Bà Cốt Khương Tô

Chương 336

Chương 336Chương 336
Người phụ nữ đó tên là Huệ Nương, trông vẫn không tồi nhưng lòng lại vô cùng độc ác. Bởi vì đố ky, Huệ Nương trong lúc Ngụy Tần không có mặt thường xuyên ngược đãi cô, để lại trên người cô một số vết thương, lúc đó bởi vì năng lực tự phục hồi của cô tuy chịu ảnh hương nhưng vết kim đâm, vết cấu và vết dùng cây trúc đánh ở mức độ đó không cần đến một ngày sẽ tiêu tan vì vậy cô ta mới dám không kiêng nể gì cả, mà sau này những vết tích bị Ngụy Tần phát hiện thật ra đều là do bản thân Khương Tô nghĩ cách làm ra.
Những thức ăn đẹp đế Huệ Nương mang qua toàn bộ đều vào miệng của nàng ta, ăn không thì đổ bỏ cũng tuyệt đối không cho Khương Tô ăn một miếng, còn Khương Tô thì bị cô ta cho ăn những màn thầu lạnh ngắt, cháo bị hư thậm chí ngay cả những món này cũng sẽ không cho cô ăn no, chưa bao giờ Khương Tô ăn no, đói đến chóng mặt hoa mắt, bao tử giống như đang đốt, cô mập không dễ dàng nhưng ốm đi thì lại rất nhanh, thường xuyên khát không chịu được, người phụ nữ đó cũng sẽ không cho nước cô uống.
Cô còn nhớ có một ngày, có một đứa bé trai lên núi chặt củi vô ý xông vào trong, lúc đó cô đã khát đến không chịu được xin cậu bé cho cô chút nước uống, không dễ dàng gì mới giải khát nên vô cùng cảm kích với đứa bé trai đó. Đứa bé trai đó mặc quần áo rách rưới nhưng lại là một người lương thiện, sau này thường xuyên lén lút vào đưa nước cho cô uống, có một lần bị Huệ Nương bắt gặp, hất nước đi rồi kéo đứa bé trai đó ra sân, chửi mắng cậu bé một trận, khiến cho cậu bé không còn qua đây nữa.
Sau đó vừa trở về đã bắt đầu dày vò chửi mắng cô, mắng vô cùng khó nghe, nói cô là một con hồ ly tỉnh ngay cả đứa bé nhỏ như vậy cũng muốn dụ dỗ.
Cô càng yên lặng thì Huệ Nương càng tức đến chịu không nổi, Huệ Nương càng tức giận thì sẽ càng dày vò cô đến chết.
Huệ Nương biết cô không chết được càng không kiêng nể gì hết,
Còn đứa bé trai đó sau này không còn thấy xuất hiện nữa.
Ngày Yến Tần quay về, cô nghe thấy tiếng bước chân của anh ta, vì vậy cố ý dùng ngữ điệu kích động người phụ nữ đó, quả nhiên người phụ nữ đó chịu không nổi kích thích, bưng chén cháo cưỡng ép đút cô, cô giãy giụa khiến cho cháo văng tứ tung, từ mặt, trên người đều vô cùng nhếch nhác.
Yến Tần chính là vào nhà ngay lúc đó. Anh ta giận tím mặt.
Một chân đã đá nữ người làm đó ngã lăn ra đất.
Cô cái gì cũng không nói, thân thể nhếch nhác, nước mắt lưng tròng nhìn Yến Tần.
Khi đó cô vô cùng ốm, mắt cũng to đến đáng thương cho dù không có nước mắt cũng đã đủ đáng thương rồi.
Khi cô nhìn thấy trong mắt của Yến Tần thoáng qua áy náy và đau lòng thì cô đã biết, cô chắc chắn sẽ thắng.
Sau đó Yến Tần giúp cô thay quần áo xong, tiếp theo khi bế cô ở trong sân nhìn người làm đó bị đánh cho đến chết, mắt của cô nhìn không chớp, vừa mới bắt đầu người phụ nữ đó còn có thể nói chuyện, vẫn luôn cầu xin, cầu xin nể tình cô ta đã hầu hạ anh ta nhiều năm như vậy buông tha cho cô ta một lần, nhưng mặt của Yến Tần không có biểu cảm, vẫn không kêu ngừng cho đến khi người phụ nữ đó bị đánh đến thịt nát đã không nói chuyện được từ lâu, trên đất chảy rất nhiều máu, cô ta oán hận nhìn Khương Tô, cho đến khi đứt hơi thở cuối cùng.
Sắc mặt của Ngụy Tần hơi cứng lại, sau đó anh ta hỏi: "Vì vậy cô chưa bao giờ tha thứ cho tôi, đúng không?"
Khương Tô không trả lời anh ta, mà là hỏi anh ta: "Anh làm như thế nào vậy?"
Cô đã giết chết anh ta rồi.
Nếu muốn luân hồi cũng phải qua cầu Nại Hà, nếu qua cầu Nại Hà thì phải uống canh Mạnh Bà.
Đã uống canh Mạnh Bà rồi thì yêu hận kiếp trước thì sẽ tan thành mây khói.
Người đứng ở trước mặt cô không phải Yến Tần mà là một người khác, nhưng anh ta có ký ức của Yến Tần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận