Bà Cốt Khương Tô

Chương 131

Chương 131Chương 131
Lúc được Địch Cận Duật đánh thức, cô đã ngủ say đến mức cổ lệch sang một bên, cô đỡ cổ, xoay qua xoay lại vài lần, cổ của cô phát ra tiếng cộp cộp, sau đó cô mở cửa nhảy xuống xe, hít một hơi không khí trong lành rồi ngáp một cái, đi vào một khách sạn nhỏ với Địch Cận Duật.
Thành phố Y là một thành phố nhỏ không có tiếng tăm.
Trình độ phát triển kinh tế ở đây so với Thành Bắc có thể nói là một cái trên trời một cái dưới đất.
Nhìn qua khách sạn nhỏ này kinh doanh không được tốt lắm, không biết đã được sửa sang từ năm bao nhiêu, cái ghế sô pha ở đại sảnh dù đã bị tróc da cũng chưa thay, vẫn còn để ở đó, khiến người ta không có ý định nghỉ ngơi.
Bây giờ trời đã gần sáng.
Quầy lễ tân chỉ có một người phục vụ, một cô gái khoảng mười tám, mười chín tuổi, trang điểm không mấy tỉnh tế, lông mày hình như được vẽ bằng thước kẻ, màu sắc quá tối, theo kinh nghiệm của cô ta thì lúc này sẽ không có khách đến nên cô ta thoải mái nằm bò lên quầy lễ tân xem bộ phim thần tượng cổ trang mới nhất, hai tai đeo tai nghe nên cô ta không phát hiện ra có người đang đi vào, cho tới khi Địch Cận Duật gõ bàn vài cái thì cô ta mới ngẩng đầu lên.
Có lẽ chưa từng thấy vị khách nào vừa đẹp trai vừa cao như Địch Cận Duật nên vừa ngẩng đầu lên cô ta đã ngớ người.
Địch Cận Duật lịch sự nói: "Chào cô. Cho tôi hai phòng đơn."
Đây là tiếng phổ thông tiêu chuẩn nhất, xuôi tai nhất mà cô ta từng được nghe, hơn nữa giọng nói này còn trầm thấp và từ tính như vậy, đúng là giọng nói của nam thần trong truyền thuyết.
Chẳng thấy dáng vẻ thông minh thường ngày của cô ta đâu, cô ta đột nhiên đứng dậy, điện thoại của cô ta bị dây tai nghe kéo lộn ngược, tai nghe bị kéo mạnh ra khỏi tai khiến cô ta đau đến mức phải la lên.
Đang tức giận nửa chừng thì cô ta nhìn thấy Khương Tô.
Tuổi tác cũng tầm tầm cô ta, nhưng vẻ ngoài xinh đẹp của Khương Tô lại không cùng một kiểu với cô ta.
Mái tóc xoăn dài đen dày, khuôn mặt nhỏ chỉ bằng một bàn tay trắng như tuyết, đường nét khuôn mặt thanh tú, giống như sau khi đã tính toán cẩn thận một hồi mới cho ra được tỷ lệ gương mặt hoàn hảo như này.
Trắnna trẻ đen. cà ba đầu có đủ. Đây có phải là một nữ minh tỉnh mới ra mắt không?
Lễ tân vừa thao tác với máy tính vừa nghĩ.
Nếu hỏi cô ấy dùng son môi loại nào thì có mất lịch sự quá không?
Tuy trong đầu cô ta đang suy nghĩ miên man nhưng vẫn làm thủ tục phòng rất nhanh, sau đó cô ta đặt thẻ phòng lên quầy: "Chào anh, phòng của anh đã được chuẩn bị xong, nó nằm trên tầng bốn, vui lòng đi thang máy bên trái."
Địch Cận Duật nhận lấy thẻ phòng, nói cảm ơn rồi gọi Khương Tô đang hồn vía lên mây đi lên lầu.
Lễ tân lén lút nhìn bóng lưng của hai người bọn họ.
Sau đó kích động nhắn vào trong group bạn bè:
[Mới vừa rồi có một người đàn ông vô cùng đẹp trai dẫn theo một cô gái vô cùng xinh đẹp đến đây đặt phòng!]
[Đây là lần đầu tiên tôi thấy mấy người đẹp như vậy ở ngoài đời!]
[Người đàn ông cao khoảng một mét chín! Vừa ngẩng đầu tôi đã nhìn đến ngây người! Thật sự rất đẹp trai. Cô gái kia cũng vô cùng xinh đẹp! Tôi nghỉ ngờ không biết cô ấy có phải là nữ minh tinh mới ra mắt không, đẹp lắm đó! Cô ấy đẹp đến mức như từ trong tranh bước ra vậy đó! Còn rất lạnh lùng và cá tính!]
Mấy cú đêm ở trong group hào hứng hẳn lên.
[Sự chênh lệch chiều cao dễ thương nhất! Anh chàng đó cao quá, dáng người cũng rất hoàn hảo. Chỉ cần nhìn bóng lưng thôi cũng biết là một cặp trai xinh gái đẹp. ]
[Trọng điểm! Đặt một phòng hay hai phòng?]
[Đặt hai phòng, hai người này không thân thiết lắm, cảm giác không giống người yêu. ]
Lúc này, Địch Cận Duật và Khương Tô vẫn chưa biết hai người bọn họ trở thành đề tài thảo luận trong câu chuyện của người khác.
Tuy đặt hai phòng nhưng Địch Cận Duật lại chỉ mở một cửa phòng ra, sau đó Khương Tô và anh cùng nhau đi vào trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận