Bà Cốt Khương Tô

Chương 170

Chương 170Chương 170
Khương Tô ăn khuya xong.
Địch Cận Duật dọn dẹp bàn ghế.
Khương Tô quen không cần phải làm việc, cũng không nghĩ tới giúp cùng nhau dọn dẹp, trực tiếp về phòng cầm quần áo đi phòng tắm tắm rửa, tắm rửa xong, ngửi ngửi đã mấy ngày không gội đầu rồi, do dự đấu tranh rất lâu mới quyết định đi gội đầu, tóc cô vừa dài vừa dày, gội đầu thật sự tốn sức, eo đều uốn cong đau, cuối cùng quấn khăn khăn tắm, liền đi gõ cửa Địch Cận Duật.
Địch Cận Duật mở cửa, đứng ở trước cửa phòng ngủ kế, khó khăn không thể quấn tóc ở trên đỉnh đầu, nghiêng đầu nói: " Chú Địch, chú sấy tóc giúp tôi nhé, tôi đau bụng."
Tóc của Khương Tô rất dày, bình thường nhìn vô cùng đẹp, giống như tiểu tiên nữ, gội đầu rồi sấy tóc lên mới biết đẹp phát hờn.
Sấy rất lâu mới chỉ sấy khô được một nửa.
Nếu đổi lại là người không kiên nhẫn thì có khi đã sớm đập máy sấy tóc rồi.
Địch Cận Duật hiếm khi kiên nhẫn như vậy.
Anh ngồi trên ghế sofa, trên đùi để một cái gối ôm, Khương Tô nghiêng người đem gối ôm ở đầu gối lên ôm xem TV, Địch Cận Duật sấy tóc cho cô, đầu cũng không ngẩng lên, anh chỉ thỉnh thoảng nghe thấy Khương Tô cười, cơ thể đều rung lên, anh mới ngẩng đầu lên nhìn lên TV, có lẽ là do khoảng cách tuổi tác, anh không nhìn ra có cái gì buồn cười.
Tóc của Khương Tô rất đen, rất dày, nhưng mà cảm giác lại rất mềm mại, giống như bộ lông của động vật nhỏ, khiến người ta mềm lòng. Ngón tay từ bên trong xen kẽ mà qua, cũng không có nửa điểm cảm giác cản trở nào, anh cũng không thấy cô chăm sóc tóc của mình như nào, có lúc cô ngủ dậy với đầu tóc rối bời cô chải cũng không chải, nhưng mà chất lượng tóc tóc của cô lại tốt so với nhiều mái tóc dày công chăm sóc, mềm mại và sáng bóng không buộc thắt cũng không có chẻ ngọn nào, chất tóc tốt giống như là quảng cáo dầu gội đầu bên trong thêm hiệu ứng đặc biệt.
Mặt cô thật nhỏ, đại khái chỉ bằng hai phần ba lòng bàn tay lớn như vậy của anh, làn da trắng nõn như là trứng gà sau khi luộc chín rồi bóc vỏ, mắt to mũi nhỏ môi nhỏ, tinh xảo giống như là kiệt tác điêu khắc búp bê ra, lúc ngoan ngoãn, khiến người ta nhìn vào liền có cảm tình không thể tự kiểm chế nảy sinh ra vài phần thương yêu, tay anh nhẹ nhàng từ trong tóc ©ô dan ven mà aua: mái tác mềm mai aiếng nhị? châm rãi vẩv aua †rana †im anh.
Địch Cận Duật đột nhiên dừng tay, từ trong tóc Khương Tô rút ra, sau đó tắt máy sấy tóc, nói: " Được rồi, sấy khô rồi."
Khương Tô lại không động đậy, vẫn như cũ gối đầu lên đùi anh, vui vẻ xem TV.
Đôi lông mày và khóe mắt của cô đều là ý cười, không nháy mắt một cái khi xem chương trình giải trí trong TV, thỉnh thoảng cùng cười với khách mời đặc biệt bên trong.
Địch Cận Duật bỗng nhiên không nỡ quấy rầy, rút phích cắm máy sấy tóc, đem dây quấn lại rồi để sang một bên, sau đó ngẩng đầu xem TV.
Anh chuyển đến đây hơn hai năm rồi, số lần mở TV chỉ đếm trên đầu ngón tay, ngẫu nhiên mở TV, anh cũng không xem, cũng chỉ là mở ra để đó, nghe thấy tiếng.
Thời gian gần đây những ngôi sao trong chương trình giải trí ăn khách anh quả thực chỉ nhận ra một người dẫn chương trình nam mà rất lâu về trước anh có thấy qua trên TV, những khuôn mặt trẻ tuổi xinh đẹp đó, anh chỉ cảm thấy không quen.
Lần cuối cùng cùng với người khác ngồi yên tĩnh trên sofa xem TV, trong nhà ngoài giọng nói của anh ra còn có giọng nói của người khác, cách xa đến ký ức đều đã mơ hồ.
Trong chương trình một vị khách mời đặc biệt đã nói một câu khiến khán giả cười to, cũng khiến Khương Tô cười tủm tỉm, nhưng anh lại hoàn toàn không hiểu điểm cười của câu đó ở chỗ nào, nhưng khi nghe thấy tiếng cười của Khương Tô, giống như anh bị lây nhiễm, anh cũng cười theo.
" Anh ta nói chuyện rất buồn cười đúng không?" Khương Tô nghe thấy Địch Cận Duật cười sau đó liền lập tức vội vàng cầu công nhận: " Trong chương trình này anh ta nói chuyện buồn cười nhất."
Bạn cần đăng nhập để bình luận