Bà Cốt Khương Tô

Chương 362

Chương 362Chương 362
Bây giờ Khương Tô đột nhiên nói như vậy, bọn chúng cũng không biết đến cùng Khương Tô muốn làm gì, cho nên cũng không ai dám tiến lên.
Khương Tô không kiên nhẫn, tiện tay chỉ một con quỷ thắt cổ ngày đầu tiên cô đi vào viện tử đã gặp được.
"Ngươi, ra đây."
Quỷ thắt cổ bị Khương Tô ngón tay chỉ trúng, hai chân lập tức muốn nhữn ra, nơm nớp lo sợ bước ra: "Tiểu, tiểu tiên cô..."
Khương Tô lười nói nhảm với nó.
Trực tiếp bắt nó tới, sau đó cắn ngón tay vẽ lên trán nó một lá bùa.
Quỷ thắt cổ cho là mình sắp tan thành tro bụi, ngao ngao kêu thảm một trận, dọa bầy quỷ cùng nhau lùi lại mấy bước.
"Ngậm miệng." Khương Tô lạnh lùng ngắt ngang nó.
Quỷ thắt cổ lập tức ngậm miệng, sau đó phát hiện mình còn êm đẹp không có biến mất.
"Ta muốn đi Địa Phủ, mượn ngươi dẫn đường. Ta niệm chú siêu độ cho ngươi, không lâu sau sẽ có quỷ sai đến dẫn ngươi xuống Địa Phủ, ngươi không cần nói bất cứ cái gì, cứ đi theo hắn là được rồi." Khương Tô nói.
Chỉ thấy bùa máu trên trán quỷ thắt cổ chợt lóe lên sau đó biến mất không thấy nữa.
Quỷ thắt cổ có chút sửng sốt: "Tiểu, tiểu tiên cô, cô, cô nói là thật sao? Thật sự sẽ có quỷ sai đến mang tôi xuống Địa Phủ đầu thai sao?"
Khương Tô không nhịn được gật đầu một cái.
Quỷ thắt cổ lập tức vui mừng quá mức, muốn hét lên lại không dám, che miệng lại hét ú ớ một trận.
Lúc này bầy quỷ vừa rồi sợ hãi rụt rè không dám tiến lên đều cuống quít hối hận.
Bỏ qua cơ hội này, sợ là sau này sẽ không có nữa.
Sao lại chọn trúng quỷ thắt cổ chứ?
Đám quỷ vừa rồi còn đồng tình bây giờ lập tức biến thành ghen ghét.
Tất cả đều ai oán nhìn quỷ thắt cổ.
Khương Tô lại nói với bầy quỷ: "Các ngươi, tất cả đều tới đây, dùng âm lực của các ngươi che chở cho chú ấy. Trước khi ta trở về, nếu như chú ấy bỉ bất kì tẩn thưởng đì các nawưØi đầu không cần làm auử nữa " Bầy quỷ vội vàng tụ họp lại, thảm thương vây thành một vòng xung quanh bàn gỗ dài.
Cảnh tượng nhìn có vẻ quỷ dị.
"Ngươi cùng ta xuống dưới." Khương Tô nói xong trực tiếp đi xuống lầu dưới.
Quỷ thắt cổ nói với bầy quỷ: "Các huynh đệ tỷ muội, thật sự xin lỗi, hôm nay ta..."
"Còn không mau đi." Giọng nói có chút mất kiên nhẫn của Khương Tô truyền đến.
Quỷ thắt cổ lập tức ngậm miệng, vẫy tay với bầy quỷ, sau đó vội vàng bay xuống dưới.
Khương Tô đi ra ngoài viện, nhìn thoáng qua trời, ngón tay bấm đốt mấy lần.
Sau đó đốt mấy lá bùa.
Để quỷ thắt cổ đứng ở trong sân, cô quay người đi trở về trong phòng, vẻ mặt bình tĩnh nói với ông Tôn và Hắc Thuật: "Tôi muốn xuống Địa Phủ một chuyến."
Ông Tôn còn chưa kịp phản ứng.
Hắc Thuật đã dựng lông mày lên, nổi giận nói: "Ngươi điên rồi!"
"Cô chê mình sống dai quá à?" Hắc Thuật đã mất sạch sự bình tĩnh ngày xưa, sắc mặt sa sầm xuống, nặng nề nói: "Cô không sợ thân phận đáng lý nên giấu nhẹm đi của cô bị Địa phủ phát hiện? Cô đã nghĩ đến hậu quả chưa? Lần này cô xuống Địa phủ rồi chưa chắc có thể trở ra."
"Ta sinh ra đã như vậy. Không nằm trong Tam giới, Lục đạo Ngũ hành, nếu Thiên đạo không quản được ta thì Địa phủ cũng không giữ được ta." Khương Tô hờ hững nói: "Ta chưa từng đến Địa phủ, ta không già không chết, thấy sau này cũng không có cơ hội, chỉ bằng nhân cơ hội này xuống đó tham quan một lần."
Lời nói nhẹ nhàng bâng quơ của Khương Tô khiến cho đám ma quỷ đang trốn góc tường nghe ngóng sùng bái không thôi.
Con quỷ thắt cổ đang ở trong sân cũng vểnh tai nghe lén Khương Tô nói chuyện trong nhà, lập tức không nhịn được mà nghĩ thầm tiên cô đúng là tiên cô, giọng điệu của cô cứ như Địa phủ là địa điểm du lịch nổi tiếng nào đó vậy.
Rồi không nhịn được mà cảm thấy thấp thỏm, nó đã chết hơn trăm năm rồi, trước kia là do nó treo cổ tự tử, chết một cách hèn nhát, sau khi nơi này, tốt xấu gì cũng coi như có chỗ cư trú, nhưng nó làm quỷ hoài cũng đã chán rồi, nếu được đầu thai làm người lại lần nữa thì đây chính là một chuyện cực kỳ may mắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận