Bà Cốt Khương Tô

Chương 168

Chương 168Chương 168
"Bây giờ phòng ban liên hợp công an giao thông đã bắt đầu kiểm tra thân phận của người đàn ông này, tạm thời vẫn chưa có tiến triển mới." Chu Tiểu Ngư nói.
Trương Văn Liên là đến từ nông thôn, trong nhà không có tiền, bản thân cô ta là công nhân dây chuyền sản xuất, tiền lương một tháng hơn ba nghìn tệ, cũng không có nhiều tiền, hơn nữa dựa vào kết quả điều tra được, Trương Văn Liên tính cách hiền lành hướng nội, thật thà, chăm chỉ chịu khó, lấy giúp người làm niềm vui, ngày thường chưa từng nổi giận với người khác, cũng chưa đắc tội ai.
Một tuần rồi.
Nếu là ngoài ý tử vong, hẳn là nên sớm phát hiện ra thi thể.
Nhưng hiện tại Thành Bắc vẫn chưa phát hiện thi thể nữ vô danh nào.
Duy nhất người ta nghi ngờ là người bạn trai thần bí kia của cô ta, cô ta dường như chưa có đề cập qua với bất kỳ ai về bạn trai của cô ta, một số mạng xã hội của cô ta không có tiết lộ bất kỳ manh mối nào, mà từ sau khi Trương Văn Liên mất tích, người đàn ông này cũng chưa từng xuất hiện, dường như là cùng Trương Văn Liên mất tích rồi.
Địch Cận Duật về nhà đã gần mười một giờ đêm.
Phần lớn nhà ăn đều đã đóng cửa, chỉ còn cửa hàng làm bữa ăn khuya còn mở, Địch Cận Duật liền đóng gói đồ ăn khuya mang về.
Vốn cho rằng Khương Tô khẳng định vẫn chưa dậy, không ngờ tới lúc mở cửa, Khương Tô đứng ở cửa, mặc bộ đồ ngủ anh mua, cười dịu dàng ngửa đầu nhìn anh: " Chú Địch, chú về rồi."
Địch Cận Duật ngẩn người ra một chút: " Cô tỉnh rồi à?" lúc quay về trong lòng anh vẫn có chút e ngại, tối hôm qua anh không biết như nào đã chọc giận cô rồi, Khương Tô rõ ràng đang giận anh, không biết hôm nay cô đã hết giận hay chưa, ai biết vừa mở cửa, cô gái nhỏ đã cười dịu dàng, cùng với dáng vẻ lạnh như băng tối hôm qua quả thực như hai người khác nhau.
" Đúng vậy." Khương Tô nói rồi đi xách cái túi trong tay anh: "Chú đi làm vất vả rồi, để tôi."
Địch Cận Duật giơ tay lên cao, không để Khương Tô cầm, sự ân cần của cô khiến người ta cảm thấy có chút bất an: " Không cần, đi thôi, đi ăn thôi."
Đến phòng ăn.
Khi#nda Tâ nữoan nữoãn nồi lên ahế ăn. chờ Địch Cân Duât đem đồ ăn đều lấy hết ra.
Địch Cận Duật đã ăn cơm tối rồi, nhưng mà ăn không nhiều, bây giờ cũng có một chút đói, liền ngồi xuống cùng ăn với Khương Tô.
Khương Tô ăn cứ ăn liền bắt đầu thử thăm dò, cô bỗng nhiên ngẩng đầu giống như chợt nhớ ra: "Đúng rồi, chú Địch, chú vẫn còn nhớ có một lần chúng ta ở nhà hàng gặp qua một con hồ ly tỉnh không? Chính là lần đó tôi nói với cô ta về cái cục quản yêu kia."
Địch Cận Duật cũng ngẩng đầu nhìn cô: " Nhớ, làm sao?"
" Cô ta có lập hồ sơ với cục quản yêu các chú không?" Khương Tô hỏi.
Địch Cận Duật dừng lại một lát, sau đó mới thận trọng trả lời: " Gần đây quy định quản Trương trong cục rất nghiêm ngặt, phàm là yêu quái đi lại ở nhân gian, đều cần thông qua cục quản yêu lập hồ sơ sau đó lấy giấy chứng nhận, nếu không có giấy chứng nhận hợp pháp, một khi đã phát hiện sẽ trực tiếp bắt giữ."
Khương Tô đút một viên cá viên trong miệng, hai má phồng lên, âm thanh không rõ ràng nói: " Chú Địch, tôi tìm cô ta có một chút việc, nhưng bây giờ tôi tìm không thấy cô ta, chú có thể giúp tôi kiểm tra bây giờ hồ ly tỉnh sống ở nơi nào không?"
Địch Cận Duật thờ ơ trả lời: " Không thể."
Khương Tô suýt chút bị nghẹn cá viên, nhai mấy lần rồi nuốt xuống, sau đó hỏi: " Tại sao?" Chỉ là kiểm tra một địa chỉ thôi mà.
" Muốn kiểm tra, không phải là không thể." Địch Cận Duật dùng khăn giấy lau lau miệng: " Nhưng cô phải nói sự thật với tôi, tìm cô ta làm gì?"
Thái độ của anh mang theo mấy phần thờ ơ, nhưng khóe mắt chân mày lại mang theo tia sáng khuyết tán vừa sắc bén, tựa hồ đang nhắc nhở Khương Tô, muốn lừa dối quan không dễ.
Khương Tô chột dạ "à" một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận