Bà Cốt Khương Tô

Chương 335

Chương 335Chương 335
Anh ta đã trong một khoảng thời gian rất lâu đều cho rằng Khương Ly vô cùng yêu anh ta.
Yêu đến nỗi có thể tha thứ cho tất cả tổn thương anh ta đã gây ra cho cô.
Cô sẽ ôm lấy cổ anh ta ngọt ngào gọi anh ta là A Tần, sẽ nhớ tất cả những thứ anh ta thích và ghét, thích vùi vào lòng anh ở trong sân phơi nắng, dùng đầu cọ xát vào cằm của anh ta, sau cùng từ từ ngủ say ở trong lòng anh ta, sẽ làm nững với anh ta, kêu anh ta ở bên ngoài muốn món điểm tâm lúc trước cô thích ăn nhất về, nhưng hơn một nửa điểm tâm đều sẽ được cô đút vào trong miệng của anh ta.
Còn anh ta, bởi vì áy náy với cô nên đối với cô tốt gấp đôi, bất kể cô đề ra yêu cầu vô lý anh ta đều sẽ cố gắng hết sức để có thể làm vừa ý cô.
Anh ta không thể không thừa nhận anh ta đã yêu Khương Ly, thậm chí nói không rõ rốt cuộc yêu từ lúc nào, đợi khi anh ta ý thức được đã lún vào rát sâu rồi, anh ta bắt đầu sợ hãi có một ngày sẽ mất đi Khương Ly, mỗi đêm anh ta đều sẽ ôm Khương Tô ngủ, thậm chí muốn Khương Ly sinh một đứa con cho anh ta, ngoại trừ luyện đan, bất cứ lúc nào anh ta đều muốn ở cùng với cô cho dù chỉ là ngồi ở trong sân phơi nắng, anh ta cũng sẽ cảm thấy mãn nguyện vô cùng.
Nhưng anh ta càng yêu Khương Tô, dục vọng theo đuổi trường sinh càng mãnh liệt.
Anh ta biết Khương Tô sẽ không già, nhưng anh ta lại ngày càng già đi, anh ta bắt đầu sinh ra sợ hãi, sợ có một ngày thức dậy nhìn thấy bản thân trong gương đã già đi còn Khương Tô vẫn còn trẻ như vậy, có lẽ cô sẽ bỏ rơi anh ta, cuối cùng rời khỏi anh ta.
Anh ta không có cách nào chịu nỗi bản thân chia xa với cô.
Anh ta muốn cho dù là cái chết cũng không có cách nào chia rẽ cô và anh ta.
Nhưng cuối cùng, cái chết vẫn chia xa bọn họ.
Hơn nữa so với thời gian dự tính của anh ta còn nhanh hơn rất nhiều.
Khi Khương Ly đâm dao vào trong ngực của anh ta, trong chốc lát cũng đã đâm xuyên qua trái tim của anh ta, anh ta chỉ kịp nhìn cô một cái, chấn động không dám tin mà nhìn cô, còn trong mắt cô chỉ toàn là sự lạnh lùng, dao ngắn đâm vào rồi rút ra, có máu tuôn ra, anh ta nhìn cô, cô không hề chớp mắt, tàn khốc lại lạnh lùng, sau đó đầu cũng không quay lại mà đi, bóng lưng lạnh lùng tuyệt tình.
Đây chắc chắn là một cơn ác mộng.
Ngụy Tần từ trong giấc mơ tỉnh dậy, lồng ngực dường như còn lại chút cảm giác đau đớn.
Anh ta mở mắt ra, Khương Tô vẫn còn ở trong lòng anh ta.
Anh ta thở phào nhẹ nhõm, sau đó ra sức ôm chặt cô hơn, đôi mắt đen sau không nhìn thấy đáy.
Khương Tô tỉnh táo lại đã nhìn thấy người đàn ông khom lưng đứng ở trước mặt cô, cô cúi đầu vừa nhìn đã thấy người đàn ông rút mũi kim từ trong cánh tay của cô ra, không biết đã tiêm thứ gì vào trong đó, cái vòng tay màu bạc của cục quản yêu ở trên cổ tay cô cũng đã bị lấy di.
Khương Tô lạnh lùng ngước mắt nhìn anh ta.
Trước mắt là một gương mặt cũng không phải hoàn toàn xa lạ.
Cô đã từng nhìn thấy ảnh của anh ta.
Cục trưởng đương nhiệm của cục quản yêu... Nguy Tần.
"Tỉnh rồi?" Ngụy Tần tiện tay để kim tiêm vào thùng ra ở bên cạnh tủ đầu giường, sau đó ngồi xuống bên mép giường, nhìn Khương Tô.
Khương Tô im lặng nhìn anh ta.
Ngụy Tần cũng chăm chú nhìn cô: "Tôi gọi cô là Khương Ly, hay là gọi tên bây giờ của cô?"
"Anh là... Yến Tần?" Khương Tô nhìn anh ta hỏi.
Hôm qua trước khi cô rơi vào hôn mê, cô đã nghe thấy anh ta gọi cô là A Ly.
Cái tên đó, chỉ có một người từng kêu như vật.
Còn sau này, cô đã không còn cái tên Khương Ly này nữa,
Ngụy Tần nói: "Tôi thật bất ngờ, vậy mà cô còn nhớ tên của tôi."
Khương Tô mỉa mai khẽ động khoé môi: "Trí nhớ của tôi vẫn luôn rất tốt, ngay cả tên người làm của anh tôi còn nhớ nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận