Bà Cốt Khương Tô

Chương 404: Toàn Văn Hoàn

Thành Ngọc không có xu hướng yêu đồng tính, đương nhiên xin khước từ, nhưng con hồ ly đực kia cứ ăn vạ ở nhà anh ta mãi không chịu đi.
Thẩm Viện nghe chuyện này lập tức nhiệt liệt đề cử Khương Hoan.
Lúc này anh ta mới biết được Khương Hoan chính là tiên cô danh tiếng vang dội ở Thành Tây mấy ngày nay.
Nghe nói cực kỳ linh nghiệm, bắt quỷ trừ yêu chỉ là chuyện cỏn con với cô.
Anh ta hết cách rồi, chỉ đành cử người đi mời cô đến một chuyến.
Thế mà vừa mở miệng cô đã đòi bảy thỏi vàng.
Nói là ban đầu định đòi mười thỏi, nhưng thấy anh ta là bạn của Thẩm Viện, cho nên giảm giá cho anh ta.
Anh ta không phải là người thiếu tiền, hơn nữa hành vi của con hồ ly tỉnh đực kia càng ngày càng dâm đãng, cứ tối đến là cởi hết đồ nằm trong chăn của anh ta, làm anh ta sợ hãi không thôi.
Chỉ đành phải mời cô đến.
Lúc này Khương Hoan không trang điểm như lần trước nữa, mà cô mặc bộ đồ thịnh hành nhất gần đây, là một bộ đầm kiểu phương Tây cách tân, lúc này anh ta mới thấy khuôn mặt thật của cô, trong mắt anh ta, mọi cô gái đều có khuôn mặt giống nhau, chỉ có thuật mắt và không thuận mắt, bây giờ cô không trang điểm, khuôn mặt sạch sẽ, trông thuận mắt hơn lần trước rất nhiều.
Thành Ngọc nhớ lại, không ngờ rằng sau này anh ta lại thích cô đến vậy.
Anh ta cho rằng con hồ ly đực kia không phải hạng người hung ác gì, chỉ bảo Khương Hoan đuổi nó đi, đừng làm nó bị thương.
Kết quả Khương Hoan trực tiếp dọn hành lý vào trong nhà anh ta, dùng danh nghĩa vợ chưa cưới của anh ta để ở lại.
Anh ta chỉ có thể phối hợp với Khương Tô bày ra vài hành động thân thiết.
Anh ta chưa bao giờ thân thiết với cô gái nào như vậy, dù là thanh mai trúc mã với Thẩm Viện nhưng chưa từng rung động trước cô ấy.
Rồi dần đến một ngày, anh ta từ diễn thành thật, thật sự rung động, biết được thì ra con gái lại đáng yêu như vậy, thỉnh thoảng cô sẽ cười ngọt ngào gọi anh Ngọc, anh ta thường hay nghĩ, cho dù cô muốn cái gì anh ta cũng cam lòng cho cô.
Rồi một tháng sau, sau khi đuổi con hồ ly đực kia đi cô đã lập tức dọn ra khỏi nhà anh ta, với cô mà nói, từ đầu đến cuối đều là công việc, không hề có một chút lưu luyến nào.
Còn anh ta càng lún càng sâu, nhưng cũng chỉ một mình anh ta yêu đơn phương trong mối tình này.
Rồi sau đó, anh ta chết thay cô, ngã vào trong lòng cô, cuối cùng anh ta đã có thể nói cho cô biết tình cảm của mình dành cho cô.
Không cần sợ hãi sẽ mất đi tình bạn với cô.
Sau khi anh ta chết, xuống đến địa phủ.
Vì không muốn quên đi mọi chuyện, kiếp trước anh ta từng làm nhiều việc tốt, thế nên đã trở thành người lái đò đưa vong linh qua sông.
Anh ta ngày ngày đưa vong linh qua sông, đưa cha mẹ anh ta, đưa người thân, bạn bè.
Chưa bao giờ ngờ rằng thật sự sẽ có một ngày Khương Hoan bước lên thuyền của anh ta.
Anh ta không khỏi nhìn trộm cô, vẻ ngoài của cô vẫn giống hệt như mấy chục năm trước, chỉ là ánh mắt cô nhìn anh ta như nhìn người xa lạ.
Cô đã quên anh ta rồi.
Nhưng như vậy cũng tốt thôi.
Ngay từ ban đầu đây đã là giấc mộng của một mình anh ta, anh ta chìm sâu trong giấc mộng này, mãi mãi không muốn tỉnh lại.
Toàn Văn Hoàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận