Bà Cốt Khương Tô

Chương 140

Chương 140Chương 140
Bây giờ nghĩ lại, có lẽ là lúc vào trong đã bị người đàn ông lớn tuổi đó thi pháp phát hiện ra, nếu biết trước họ muốn đi, thì chàng trai đâm cô lẽ ra đã phục kích trước ở đó.
Còn đứa bé gái đã chết nằm ở đó đoán chừng là con gái của người đàn ông muốn đâm cô.
Bọn họ muốn đứa bé gái đó sống lại mới bày trận, dùng năm cái mạng để đổi lấy một mạng.
Trên thế gian này có người xem con cái của mình là bảo vật còn con của người là chỉ là cọng cỏ.
Lê Thuật lại nói: "Ôi, nếu như ngươi tỉnh lại trễ một chút thì đã trực tiếp bị đẩy vào trong nhà hoả táng bị thiêu cháy rồi, có còn sống được nữa không?"
Khương Tô nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ ngơi lười quan tâm đến anh ta.
Khi được Lê Thuật bế từ trong xe ra mắt của Khương Tô mở lên chút, sau đó lại yên ổn ngủ tiếp.
"Có mùi của phụ nữ." Khi Khương Tô được Lê Thuật đặt ở trên giường, mở mắt ra, mùi nước hoa của phụ nữ khiến cô sặc đến nỗi muốn hắt hơi, trong mắt toàn là sự chê bai: "Đổi căn phòng khác cho ta."
"Ta chỉ có một cái giường này." Lê Thuật kéo chăn đắp cho cô: "Ta không chê ngươi là không tồi rồi."
Anh ta nói xong gỡ vải băng bó ở nửa thân trên của Khương Tô.
Khương Tô đưa tay dùng sức đánh tay của anh ta ra: "Làm gì?"
Lê Thuật cây ngay không sợ chết đứng: "Ta xem vết thương của ngươi."
Khương Tô trực tiếp cuộn từ vải phía dưới lên, lộ ra phần bụng vô cùng thê thảm.
Lê Thuật cũng hít nhẹ một hơi: "Chậc... Ngươi có thù sâu oán nặng gì với người ta chứ? Bị đâm thành như vậy?"
Khương Tô nói: "Nếu không phải là bởi vì trông ta xinh đẹp một chút thì tối hôm qua máu của ta đã chảy khô luôn rồi."
Lê Thuật: "Chẳng trách mặt của cô trắng bệch như ma vậy."
Khương Tô thở dài: "Không có mười ngày nửa tháng thì không khỏi được. Thật sự lỗ chết rồi." cũng đủ để ngươi đau đớn rồi? Dù sao cũng đã sống lâu như vậy, có thể cẩn thận chút không?" Lê Thuật nói.
"Sao ngươi còn dài dòng hơn cả ông nội của ta vậy?" Khương Tô không chịu nổi.
Lê Thuật im miệng lại.
Bình thường anh ta cũng là một người lạnh lùng , chỉ là ở trước mặt Khương Tô, tính tình dài dòng đã bị bộc phát ra, rõ ràng Khương Tô còn lớn hơn anh ta mấy vế nhưng lại ai bảo Khương Tô lại không để người khác đỡ lo như thế chứ?
"Ta nên vứt ngươi ở bên ngoài để mặc ngươi cứ lạnh chết như vậy." Lê Thuật hung tợn nói.
"Ngươi thử xem." Khương Tô nói.
Lê Thuật cũng thật sự không dám.
Ngày hôm đó ba anh ta trước khi bị sét đánh chết đã dặn anh ta chăm sóc tốt Khương Tô một chút.
Nghe nói trước khi ông nội anh ta bị đạo sĩ bắt đi lột da hồ ly cũng đã giao phó ba của anh ta như vậy.
Nói chung là...
Ông cháu ba đời của nhà anh ta đều bị Khương Tô chèn ép đến nỗi đã trở thành thói quen.
Lê Thuật là một con hồ ly tỉnh.
Tu hành hơn sáu trăm năm cũng không có là gì, chỉ là dựa vào một lớp da tốt nên lăn lộn ở trong nhân gian vô cùng tốt.
Mấy năm trước vào ngành giải trí, một bộ phim đã để anh ta chen được chân vào trong hàng ngũ tiểu sinh đang nổi.
Thế nhưng anh ta lại trở thành một trường phái riêng, khi những tiểu sinh khác đều đang tỏ vẻ đáng thương, nỗ lực hay là hình tượng bạch liên hoa thì Lê Thuật lại bận rộn hẹn hò với ngôi sao nữ, quen một người chia tay một người, trên cơ bản không có ai quá ba tháng, vào ngành được mấy năm sắp hẹn hò hết nửa ngành giải trí, thế nhưng diễn xuất của Lê Thuật lại hoàn toàn tự nhiên, các đạo diễn lớn đều thích tìm anh ta đóng phim lại thêm anh ta EQ cao, cho dù cuộc sống riêng tư có rối loạn đi nữa thì anh ta vẫn ở trong ngành giải trí này như cá gặp nước, quan trọng hơn chính là người hâm mộ còn không ít hơn những ngôi sao nam với hình tượng bạn trai, thật sự không so nếu so thì tức chết người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận