Bà Cốt Khương Tô

Chương 292

Chương 292Chương 292
Dù là hiện tại, Khương Tô cũng không dám bảo chứng Hắc Thuật sẽ không giết người.
Khương Tô không thể bảo đảm bản thân nếu trong cơn nóng giận có thể nhẫn nhịn không giết người.
Ví dụ lúc ở Thành Sơn, nếu không phải Địch Cận Duật ngăn trở, cô sẽ không chút do dự giết chết Lý Tú Chỉ.
Nguyên nhân loài người sợ hãi bọn họ đại khái là vì vậy.
Đối với loài người thì bọn họ quá mạnh, bọn họ không bị pháp luật và đạo đức trói buộc, bọn họ có thể không chút gánh nặng tâm lý cướp đi sinh mệnh của một người.
Ở trước mặt yêu quái không hề có mỗi người đều bình đẳng, chỉ có mạnh ăn thịt yếu.
Cuối cùng Ninh Hiểu và Địch Cận Duật dẫn Khương Tô đi bộ môn khác.
Bọn họ cho Khương Tô xem một video giám sát đêm qua Hắc Thuật phát sinh xung đột với người bị hại trước cửa quán bar.
Sau đó người bị hại chết trong một ngõ nhỏ, trên người có dấu vết bị mèo cào, ở hiện trường phát hiện vết máu của Hắc Thuật.
Trải qua so sánh mẫu máu trong hồ sơ của Cục Quản Yêu đã xác nhận là máu của Hắc Thuật.
Khương Tô nêu ra thắc mắc của mình:
"Nếu Hắc Thuật muốn giết chết một người bình thường, tuyệt đối không thể nào bị thương."
"Người bị hại là một tuyển thủ boxing chuyên nghiệp, rất nổi tiếng trong giới." Người đàn ông cho Khương Tô xem chứng cứ trả lời.
Khương Tô lạnh lùng nhìn anh ta:
"Nếu người này lợi hại hơn đội trưởng Địch của các người thì tôi mới tin hắn có thể khiến Hắc Thuật bị thương, còn để lại vết máu tại hiện trường."
Địch Cận Duật bị điểm danh nói:
"Cô ấy nói đúng, tôi từng gặp yêu quái kia, nếu tôi đụng độ trực diện với cậu ta cũng không hoàn toàn nắm chắc có thể thắng được."
Khương Tô khiêu khích nhìn người đàn ông kia. Người đàn ông không ngờ rằng Địch Cận Duật cư nhiên sẽ giúp Khương Tô nói chuyện, bị nghẹn họng.
"Cho nên đây là nguyên nhân hiện tại chúng tôi chỉ truy nã hắn chứ không phải trực tiếp hạ lệnh truy sát." Một người phụ nữ trẻ tuổi đi vào.
Khương Tô lạnh lùng nhìn qua.
Đó là một người phụ nữ mặt mũi rất bình thường, bình thường đến mức dù đối diện nhau lúc đi đường cũng sẽ không để lại ấn tượng trong đầu. Cô ta mặt không cảm xúc nhìn Khương Tô, lời vừa rồi là do cô ta nói.
Khương Tô lạnh lùng cười nói:
"Tôi không biết trong Cục Quản Yêu có yêu quái làm việc cho các người luôn đấy, mấy người không sợ có gián điệp lẫn vào à?"
Người phụ nữ kia là một yêu quái, hơn nữa cực kỳ giỏi về ngụy trang, Khương Tô cũng chỉ nhìn ra cô ta là yêu quái chứ không thể nhìn thấu nguyên hình yêu quái của cô ta.
Người phụ nữ con ngươi co rút, không ngờ mới gặp mặt Khương Tô đã nhìn ra thân phận thực của cô ta.
Ninh Hiểu cũng khiếp sợ nhìn về hướng Khương Tô: "Khương Tô, cô giỏi thật đấy, máy giám sát lắp ở cổng của chúng tôi cũng không phát hiện ra thân phận thật của Mạn Lệ, vậy mà cô nhìn một cái đã nhìn thấu được?"
Mạn Lệ khoanh tay trước ngực, lạnh lùng nhìn Khương Tô: "Tôi cũng rất ngoài ý muốn, đường đường một đại yêu quái vậy mà ký khế ước chủ tớ với một loài người."
"Chờ đã hai người đừng lộ mùi thuốc súng nồng như thế được không?" Ninh Hiểu vội vàng nói chen vào đánh gãy hai người: "Chúng ta tiếp tục nói về vụ án đi."
Yêu quái tên Mạn Lệ vẫn khoanh tay trước ngực, nói với Khương Tô:
"Cô là người đảm bảo của yêu quái kia, trước khi xác định yêu quái kia vô tội thì cô nhất định phải hoạt động trong phạm vi theo dõi của Cục Quản Yêu."
Khương Tô nhếch khóe miệng:
"E rằng Cục Quản Yêu mấy người không quản được tôi."
"Vốn chúng tôi cũng không quản được cô, nhưng ai kêu cô ký vào phần văn kiện này?" Mạn Lệ rút một tờ A4 trong hồ sơ cầm trên tay ra đặt ở trước mặt Khương Tô: "Nhìn kỹ đi, điều thứ mười một, làm người đảm bảo phải có trách nhiệm giám thị, nếu như giám thị bất lực, yêu quái dưới danh nghĩa đảm bảo phạm tội, Cục Quản Yêu có quyền tiến hành theo dõi với Khương Tô nhìn về hướng Ninh Hiểu. Ninh Hiểu giơ tay tỏ vẻ vô tội: "Tôi muốn giải thích, tại cô lười nghe vội ký tên."
Bạn cần đăng nhập để bình luận