Bà Cốt Khương Tô

Chương 390

Chương 390Chương 390
"Từ chức?" Bà Triệu hơi bất ngờ, sau đó nói tiếp: "Từ chức cũng tốt, công việc của cháu quá nguy hiểm, cũng quá bận rộn."
Địch Cận Duật chỉ mỉm cười không nói.
Trương Tiểu Kiều ở trên lầu vừa nghe thấy Triệu Uyển gọi tên Khương Tô đã bắt đầu nôn nóng chạy xuống, đúng lúc nghe thấy Khương Tô cười tủm tỉm trả lời bà Trịnh, tất cả trông mong của cậu ta đã rơi vào khoảng không, tâm trạng bỗng hụt hãng, thất vọng nhìn về phía Khương Tô.
Trịnh Dung Dung bước lên từ sau lưng cậu ta, nói: "Ai đó thất tình rồi."
Trương Tiểu Kiều thích Khương Tô, Trịnh Dung Dung là bạn cùng bàn của cậu ta biết rõ rành rành, Trương Tiểu Kiều có một cuốn sổ vẽ tranh, trước kia bên trong chỉ vẽ nhân vật hoạt hình, động vật, nhà cửa, bây giờ một nửa cuốn sổ bị cậu ta dùng để vẽ Khương Tô, cô ta chỉ vô tình phát hiện ra, thế mà lại bị Trương Tiểu Kiều thẹn quá hóa giận mắng cho một trận.
Trương Tiểu Kiều trừng mắt lườm cô ta một cái, sau đó nhìn về phía người đàn ông bên cạnh Khương Tô.
Trương Tiểu Kiều vẫn tự biết xấu hổ, cậu ta chỉ cao một mét bảy mươi lăm, trong những bạn cấp ba đã được xem là cao, cũng có khuôn mặt đẹp trai, được xem là hotboy trong lớp, bình thường cũng có rất nhiều bạn nữ lớp khác lén giởi thư tình cho cậu ta. Trước nay Trương Tiểu Kiều luôn rất tự tin, nhưng mà khi nhìn thấy người đàn ông bên cạnh Khương Tô bỗng thấy hơi tự ti, anh cao như vậy, đẹp trai như vậy, hơn nữa còn rất trưởng thành, hơi thở mạnh mẽ, hoàn toàn không phải người đồng vai phải lứa với cậu ta.
Khương Tô đứng bên cạnh anh giống như chim nhỏ nép vào người, nói thật thì họ rất xứng đôi.
"Đi thôi." Trịnh Dung Dung kéo tay áo của cậu ta.
Sau khi Trịnh Dung Dung xóa bùa tình duyên, ảnh hưởng của bùa tình duyên dần biến mất, nhưng mà bùa tình duyên vẫn còn để lại chút tác dụng, tuy vậy đều là tốt, ví dụ như bây giờ làn da của cô ta đã đẹp hơn trước rất nhiều, hơn nữa cô ta cũng bắt đầu để ý đến việc trang điểm, dần dần trở nên xinh đẹp, lời chia tay với bạn trai cũng là do cô ta nói ra, vì cô ta không thể xác định được bạn trai thích cô ta hay là bị bùa tình duyên ảnh hưởng.
Trương Tiểu Kiều đi theo Trịnh Dung Dung về phía này, tỉnh thần có vẻ hơi uể oải. khi thấy Khương Tô dẫn theo Địch Cận Duật đến đây làm bà ta rất vui, miễn cho Trương Tiểu Kiều ôm những ảo tưởng không thực tế.
Không phải bà ta cảm thấy Khương Tô không tốt, bà ta rất thích Khương Tô, nhưng bà ta là một người thông minh, vừa nhìn đã biết Khương Tô và Trương Tiểu Kiều là người của hai thế giới khác biệt, tuy rằng Khương Tô trông còn nhỏ tuổi nhưng suy nghĩ lại trưởng thành có chủ kiến, lúc bà ta và Khương Tô ở chung luôn không kìm được mà đặt Khương Tô ngang hàng với mình, thậm chí đôi khi còn khá tôn kính cô. Còn về Trương Tiểu Kiều, tuy rằng nhìn hai người gần như bằng tuổi, nhưng mà cậu ta vẫn là một đứa trẻ con.
Cho nên thật lòng Triệu Uyển mong Trương Tiểu Kiều sớm hết hy vọng, miễn cho sau này chìm đắm quá sâu hại người hại mình.
Bữa cơm này ăn rất yên tĩnh.
Khương Tô cũng vì nể mặt Triệu Uyển nên mới đến đây dùng cơm, lúc cô ăn cơm vô cùng tập trung, không hề nói nhiều lời.
Mọi người ngồi trên bàn ăn đều ôm những suy nghĩ khác nhau, cho nên cũng không nói quá nhiều.
Còn Địch Cận Duật càng tích chữ như vàng.
Bàn ăn dài, tay Khương Tô ngắn, có một nửa món ăn gắp không đến, mà Địch Cận Duật dáng cao tay dài, gần như chỉ cần Khương Tô lia mắt một cái Địch Cận Duật sẽ gắp đồ ăn vào chén cô, hai người phối hợp vô cùng ăn ý.
Bà Triệu cũng cảm thấy rất bất ngờ.
Không ngờ còn có thể thấy được bộ mặt dịu dàng săn sóc của Địch Cận Duật.
Rồi không khỏi thầm bội phục Khương Tô, mặc kệ là con trai nhà mình hay là Địch Cận Duật, cả hai đều coi cô như là báu vật vô giá nâng như trứng hứng như hoa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận