Bà Cốt Khương Tô

Chương 364

Chương 364Chương 364
Vầng sáng đom đóm kia cứ từ từ đi xuyên qua bức tường, hiển nhiên đây không phải đom đóm bình thường, Khương Tô cũng đi xuyên qua bức tường, con quỷ thắt cổ theo sát phía sau, tất cả cùng biến mất sau bức tường.
"Cô gái chết tiệt này." Hắc Thuật mắng một câu, sau đó ôm Khương Tô trong lòng đi vào phòng.
Vầng sáng đom đóm bay không nhanh, chúng bay chầm chậm uốn lượn, Khương Tô và quỷ thắt cổ luôn đi theo chúng, cứ cắm cúi đi theo, chân họ không chạm đất nên cũng chẳng thấy mệt lắm, đi xuyên qua vô số căn nhà, đi mãi đi mãi, cuối cùng đến vùng ngoại ô.
Rồi dần dần, ở bốn phương tám hướng bắt đầu xuất hiện những vầng sáng giống như thế, quỷ thắt cổ vừa đi theo vầng sáng dẫn dắt mình, vừa nhìn ngó xung quanh, sau khi nhìn thấy những ma quỷ khác cũng đi theo các vầng sáng, có nam có nữ có già có trẻ, các linh hồn đi theo đom đóm dẫn đường dần tụ tập về đây, trên nét mặt họ có ngờ nghệch, có mơ hồ, còn có vài linh hồn dường như không tin mình đã chết.
Vầng sáng đom đóm đi trước dẫn đường bỗng nhiên bay thẳng về phía trước, ở phía trước đã hình hành hai luồng sáng song song nhau dài thẳng tắp, chúng bay sang đó, nối liền vào nhau, như hình thành một con đường, ở cuối hai luồng sáng song song nhau, có một con đò đang lặng lẽ chờ đợi.
Con đò này không phải là con đò thường gặp ở thời hiện đại, mà là một con đò gỗ cần phải có người lái đò khua mái chèo mà hiện nay rất hiếm gặp, người lái đò đứng ở đầu mui, đấu lạp đội trên đầu che khuất hơn nửa khuôn mặt người đó, chỉ có thể nhìn thấy đôi môi nhợt nhạt và cái cằm thon gầy của hắn ta, bộ áo choàng xám mặc trên người trông cũ kỹ, bên dưới trống rỗng không nhìn thấy thân hình dưới lớp áo choàng, chỉ cảm thấy người này rất gầy gò, trên đôi môi tái nhợt của hắn ta ngậm một điếu thuốc lá, thỉnh thoảng sẽ nhả ra một làn khói trắng qua khóe môi, làn khói từ từ bay lượn lờ lên trên không trung.
Sau khi Khương Tô lên đò đã liếc mắt nhìn hắn ta vài lần, dường như người đưa đò cảm nhận được ánh mắt của cô, khẽ nghiêng đầu lại, đôi mắt dưới đấu lạp nhìn thoáng qua cô, rồi bỗng khựng lại trong giây lát, sau đó quay đầu di.
Khương Tô cũng không quá tò mò, cô chỉ nhìn hắn ta vài lần rồi đảo mắt đi nơi khác, đám linh hồn ma quỷ phía sau vội vã lên đò. có thể nhìn thấy dưới đấu lạp kia che đậy khuôn mặt thế nào.
Đám linh hồn ma quỷ đầu tiên lên đò.
Rất nhanh chiếc đò đã chất đầy linh hồn, những con ma quỷ còn lại chỉ có thể chờ chuyến tiếp theo.
Người lái đò không nói lời nào, nhanh chóng khua sào đẩy đò rời bờ, sau đó cầm mái chèo lên bắt đầu chèo đò sang bờ sông bên kia.
Con sông này là con sông nổi tiếng nhất Thành Bắc, dòng nước cũng không siết, vô cùng phẳng lặng, nhưng nếu nhìn kỹ dưới đáy đò lại có thể nhìn thấy trong lúc con thyển di chuyển không hề làm thay đổi hướng chảy của dòng nước, dù vậy nó vẫn nhẹ nhàng đi sang bờ bên kia.
Cho dù là người hay quỷ đều có lòng yêu cái đẹp.
Trên con đò này ngoại trừ người lái đò ra, đám ma quỷ còn lại đều to gan nhìn thẳng hoặc len lén nhìn khuôn mặt Khương Tô.
Ma quỷ trên đò, tất cả đều mang khuôn mặt trắng bệch của người chết, còn hơi bốc mùi, nhưng Khương Tô lại trắng nõn hồng hào, đôi môi ửng đỏ, nhan sắc xinh đẹp tuyệt vời, nếu không phải cô đang ở cùng một con đò với chúng nó, chúng nó sẽ nghĩ cô là người còn sống.
Quỷ thắt cổ trừng mắt với đám ma quỷ kia, nó là quỷ thắt cổ, trạng thái lúc chết không được coi là đẹp mắt, đầu lưỡi thè dài ra không thể nào rụt vào được, lúc nói chuyện cũng nói ngọng, tròng mắt thì cứ như con ốc lồi ra ngoài, nó dùng bộ dạng này để trừng người khác, à không, trừng những con quỷ khác trông rất đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận