Bà Cốt Khương Tô

Chương 92

Chương 92Chương 92
Tiểu Bàn bị đau rút tay lại: "A... chỉ là một cái bánh bao thôi, tôi lo hai người ăn không hết nên mới muốn giúp hai người giảm nhẹ gánh nặng một chút."
Anh ta vừa nói vừa xoa mu bàn tay bị đánh, rồi đứng lên đi đến chỗ ông chủ gọi món.
Miệng Khương Tô ngậm đồ ăn, nhìn bóng lưng của Tiểu Bàn, đột nhiên nói: "Anh ta sắp chết."
Đôi đũa trong tay ông Tôn run lên: "Hả?"
Khương Tô lại mở miệng, hé miệng ngậm ống hút của ly sữa đậu nành, hút một ngụm sữa đậu nành nóng rồi nuốt xuống cùng với bánh bao nhai trong miệng, cảm giác thỏa mãn này làm hai hàng lông mày của cô giãn ra.
Ông Tôn làm gì còn hứng ăn sáng nữa: "Khương Tô, vừa rồi cô nói ai sắp chết?"
"Cái tên mập kia." Khương Tô cúi đầu ngậm ống hút, vừa uống sữa đậu nành vừa nói: "Ngày mốt sẽ bị chết đuối."
Ông Tôn nhìn bóng lưng của Tiểu Bàn, cả người lạnh lẽo: "Có cách nào không?" Tuy ông ấy rất không thích hành vi ăn không ngồi rồi của Tiểu Bàn nhưng ông ấy cũng coi như là nhìn Tiểu Bàn trưởng thành, ngoài việc này, bình thường Tiểu Bàn đối xử với hàng xóm láng giềng rất nhiệt tình, lấy việc giúp người khác làm niềm vui, hơn nữa vẫn còn trẻ như vậy, ông Tôn thực sự không muốn nhìn thấy anh ta chết.
Khương Tô uống một ngụm hết cả cốc sữa đậu nành, sau đó dùng đũa chọc một cái bánh bao súp rồi bỏ nó vào trong miệng, bình tĩnh nói: "Ngày mốt đừng để anh ta ra khỏi nhà."
"Hai người đang nói chuyện gì vậy?" Tiểu Bàn bưng một lồng bánh bao súp và một ly sữa đậu nành đi tới, cố lắm mới đặt được nó lên trên bàn, anh ta vừa ngồi xuống đã phát hiện ông Tôn nhìn anh ta bằng ánh mắt vô cùng kỳ lạ, làm anh ta có hơi khó hiểu, kỳ quái hỏi: "Ông Tôn, ông nhìn tôi như thế làm gì?"
Sau khi quan sát kỹ, ông Tôn mới phát hiện ấn đường của Tiểu Bàn thật sự có hơi đen, nhưng nếu không nhờ Khương Tô nhắc nhở, cho dù ông ấy có nhìn thấy thì cũng chỉ nghĩ sắp tới Tiểu Bàn sẽ gặp xui xẻo, chứ không hề nghĩ tới là tai nạn chết người.
Hơn nữa dù có biết là tai nạn chết người thì ông ấy cũng không thể nói ra. Nghề bói toán có rất nhiều điều cấm ky, đặc biệt là những chuyện tiết lộ thiên cơ.
Chỉ là loại chuyện tiết lộ thiên cơ này có lớn có nhỏ, gặp xui xẻo hay chuyện khó khăn là chuyện nhỏ, tai họa ập đến là chuyện lớn, còn tai nạn chết người phải tùy theo mệnh của thầy bói có cứng hay không cứng, nếu cứng thì có thể bị câm, bị điếc hoặc tàn phế, còn nếu mệnh không cứng thì phải một mạng đổi một mạng.
Vậy tại sao Khương Tô lại dám chắn tử kiếp cho người khác?
Bởi vì cô ấy không già không chết, đã ra khỏi ngũ hành từ lâu, trong sổ sinh tử cũng không có tên của cô, bên trong tam giới không thể tra được người này.
Thì cái gọi là số mệnh làm sao có thể trừng phạt được cô?
"Không có gì, cậu ăn đi." Ông Tôn không nói gì, quyết tâm ngày đó sẽ để mắt chú ý tới Tiểu Bàn.
"Đúng rồi, ông Tôn, ngày mốt ở trên sông Long Hà có một buổi biểu diễn, hai người có muốn đi xem không?" Tiểu Bàn nhét nửa cái bánh bao vào miệng, vừa nhai vừa nuốt nói
Ông Tôn sửng sốt, chẳng lẽ đó chính là ngày Tiểu Bàn bị chết đuối? Ông vô thức nhìn sang Khương Tô, người đã bắt đầu ăn tới lồng bánh bao hấp thứ ba, rồi quay lại trừng mắt nhìn Tiểu Bàn "Có gì thú vị chứ! Không đi, cậu cũng không được đi!"
Vẻ mặt Tiểu Bàn khó hiểu: "Ông không đi thì thôi, sao lại không cho tôi đi? Tôi nghe nói cả múa bóng nữa đó! Tôi còn chưa gặp người chuyển giới thật sự đâu, tôi đã hẹn bạn bè cùng đến đó xem rồi."
Ông Tôn nói: "Cậu thích đi thì đi đi, đi rồi rớt xuống sông chết đuối!"
Tiểu Bàn không hề tức giận, vẻ mặt đắc ý, nói: "Cho dù tôi có rớt xuống sông thì cũng không thể chết được, tôi là kiện tướng bơi lội đấy!"
Ông Tôn nhìn anh ta với vẻ mặt hết cứu, bị tức đến đau dạ dày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận