Bà Cốt Khương Tô

Chương 141

Chương 141Chương 141
Nữ minh tỉnh mới vào nghề cũng khá vui vẻ hẹn hò một khoảng thời gian ngắn với Lê Thuật, dù sao Lê Thuật bất kể là khuôn mặt hay cơ thể đều là thuộc hàng đầu, lại thêm khi Lê Thuật hẹn hò không bao giờ che giấu, chỉ cần hẹn hò với anh ta thì không thiếu hotsearch, đối với diễn viên mới mà nói điều gì quan trọng nhất? Tỉ lệ lộ diện quan trọng nhất.
Còn ngôi sao nữ có kinh nghiệm cũng tham tươi mới, dù sao trong ngành luôn lan truyền những tin đồn tốt về Lê Thuật.
Nói chung, mấy năm nay Lê Thuật sống vô cùng tự do tự tại.
Những yêu quái khác đều là trốn tránh hận không thể khiêm tốn rồi lại khiêm tốn hơn nữa, thì Lê Thuật ngược lại, trực tiếp chạy dưới ánh mắt của người khác.
Lê Thuật tự có đạo lý riêng của bản thân.
Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.
Bây giờ anh ta là nhân vật công chúng, người dân khắp đất nước đều quen biết anh ta, nếu như anh ta bị mất tích vô cớ hay là xảy ra chút chuyện gì thì rất khó để giấu được, chỉ cần anh ta không phạm pháp thì cục quản lý yêu quái tuyệt đối không dám động vào anh ta.
Bởi vì Lê Thuật đã mở ra con đường để yêu quái tiến vào trong ngành giải trí, vì thế không ngừng có những yêu quái mới tướng mạo không tồi cũng vào ngành này, đương nhiên cũng có người tốt nhưng cũng có người không tốt, dù sao ngành này cũng không phải chỉ xem mặt, có thể nói Lê Thuật chính là hình mẫu của bọn họ.
Còn Khương Tô, nói ra cũng xem như là tổ tông của Lê Thuật, nhưng trong giới yêu quái, thứ gọi là vai vế này không đáng tin, nhưng Khương Tô thì không như vậy, Khương Tô là tiểu tổ tông từ đời ông nội của Lê Thuật truyền xuống còn phải hầu hạ cẩn thận.
Lê Thuật vắt khô khăn xử lý hết những vệt máu ở trên lớp da bụng của Khương Tô, dùng băng vải để băng bó vết thương lại cho cô.
Khương Tô lại kêu đói.
Lê Thuật lười ra ngoài, trực tiếp gọi điện thoại cho trợ lý, kêu cậu ta mua một phần bữa sáng mười người đến đây.
Khương Tô chèn ép Lê Thuật thì Lê Thuật chèn ép trợ lý.
Còn chưa đợi được bữa sáng thì Khương Tô đã ngủ trước rồi.
Trợ lý khi nghe Lê Thuật nói cần phần bữa sáng mười người thì thật sự vông, sau đó kịp thời khắc chế lại sự suy nghĩ dần lệch về hướng phạm tội, sau khi chăm chỉ mua bữa sáng xong thì trực tiếp đến chỗ ở của Lê Thuật.
Ấn chuông cửa.
Lê Thuật mở cửa ra sau đó về phòng gọi Khương Tô dậy ăn bữa sáng.
Trợ lý vừa để bữa sáng lên bàn vừa nhìn về phía cửa phòng, sau đó nhìn thấy một thiếu nữ mặc quần áo của Lê Thuật từ trong phòng đi ra, cậu ta kinh ngạc.
Hôm qua là cậu ta đưa Viên Lê Nhi qua sao đến buổi sáng lại đổi người rồi?
Lễ sao hôm qua thật sự Lê Thuật chơi lớn sao?
"Em gái của tôi, Khương Khương, khoảng thời gian này sẽ ở nhà của tôi." Lê Thuật đơn giản giới thiệu Khương Tô một chút.
Khương Tô sờ bụng ngáp đi qua, không phản bác lại cách nói của Lê Thuật khi xưng bản thân là em gái của anh ta.
Trong lòng trợ lý bán tín bán nghi.
Em gái?
Em gái ngủ chung một giường với anh trai?
Vừa nãy cậu ta tận mắt chứng kiến người con gái tên Khương Khương đó từ trong phòng Lê Thuật đi ra, trên người còn mặc quần áo của Lê Thuật, trông có vẻ còn chưa thành niên.
"Cái đó, Viên Lê Nhi đâu?" Trợ lý hỏi.
"Người quản lý của cô ta đã đón đi rồi." Lê Thuật không quan tâm nói.
Khương Tô bị nước canh ở trong bánh bao làm cho nóng nên nhả bánh ra lại.
Vẻ mặt của Lê Thuật chê bai, anh ta "ôi" một tiếng: "Ngươi có thể ăn chậm chút được không? Buồn nôn không, đợi nguội chút rồi hãng ăn."
Trợ lý lại tin Khương Khương này là em gái của Lê Thuật rồi.
Phía bên Khương Tô đang dùng bữa sáng.
Còn một bên khác.
Cảnh sát bận rộn đến tối mặt tối mày.
Sau khi Trình Nham đến hiện trường mới phát hiện thật sự vô cùng thảm hại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận