Bà Cốt Khương Tô

Chương 231

Chương 231Chương 231
Bà vừa nói vừa đi ra phòng Trịnh Dung Dung.
Thuận tay đóng cửa lại, vừa đi ra khỏi cửa, người bà không ổn, hai chân mềm nhữn suýt chút ngã xuống đất.
Nếu không phải là sợ kinh động đến " Trịnh Dung Dung" bà ấy chỉ sợ đêm đó liền chạy đến tìm Khương Tô.
Bất đắc dĩ, quả thật là một đêm không ngủ, gắng gượng chịu đựng đến hôm nay.
Bà Trịnh nói ra suy đoán của mình với Khương Tô: " Tiểu tiên cô, cô nói có phải là Trịnh Dung Dung đem bùa cô cho đeo lên người vứt đi rồi không, có cái gì tà ma trên người nó?"
Khương Tô nói: " Bà khẳng định Trịnh Dung Dung không có đeo bùa trên người?"
Cô trái lại hoài nghi bà Trịnh không chấp nhận Trịnh Dung Dung bỗng nhiên từ một cô gái ngoan biến thành tiểu thái muội như vậy " thay đổi kinh người" nhầm lẫn cho rằng có thứ gì chiếm thân.
Bà Trịnh ánh mắt chắc chắn: "Chắc chắn!, sáng nay tôi cố ý giúp nó lật cổ áo, trên cổ nó căn bản không thấy đeo bùa của tiểu tiên cô cho."
Khương tô nhíu mày, nheo mắt lại: "Vậy thật sự là cũng có khả năng."
Trịnh Dung Dung Trời sinh cơ thể thuần âm.
Không có vật chứa ma quỷ tốt nhất nào như thân xác này.
Nếu Trịnh Dung Dung đem bùa cô cho mang vứt đi, cô bị ma quỷ chiếm thân cũng là có khả năng.
Nhưng cô không muốn tự đi một chuyến: "Tôi có thể đi xem trước, nhưng mà tôi không thể tự phí công sức. Nếu Trịnh Dung Dung không có chuyện gì, bà cũng phải đưa cho tôi mười nghìn tệ lộ phí. Nếu thật sự có vấn đề, thì giá tiền khác."
"Không vấn đề gì." bà Trịnh ngay lập tức nói.
Lần này bà Trịnh đã sảng khoái hơn nhiều so với mấy lần trước, rõ ràng cũng là bị dọa rồi.
"Vậy bây giờ chúng ta đi đến trường Trịnh Dung Dung." Nhìn dáng vẻ bà Trịnh là một khắc cũng không thể chờ.
"Đừng vội." Khương Tô nói: "Mặc dù Trịnh Dung Dung đã làm mất bùa tôi cho rồi, nhưng bùa đó cô ấy đeo trên người lâu như vậy rồi, ít nhiều vẫn ©èn tác duno. nếu thât e1 cá thứ aì đó trên người Trình Duna Duna. vâv thứ đó cũng không đơn giản như vậy, để tránh rút dây động rừng, lúc đó làm tổn thương bản thể của Trịnh Dung Dung."
"Vậy khi nào đi?" bà Trịnh nói: " thứ bẩn thỉu đó thật sự muốn chiếm cơ thể Dung Dung, vậy sẽ không phải gây tổn hại gì đối với Dung Dung chứ."
"Này thật khó nói, phải xem đạo hạnh thứ này sâu bao nhiêu." Khương Tô nhàn nhạt nói: " Bà Trịnh bà trước tiên đừng vội, nếu như tôi nhận vụ làm làm ăn này, tôi tự nhiên sẽ cố gắng hết khả năng bảo vệ Trịnh Dung Dung bình an."
Mặc dù Khương Tô nhìn trẻ tuổi.
Nhưng mà phần phong thái bình tĩnh như thường này, lại ít người thường có được.
Bà Trịnh nhìn vẻ mặt trong lòng đã có dự tính trước đó của Khương Tô, trái tim đang trong dầu sôi lửa bỏng cũng yên tĩnh lại.
Bà Trịnh gắng gượng chịu đựng đến bốn giờ chiều.
Khương tô mới khởi hành đi cùng bà ấy.
Nhưng mà lại không đến trường Trịnh Dung Dung, mà là về nhà bà Trịnh.
" Tiểu tiên cô, cô có phải là quên mang theo vali rồi không?" bà Trịnh hỏi.
Lần trước lúc Khương Tô đến nhà cô bắt ma, xách theo một cái vali, bên trong đều là " Pháp bảo" của cô, nhưng hôm nay lại thấy cô đi hai tay không, bà Trịnh cho rằng cô quên, nhắc nhở cô một chút.
Khương Tô cười đi vào trong xe ngồi: " Bây giờ đi, là đi thăm do thực hư, đợi thăm dò thực hư nó xong, lại cùng nó đấu pháp, lát nữa bà đừng quá căng thẳng, cố gắng hết sức tự nhiên một chút, đừng cho nó nhìn ra sơ hở.
Bà Trịnh lia lịa gật đầu, đối với diễn xuất của bản thân vẫn rất có tự tin, ruốc cuộc tối hôm qua trong lòng bà ấy có một trận tim đập thình thịch, đều không có thất lễ, hôm nay có Khương Tô trấn giữ, bà ấy càng quyết tâm không ít.
Thấy qua năng lực của Khương Tô, bà Trịnh đối với Khương Tô vẫn là rất tin tưởng.
Trịnh Dung Dung tan học về nhà đã là sáu giờ rưỡi.
Khương Tô ngay khi thấy cô ấy, lập tức nhíu mày.
Cuối cùng cũng biết vì sao bà Trịnh nói Trịnh Dung Dung giống như lên trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận