Bà Cốt Khương Tô

Chương 94

Chương 94Chương 94
Đợi đến khi đối phương tăng giá tới năm trăm nghìn tệ thì cô mới ra vẻ miễn cưỡng tới nhà, giả vờ giả vịt đã diệt sạch mấy con ma kia, sau khi thu tiền xong cơn tức này của Khương Tô mới coi như là tiêu tan.
Mấy con quỷ kia được chơi vui vẻ còn nhận được chỗ tốt từ Khương Tô, nên vui vẻ nói lần sau còn có loại chuyện thế này thì Khương Tô cứ thoải mái sai chúng nó đi.
Khương Tô cầm tiền, đi đến trung tâm thương mại.
Ngay trong chiều hôm đó cô đã xài hết sạch năm trăm nghìn tệ.
Hôm nay là ngày làm việc, người đi dạo phố mua sắm cũng không nhiều, với loại trung tâm thương mại cao cấp như thế này, bình thường cũng không có nhiều người lắm, ngày làm việc này lại càng ít người hơn, nhân viên tư vấn nhàn rỗi đến mức ngáp lên ngáp xuống.
Khương Tô vừa đến, cả trung tâm thương mại sôi nổi hẳn lên.
Trước đây Khương Tô từng tới đây với ông Tôn một lần, nhóm người nhà giàu mới nổi này đã để lại ấn tượng sâu sắc trong đầu của tất cả nhân viên tư vấn, nghe nói chỉ riêng ngày hôm đó đã quẹt hết mấy trăm nghìn tệ thẻ tín dụng.
Nhân viên tư vấn lập tức kích động như được uống máu gà.
Khương Tô cũng không để bọn họ thất vọng, lúc tới hai tay trống trơn, lúc đi mang theo chiếc xe chất đầy quần áo, giày dép và túi xách, tất cả đều là kiểu dáng mới nhất của mùa này.
Lúc nhìn thấy Khương Tô bước xuống xe một cách quý phái với bộ đồ mới nhất trong quý này của Chanel, chân mang giày da, trên đầu là chiếc kính râm của Chanel, trên tay cầm một chiếc túi da cá sấu mới nhất thuộc thương hiệu LV, cổ thì quấn một mảnh lụa của nhà Hermès, cổ tay đeo một chiếc vòng kim cương Tiffany, ngay cả móng tay cũng được đính những viên kim cương tỉnh xảo lấp lánh, vẻ mặt của Triệu Vân Xuyên cứng ngắc trong giây lát.
Anh ta đã quen nhìn thấy dáng vẻ như quý phu nhân này trên người của bà Hai Triệu hơn là trên người của Khương Tô, một cô gái nhìn qua còn chưa tới mười tám tuổi.
Nhưng dường như Khương Tô không hề cảm thấy cách phối đồ này của mình có vấn đề, đúng hơn là, cô vô cùng hưởng thụ cảm giác mặc tiền lên trên người thế này.
Nhìn thấy Triệu Vân Xuyên, cô không hề ngạc nhiên một chút nào, thái độ của cô dành cho Triệu Vân Xuyên cứ như một thái cực khác với Triệu Vân Phong, cô ngọt ngào hỏi: "Anh tìm tôi có chuyện gì không?"
"Có." Vẻ mặt Triệu Vân Xuyên nghiêm túc.
Khương Tô mời Triệu Vân Xuyên vào nhà.
Bên ngoài nhìn qua chỉ là một ngôi nhà đơn sơ, nhưng bên trong lại xa hoa đến mức làm Triệu Vân Xuyên bất ngờ.
Anh ta chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra đồ trang trí trên bàn là tác phẩm của một nhà thiết kế trong nước mà anh ta rất thích, có giá hàng chục nghìn, hơn nữa ngoài cái này ra thì ở khắp nơi trong nhà chỗ nào cũng toát lên mùi tiền.
Thấy ông Tôn, anh ta lễ phép chào một tiếng, sau đó được mời ngồi xuống sô pha.
Khương Tô ném túi xách trong tay lên ghế, sau đó một thân quý phái ngồi xuống sô pha, nhìn Triệu Vân Xuyên, đôi môi đỏ mọng cong lên: "Bây giờ có thể nói là chuyện gì rồi."
Triệu Vân Xuyên nhíu mày, bắt đầu kể lại toàn bộ câu chuyện.
Chuyện này phải kể từ sự kiện sập cầu mấy ngày trước.
Kể từ lúc cầu Long Hà sụp đến bây giờ cũng đã gần một tuần.
Nhưng vẫn không vớt được thi thể lên.
Sau một tuần, không ai nghĩ rằng những người không được cứu kịp thời vẫn còn sống, cách đây vài ngày, một số tổ chức tìm kiếm cứu nạn tư nhân đã dần rút lui khỏi các hoạt động cứu hộ tiếp theo, chỉ có đội cứu hộ của chính phủ vẫn còn ở lại tiếp tục trục vớt.
Trong số những nạn nhân vẫn chưa được vớt lên có cả em trai của bạn Triệu Vân Xuyên.
Bạn của anh họ Đặng, em trai anh ta tên Đặng Thừa Vũ, mới tốt nghiệp đại học năm ngoái, hôm đó bị bạn gái kéo đi xem buổi biểu diễn trên sông Long Hà, vào ngày xảy ra chuyện không may, cả cậu ta và bạn gái đều ngã xuống sông nhưng bạn gái của cậu ta sau khi rơi xuống sông đã được cứu lên ngay và được đưa đến bệnh viện trong tình trạng não bị chấn động, còn cậu ta thì mãi vẫn không tìm được, đã một tuần trôi qua, ban đầu người nhà vốn còn ôm hy vọng nhưng hiện tại cũng đã từ bỏ hy vọng cậu ta còn sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận