Bà Cốt Khương Tô

Chương 303

Chương 303Chương 303
Vừa vào nhà liền trông thấy Khương Tô đang lười biếng ngồi trên sofa xem tv, nhìn thấy bọn họ tiến vào thì hờ hững liếc qua.
Vòng tay bạc lằng lặng nằm trên cổ tay trắng mềm mảnh khảnh của cô.
Người đàn ông trẻ cúi đầu nhìn máy dò trong tay.
Máy biểu hiện mọi thứ bình thường.
Người đàn ông trẻ tháo vòng tay ra khỏi cổ tay của Khương Tô, kết nối với máy vi tính kiểm tra lại, nhưng các hạng số liệu đều không thành vấn đề.
Khương Tô hỏi:
"Có phải thứ này bị hỏng rồi? Các người có thể đổi cái mới cho tôi."
Người phụ nữ trẻ liếc Khương Tô, trong ánh mắt mang theo coi thường.
"Đã tra các mặt rồi, không thành vấn đề." Người đàn ông trẻ đưa vòng tay cho người phụ nữ trẻ.
Người phụ nữ trẻ cầm vòng tay đeo vào cổ tay của Khương Tô, động tác không dịu dàng, ánh mắt càng là mang theo cảnh cáo:
"Đừng giở trò."
Khương Tô hơi nhướng mày, nửa cười nửa không:
"Đồ của các người chất lượng kém lại đi trách tôi sao?"
Người phụ nữ trẻ lạnh băng nhìn cô:
"Máy móc của chúng tôi chưa từng bị trục trặc."
Người đàn ông trẻ không nói chuyện, hơi ngạc nhiên nhìn người phụ nữ trẻ, không hiểu tại sao cô ta nói chuyện với Khương Tô hằn học như vậy, chẳng qua là kiểm tra mà thôi.
Bọn họ kiểm tra xong liền đi.
Khương Tô vuốt vòng tay bạc, sắc mặt tối sầm.
Khi linh thức kết nối, Khương Tô nhìn thấy ký ức tối hôm kia của Hắc Thuật.
Hắc Thuật phát sinh xung đột với tuyển thủ quyền anh chuyên nghiệp, chẳng qua là hai người vô tình đụng vào nhau, tuyển thủ quyền anh kia mang theo bạn gái, đại khái là cô ta nhìn Hắc Thuật lâu chút, gã vốn đã bưc bôi thế là mướn cơ hôi aâv hấn. Nhưng Hắc Thuật căn bản khinh thường dây dưa với tên này, chỉ khiển trách nhẹ rồi rời đi.
Nhưng rồi Hắc Thuật bị mai phục trong một con hẻm.
Hai bên là bờ tường cao hai mét, vị trí quán bar không ở trung tâm ồn ào, bốn phía không có theo dõi.
Khương Tô nhìn qua thị giác của Hắc Thuật thấy trọn vẹn buổi đánh lén.
Khương Tô cảm thụ được thứ mà Hắc Thuật cảm thụ.
Ngay lúc đó người kia là đột nhiên xuất hiện.
Tốc độ của hắn cực kỳ nhanh, vừa ra tay liền là sát chiêu.
Nguyên hình của Hắc Thuật là mèo, thân hình của mèo linh hoạt, sau khi cậu ta biến hóa vẫn giữ mức độ nhanh nhẹn của mèo. Bóng đen kia đột nhiên xuất hiện, một tia sáng lạnh sắc bén bay về phía cổ Hắc Thuật, cậu ta nhanh chóng dán tường vụt qua, vài giây ngắn ngủi đã đấu hơn mười chiêu. Bụng của Hắc Thuật bị rạch một đường máu, vết máu rơi trong ngõ hẻm là do lúc ấy lưu lại.
Đối phương cũng không dễ chịu gì, trên cánh tay bị Hắc Thuật cào mấy đường, hắn dịch chuyển vài cái rồi đột nhiên biến mất.
Hắc Thuật không ở trong hẻm kia bao lâu.
Kết quả tối hôm đó đột nhiên bị Cục Quản Yêu truy nã, Hắc Thuật không dám trở lại tìm Khương Tô, sợ liên lụy cô, không ngờ cuối cùng vẫn liên lụy đến cô.
Về người tấn công Hắc Thuật, Khương Tô rất khó không liên tưởng đến người thần bí đêm đó mang Mạn Lệ đi.
Trong quá trình đấu với Hắc Thuật, tốc độ của hai người đều quá nhanh, theo thị giác của cậu ta không thấy được bề ngoài của người đó.
Khương Tô hiện tại trên cơ bản đã xác định Hắc Thuật là vô tội.
Hiện trường để lại mẫu máu đúng là của Hắc Thuật, nhưng cậu ta không giết tuyển thủ quyền anh kia.
Tức là có người làm ra cái cục này.
Nhưng đây là bẫy nhằm vào Hắc Thuật hay là cô?
Tuy không có bằng chứng chắc chắn gì, nhưng Khương Tô mơ hồ cảm thấy mục tiêu là mình.
Hắc Thuật là yêu quái vượt qua thiên kiếp, dù hiện tại không bằng lúc mạnh nhất nhưng không phải loại chó mèo gì cũng có thể đấu với cậu ta. không đơn giản.
Người bí ẩn này có quan hệ gì với Mạn Lệ?
Khương Tô cảm giác khó khăn lắm mới giải quyết xong vấn đề ký ức của mình, vốn định trở về Thành Bắc sống bình yên, kết quả lại bị cuốn vào mớ bòng bong.
Khương Tô lại nổi lên tâm tư muốn rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận