Bà Cốt Khương Tô

Chương 365

Chương 365Chương 365
Đám quỷ bị nó trừng đều nhanh chóng đảo mắt đi không dám nhìn tiếp.
Có một bà cụ tò mò hỏi Khương Tô: "Cô bé à, cháu chết như thế nào?"
"Chết do sặc cơm." Khương Tô đáp cho có lệ.
"Một cô bé trẻ như cháu, sao có thể chết do sặc cơm được chứ." Bà cụ như đang nói với Khương Tô, nhưng cũng giống như đang lẩm bẩm một mình.
Đò chạy đến giữa sông, phía trước bỗng nhiên tràn ngập sương mù.
Người lái đò từ đầu đến giờ luôn im lặng bất ngờ cất giọng nặng nề, nói: "Phía trước sương mù sóng dữ, tất cả ngồi cho vững, nếu như bị xô đẩy ngã khỏi đò sẽ không ai cứu được các ngươi đâu."
Giọng nói của hắn ta trầm thấp, nếu cẩn thận nghe kỹ thì giọng nói này không quá già nua, có điều nó lại chẳng mang theo chút cảm xúc nào, cái cằm lộ ra dưới vành đấu lạp tuy tái nhợt nhưng làn da lại rắn chắc, không giống như một người lớn tuổi.
Đám quỷ nghe vậy, tất cả đều đồng loạt ôm chặt phần mạn đò, sợ bị sóng xô ngã.
Quả nhiên, sau khi con đò từ từ vào trong sương mù, tựa như vượt qua đường ranh giới, dòng nước lập tức trở nên chảy siết hơn, thân đò bắt đầu xóc nảy, con quỷ thắt cổ ôm chặt lấy thân đò gần đó, bị lắc lư chao đảo, nếu như nó vẫn còn tim gan phèo phổi có khi tất cả đều bị xóc nảy đến trào hết ra ngoài quá.
Nó không kìm được mà quay đầu nhìn về phía Khương Tô, Khương Tô đang ngồi ở phía bên kia như bức tượng Phật, tất cả những con quỷ khác đều ôm chặt lấy phần thân đò, sợ bị chao đảo rồi ngã xuống sông, còn Khương Tô lại hoàn toàn trái ngược, cô ngồi đó, dù con đò có chòng chành chao đảo cô vẫn chẳng mảy may di chuyển, cứ như cái mông dính chặt vào đò.
Còn Khương Tô lại nghĩ con đò này nhìn cứ chòng chành chao đảo nhưng lại không hề bị lệch hướng, giống như có thứ gì đó nắm chặt phần đáy đò lắc qua lắc lại, cô vừa nghĩ vậy thì lập tức liếc mắt nhìn xuống nước.
"Á áát
Phía đuôi đò bỗng vang lên một tiếng thét chói tai.
Đám quỷ nghe tiếng quay đầu nhìn lại. giờ lại còn trắng hơn vì sợ hãi: "Tay, dưới nước có rất nhiều bàn tay!"
Nghe vậy, đám quỷ đều cúi đầu nhìn xuống nước.
Tiếng hét chói tai lập tức vang lên hết đợt này đến đợt khác!
Hiển nhiên là cho dù người đã biến thành ma quỷ rồi thì lá gan vẫn bé tẹo tèo teo.
Còn người lái đò vẫn tập trung khua mái chèo của hắn, chẳng hề quan tâm, vờ như mắt điếc tai ngơ trước tiếng hét chói tai của đám quỷ.
Con quỷ thắt cổ nhát gan, sợ tới mức hai mắt nhắm nghiền còn tay ôm chặt lấy thân đò kêu gào thảm thiết
Khương Tô nhìn xuống dưới nước, cho dù bản thân cô có kiến thức rộng rãi nhưng thấy cảnh này thì cũng không khỏi giật thót.
Chỉ thấy dưới mặt nước có vô số bàn tay trắng bệch vươn lên, thò ra khỏi mặt nước như muốn bắt lấy cái gì đó, nó không ngừng nắm rồi thả ra giữa không trung, đây là nguyên nhân tại sao con đò này lại xóc nảy như vậy, là vì khắp xung quanh con đò đâu đâu cũng là những bàn tay trắng bệch không ngừng lắc lư chiếc đò, giống như là muốn kéo hết đám quỷ trên đò này xuống làm bạn với chúng.
Đám quỷ thấy thế thì tay càng nắm chặt lấy thân đò hơn, sắc mặt căng thẳng sợ hãi, lo lắng nhỡ đâu bất cẩn sẽ bị ngã xuống đò, thỉnh thoảng hét lên chói tai.
Tuy con quỷ thắt cổ không la hét nhưng hai chân vẫn nhữn ra, còn run lẩy bẩy như cầy sấy, nó quay đầu nhìn tiên cô, cô dùng khuỷu tay chống mép đò, mặt gác lên bàn tay, hứng thú nhìn những bàn tay tái nhợt trên mặt sông, chiếc đò lắc lư loạng choạng, tuy cô cũng lắc lư nhưng vẫn tư thế ngồi vẫn vững vàng như bàn thạch.
Quỷ thắt cổ bội phục Khương Tô muốn chết, nó không biết trên đời này có thứ gì có thể khiến cô sợ hãi hay không nữa.
Trên chiếc đò này, ngoại trừ Khương Tô ra, có lẽ cũng chỉ còn mỗi người lái đò đứng ở đầu đò là giữ được bình tĩnh, hắn ta chèo đò, những nơi mà mái chèo khua tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận