Bà Cốt Khương Tô

Chương 195

Chương 195Chương 195
Nhà họ Châu vốn có tiếng giàu có ở trấn Thương, công ty của họ cũng thuộc giới thượng lưu ở Thành Sơn này, họ thường xây cầu trải nhựa đường cho thị trấn nên rất được lòng người dân ở đây.
Gần đây có chuyện xảy ra với nhà họ Châu.
Châu Hưng, con trai út trong gia đình họ Châu, vừa tròn hai mươi tuổi, tuần trước đi bơi trên đập nước cùng bạn bè rồi vô tình bị chết đuối.
Còn trẻ tuổi, chưa có lập gia đình.
Theo phong tục của trấn Thương, cậu ta sẽ phải làm lễ âm hôn.
Huống chỉ nhà họ Châu còn có đại nghiệp, vì thế hệ tương lai nhất định phải làm "chuyện vui" này càng trở nên náo nhiệt hơn nữa.
Vì phong tục này vẫn luôn được lưu truyền trong Thành Sơn.
Thế là Thành Sơn tự nhiên sinh ra một nghề đặc biệt, chính là bà mối âm.
Mối âm chủ yếu chịu trách nhiệm tìm xác phụ nữ cho những cuộc âm hôn, đồng thời chủ trì tổ chức các nghi lễ âm hôn.
Số tiền mà mối âm nhận được từ việc tổ chức âm hôn cao hơn gấp mười lần so với mối lái bình thường.
Tư tưởng trọng nam khinh nữ ở Thành Sơn là vấn đề nghiêm trọng ở Trung Quốc từ thời cổ đại, dẫn đến sự mất cân bằng nghiêm trọng về tỷ lệ nam so với nữ.
Người sống rất dễ tìm.
Nhưng người chết thì lại khó tìm.
Những năm gần đây, không chỉ ở nông thôn, việc hỏa táng đã dần trở nên phổ biến hơn ở các thành phố, sau khi chết rồi, người ta sẽ được đưa đến lò hỏa thiêu rồi bị thiêu thành tro bụi, ngoài Thành Sơn ra thì phong tục âm hôn này không còn được thấy ở những nơi khác. Phong tục này, hoặc là tàn tích của nó đã bị loại bỏ từ lâu, về cơ bản đã biến mất ở ngoài Thành Sơn, cho nên muốn tìm được một thi thể nữ thích hợp quả thực không phải chuyện dễ dàng.
Do vậy xác phụ nữ chết trẻ đã trở thành "món hàng" ở Thành Sơn, không những giá cả được niêm yết rõ ràng mà nhu cầu thị trường còn rất mạnh, chỉ cần có tiền là có người dám lấy bất chấp rủi ro, từ đó tạo ra chuỗi lợi nhuận cho hành vi trộm xác.
Con trai út của nhà họ Châu qua đời từ khi còn trẻ, họ muốn tìm một thi thể nữ tử trạc tuổi cậu ta để tổ chức âm hôn.
Nhưng gần đây ở Thành Sơn không có cô gái nào chết trẻ vì bệnh tật hay tai nạn cả.
Hơn nữa, nhà họ Châu này có yêu cầu rất cao, họ yêu cầu thi thể không bị hư hại, ngoại hình còn phải ưa nhìn.
Nhưng đương nhiên, cái giá mà nhà họ Châu đưa ra cũng rất cao.
Chỉ cần có người phù hợp, lập tức có thể nhận "quà đính hôn" trị giá một triệu tệ từ "nhà chồng".
Mối âm cũng có thể kiếm được năm mươi vạn tệ nếu làm việc chăm chỉ.
Nhiều người dân địa phương có tư tưởng trọng nam khinh nữ, không coi con gái là con người chứ nào mong có được số tiền lớn thế này.
Nhìn thấy thi thể con trai út nhà họ Châu đã nằm trong tủ đông của nhà tang lễ gần bốn ngày.
Cuối cùng, một mối âm nổi tiếng ở địa phương đã nhận "vụ làm ăn" này của nhà họ Châu.
Người này hứa với nhà họ Châu rằng nội trong vòng ba ngày, con trai út của nhà họ sẽ được an táng.
Nhưng còn chưa qua ba ngày, sáng sớm nay, cuối cùng chuyện buồn chuyện vui cũng từ nhà họ Châu lan khắp trong trấn.
Đây cũng là tục lệ âm hôn ở Thành Sơn, tang lễ được tổ chức vào buổi sáng,"tiệc mừng" được tổ chức vào buổi tối.
Nhà họ Châu vốn giàu có nên tang lễ đương nhiên được cử hành rất hoành tráng.
Ba gánh hát tang được mời đến kéo đàn khóc mướn, trong sân, hơn một trăm bàn được bày sẵn cho đám tang.
Phòng tang lễ nằm ở sảnh sân nhà họ Châu, bên trong có hai chiếc quan tài.
Phía trước bàn thờ có hai bức ảnh.
Trong ảnh là một cậu bé trông khá giản dị, làn da ngăm đen và hơi mũm nĩm, đang mỉm cười vui vẻ trước ống kính.
Hình chụp cô gái là hình tự sướng, trông khoảng hai mươi tuổi, không trang điểm, buộc tóc đuôi ngựa, dung mạo không quá xinh đẹp, nhưng vẫn đáp ứng được yêu cầu của nhà họ Châu, rất thanh tú.
Một vị hòa thượng đang quỳ trước bàn thờ, gõ mõ tụng kinh, chẳng ai mấp máy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận