đang nhìn gì vậy?" Triệu Vân Xuyên thấy Khương Tô hào hứng lướt qua người mình nhìn về phía cửa lớn một lúc lâu, vừa hỏi vừa quay đầu nhìn lại, ánh mắt mới nhìn thấy người phụ nữ mặc áo đỏ kia thì người phụ nữ kia cũng lơ đãng nhìn anh ta, trùng hợp bốn mắt va vào nhau, ánh mắt của người phụ nữ kia sáng lên, lập tức mỉm cười với Triệu Vân Xuyên, ý cười quyến rũ động lòng người.
Nhưng Triệu Vân Xuyên lại không có phản ứng gì chỉ đảo mắt đi nơi khác.
Người phụ nữ kia có hơi giật mình, sau đó đối diện với ánh mắt của Khương Tô đang ngồi trước mặt Triệu Vân Xuyên.
Một cô bé khoảng chừng mười sáu mười bảy tuổi, cả người toàn hàng hiệu, hai mắt ngập ý cười nhìn chằm chằm cô ta.
Thoáng chốc hồ ly tinh thấy hơi ghen tị, đàn ông mà, dù có thích phụ nữ xinh đẹp quyến rũ thì khó cưỡng nhất vẫn là kiểu con gái mười sáu, mười bảy tuổi này, vừa tươi tắn, thơm ngon lại ngây thơ, chưa kể còn có khuôn mặt khiến ai cũng thích mê. Kiểu này cũng là kiểu phổ biến nhất trong tộc hồ ly tinh.
Nhưng cô ta vẫn cong môi mỉm cười với cô bé kia, bày ra sức hấp dẫn của bản thân.
"Cô không thích ăn salad?"
Câu hỏi của Triệu Vân Xuyên thành công kéo lại sự chú ý của Khương Tô. "Không thích." Khương Tô thành thật nói: "Tôi thích ăn thịt."
"Tôi nên đưa cô đi ăn thịt nướng mới đúng." Triệu Vân Xuyên nói: "Tôi biết một chỗ bán thịt nướng ngon lắm, lần sau có cơ hội tôi sẽ đưa cô đi ăn."
"Được." Khương Tô cười cả híp mắt.
Cảm nhận được cách đó không xa có ánh mắt đang nhìn về phía mình, nụ cười trên mặt Khương Tô càng ngọt ngào hơn.
Không biết tại sao, nhìn Khương Tô cười ngọt ngào như vậy, Triệu Vân Xuyên cảm thấy trong lòng không khỏi vui vẻ, nhịn không được hỏi: "Vui đến vậy ư?"
Khương Tô gật đầu.
Đương nhiên cô sẽ không nói với Triệu Vân Xuyên rằng bản thân đang chọc tức con hồ ly tỉnh ở cách đó không xa.
Bò bít-tết được đưa lên.
Dựa theo yêu cầu của Khương Tô, ba miếng bò bít-tết được đặt trên cùng một cái đĩa.
Khương Tô thành thục dùng dao cắt thành từng miếng lớn, sau đó dùng nữa gắp một miếng, lại gắp một miếng khác, xếp chồng lên nhau rồi cho vào miệng, nhét đầy cả miệng mới hài lòng nhướng mi.
Triệu Vân Xuyên tao nhã cắt bít tết, nhưng lại không thể rời mắt khỏi khuôn mặt Khương Tô.
Nếu đổi lại là người khác ăn như vậy, có lẽ anh ta đã cảm thấy đối phương có hơi thô lỗ, nhưng khi Khương Tô làm như vậy, anh ta lại không hề cảm thấy khó chịu hay tức giận, ngược lại còn cảm thấy có chút ngây thơ, đáng yêu.
"Có muốn gọi thêm vài phần thịt bò nữa không? Tôi có cảm giác cô ăn chưa no." Triệu Vân Xuyên thân thiết hỏi.
Miệng Khương Tô thì nhai thịt bò, đầu thì lắc.
Tuy cô vẫn chưa ăn no nhưng ăn nhiều thịt bò quá cũng sẽ ngán.
Lúc này ánh mắt Khương Tô liếc thấy hồ ly tinh đứng dậy.
Lắc mông lẳng lơ đi về phía này, hướng đến toilet, chiếc váy ôm trọn lấy cặp mông tròn trịa thu hút sự chú ý của rất nhiều đàn ông, dù đã đi xa nhưng vẫn có thể ngửi thấy mùi thơm do cô ta đi qua để lại.
Triệu Vân Xuyên hơi nhíu mày, anh ta không thích mùi nước hoa nhân tạo cho lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận