Bà Cốt Khương Tô

Chương 178

Chương 178Chương 178
Khương Tô nhìn xấp tiền màu đỏ đó, không biết tại sao, từ trước đến nay không thiếu đàn ông cho cô tiền tiêu, nhưng Địch Cận Duật cho cô tiền, cô lại có một cảm giác đặc biệt cảm động không sao nói rõ.
Có lẽ do Địch Cận Duật luôn mang một loại cảm giác rất nghèo, nên cô mới thấy đặc biệt cảm động nhỉ?
Khương Tô mang vẻ mặt đầy chân thành nhìn Địch Cận Duật nói: "Chú Địch, chú đối xử với tôi thật tốt."
Địch Cận Duật nhìn cô một cái: "Xem như tôi đang thiếu nợ cô đi."
Khương Tô: "...
Địch Cận Duật chân trước vừa mới bước đi, Khương Tô chân sau đã lập tức vui vẻ chạy đi thay quần áo .
Sau đó cô lấy chiếc mũ của Địch Cận Duật trong tủ treo quần áo ra đội lên, xong xuôi cô chạy vào phòng ngủ của anh tìm hòm thuốc, lấy đi chiếc khẩu trang duy nhất.
Ra ngoài thật vui vẻ.
Ngược lại cô không muốn làm chuyện gì cả, chỉ là tiền giấu ở trong túi hơi nhột, không tiêu xài không thoải mái.
Các nhân viên trong cửa hàng xa xỉ phẩm khi nhìn thấy khách hàng bước vào, bọn họ trong nháy mắt sẽ theo thói quen nghề nghiệp quét mắt nhìn từ đầu đến chân khách hàng một lượt.
Mặc dù Khương Tô đang đội chiếc nón bóng chày màu đen, trên mặt còn đeo khẩu trang, nhìn giống như một sinh viên đại học nữ, nhưng đồ trên người cô đều đến từ những nhãn hiệu nổi tiếng, các nhân viên tỉnh mắt trong cửa hàng cũng nhận ra kiểu dáng, đẳng cấp của chiếc túi đắt tiền mà cô đang đeo, giá cả đại khái khoảng hai trăm nghìn.
Nhìn đôi tay đang lộ ra ngoài của Khương Tô, thon dài như cây hành, vừa trắng vừa non mềm, cô đi ngoài dạo phố mà còn đội mũ bóng chày, cộng thêm khẩu trang có thể che kín hoàn toàn khuôn mặt nhỏ nhắn, chỉ lộ ra ngoài đôi mắt xinh đẹp làm người khác cảm thấy vui hơn.
Nhân viên trong cửa hàng âm thầm suy đoán cô có phải là minh tinh nữ nào đó không, nhưng bọn họ lục lọi trí nhớ một vòng cũng không nhớ ra đôi mắt này là của vị mỉnh tỉnh nào, bọn họ đành phải tạm thời gác xuống ý tưởng này, bắt đầu nghiêm túc giới thiệu các sản phẩm mới trong cửa hàng cho Khương Tô.
"^“hiếc vấv nàv nếu là naười bình thi¿%*ng mặc eãẽế bỉ vàng da. Nhưngd chị có làn da trắng như vậy, màu hồng nhạt phơn phớt như này sẽ rất tôn da. Hơn nữa, thời tiết hiện tại cũng đang nóng dần lên, bây giờ còn lạnh thì có thể mặc thử nó với áo len dệt kim mỏng bên trong, đến khi trời nóng thì mặc riêng nó..."
Lúc này một đôi tình nhân bước vào trong cửa hàng.
Ánh mắt của nhân viên nhanh chóng lướt nhìn qua phía bên kia.
Nhìn một cái, ánh mặt bọn họ cũng sắc bén hơn hẳn.
Toàn thân người nam đều không phải quần áo hàng hiệu gì, cộng hết lại cũng không quá ba nghìn.
Nhìn quần áo của người nữ đi chung với hắn một cái là biết cô ta mua đồ trên Taobao, chỉ được cái vẻ ngoài đẹp đế, nhưng không mang lại bất kỳ cảm nhận nào khác.
Nhân viên trong cửa hàng ai nấy đều nhíu mày, nhưng không phải vì quần áo của hai người này không giống như người có thể tiêu tiền cho đồ ở phẩm cấp này.
Mà bởi vì người nam từng vào cửa hàng bọn họ.
Khoảng hơn nửa tháng trước, hắn dẫn theo một cô gái khác, cực kỳ thoải mái mua một chiếc váy hơn mười nghìn tệ ở chỗ bọn họ.
Lúc ấy các cô còn đùa giỡn với nhau không thể đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài.
Kết quả không tới hai ngày, người đàn ông cầm chiếc váy đi trả hàng lại.
Bây giờ hắn ta lại vào đây, mà cô bé hắn đang ôm eo kia, lại không phải là người lần trước.
Cô ta len lén nháy mắt với cá đồng nghiệp ở bên trong.
Đúng vào lúc này, người đàn ông ôm cô gái bước qua sau lưng Khương Tô.
Chóp mũi Khương Tô bất ngờ giật giật.
Khương Tô thoáng quay đầu nhìn một cái.
Ánh mắt cô rơi vào người đàn ông kia, người nào thường xuyên tiếp xúc với quỷ, trên người sẽ mang theo tử khí.
Người đàn ông kia vừa lướt qua cô, cô liền ngửi thấy tử khí trên người hắn ta, mang theo một mùi mục nát, nhưng bây giờ nhìn hắn, cô phát hiện trên người hắn không chỉ có tử khí, mà còn quấn theo vài tia oán khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận